"Xin chào, ta được đội trưởng Mã Khoa giới thiệu qua đây, đây là thư giới thiệu của đội trưởng."
Nhìn nam tử trung niên hơn ba mươi tuổi trước mắt này, dáng vẻ mày chau mặt ủ, hẳn là gặp nan đề to lớn.
"A, đội trưởng đề cử ngươi qua đây sao." Thương nhân Vương Tài nói rồi tiếp nhận thư của đội trưởng nhìn một chút.
"Thạch Đầu Thành, ngươi phải trợ giúp ta à!" Thương nhân Vương Tài xem hết thư, lập tức một phát bắt được ta rồi nói.
Choáng! Không phải chứ, kích động như vậy, buông tay à, quần áo của ta.
Trong lòng ta mặc dù nghĩ như vậy, đương nhiên không thể nói ra được.
"Sự tình gì vậy, nếu như ta có thể giúp ngươi, ta khẳng định sẽ làm hết sức."
"Chuyện là như thế này. Năm ngày trước, ta đi ra ngoài thành du ngoạn với bạn bè, bởi vì tương đối hào hứng, không biết lúc nào lại đi đến phụ cận tháp Hắc Thạch, bị ma vật công kích, lại làm mất [Quỳ Động Hạng Liên] của ái thê ta rồi."
Choáng luôn, không phải là một sợi dây chuyền sao? Thương nhân Vương Tài nói đến đây vậy mà sắp khóc ra thành tiếng, cần thiết hay không chứ?
"Thạch Đầu Thành à, cái [Quỳ Động Hạng Liên] này mặc dù không phải thứ gì đáng tiền, thế nhưng đây là lễ vật duy nhất vong thê lưu lại cho ta, nhìn thấy nó giống như là vong thê ở bên người vậy, bởi vậy nó có ý nghĩa vô cùng trọng đại với ta. Lần này làm mất đi [Quỳ Động Hạng Liên], ta đau lòng vô cùng, trong lòng không có chỗ dựa vào, nếu như không tìm về sợi dây chuyền này, ta cũng không muốn sống nữa, lại càng không biết về sau đến một cái thế giới khác sẽ đối mặt như thế nào với vong thê của ta."
"Vương thúc thúc, ngươi yên tâm, ta sẽ đi tháp Hắc Thạch, giúp ngươi tìm về [Quỳ Động Hạng Liên]."
Vừa rồi ta còn thấy thương nhân Vương Tài không có khí khái nam nhân, vì một sợi dây chuyền mà bi thương như thế, thế nhưng nghe được tình nghĩa của thương nhân Vương Tài đối với vợ hắn, hoàn toàn làm ta cảm động, trong lòng thầm hạ quyết tâm, mặc kệ như thế nào, đều phải hoàn thành nhiệm vụ này.
"Thật sao? Thạch Đầu Thành, quá cảm tạ ngươi, vừa rồi ở trong thư đội trưởng Mã Khoa tiên sinh vô cùng tán thưởng đối với ngươi, ta cũng tin tưởng ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ này."
"Ha ha..." Nghe đến đó, ta không khỏi có chút ngượng ngùng, chỉ có không ngừng cười ngây ngô.
"Vương thúc thúc, có tình báo cụ thể gì hoặc tình huống giới thiệu cho ta, ta cũng tiện ra tay." Ta tự nhiên không phải người xúc động, trước hiểu một chút tình huống ma vật.
Thương nhân Vương Tài nghe được ta hỏi thăm, nghĩ nghĩ rồi nói ra: "Sau khi ta bị mất [Quỳ Động Hạng Liên], chuyên môn tổ chức nhân viên đi tháp Hắc Thạch tìm kiếm, trải qua cố gắng, chúng ta tiến vào tầng thứ nhất tháp Hắc Thạch, gϊếŧ chết Khô Lâu Đội Trưởng đã cướp đi [Quỳ Động Hạng Liên] của ta, thế nhưng vậy mà không có tìm được [Quỳ Động Hạng Liên] của ta. Chúng ta đoán chừng, Khô Lâu Đội Trưởng khẳng định hiến tặng [Quỳ Động Hạng Liên] của ta cho Khô Lâu Nữ Yêu ở tầng 3 tháp Hắc Thạch."
Khô Lâu Nữ Yêu là vật gì, chưa nghe nói qua khô lâu còn có trai gái cái gì, chẳng lẽ bộ xương này không giống bình thường, khô lâu có một cặρ √υ"? Nếu không làm sao phân chia trai gái, lần này ta cần phải mở mang tầm mắt rồi, chẳng qua nghe cái tên này cũng không dễ đối phó.
"Không tìm được [Quỳ Động Hạng Liên], ta tự nhiên không cam tâm, ta liền tổ chức nhân viên tiếp tục thăm dò tầng dưới tháp Hắc Thạch, thế nhưng ai biết quái vật tầng 2 tháp Hắc Thạch vô cùng lợi hại, nhân viên của ta không có cách nào đối phó, đành phải bất đắc dĩ lui về."
"Sau khi về đến trong thành, ta báo cáo chuyện này cho đội trưởng vệ binh thành thị, muốn tìm kiếm giúp đỡ, thế nhưng là đội trưởng vệ binh không có cách nào vận dụng quân đội vì việc nhỏ này của ta, nhớ tới ta còn có chút giao tình với đội trưởng Mã Khoa, liền cầu cứu hắn." Thương nhân Vương Tài từng bước một giới thiệu cho ta chuyện đã xảy ra.
"Ân, ta đã biết. Vương thúc thúc, ngươi yên tâm, ta sẽ đi tháp Hắc Thạch thăm dò một chút, sau khi thăm dò rõ ràng tình huống ta sẽ trợ giúp ngươi giải quyết vấn đề này."
"Leng keng, nhiệm vụ duy nhất phiền phức của thương nhân Vương Tài xảy ra thay đổi, cần người chơi Thạch Đầu Thành gϊếŧ chết Khô Lâu Nữ Yêu tầng 3 tháp Hắc Thạch, thu hồi [Quỳ Động Hạng Liên], nếu như nhiệm vụ thất bại, đẳng cấp của người chơi Thạch Đầu Thành hạ xuống cấp 10, nhiệm vụ biến mất."
Ha ha, trừng phạt vẫn là rất nặng à!
"Vương thúc thúc, ta đi đây, ngươi liền chờ tin tức tốt của ta đi."
Nói xong ta giống một trận gió chạy ra ngoài.
"Ấy! Thạch Đầu Thành, không vội, ta còn chưa có nói cho ngươi đường đi tới tháp Hắc Thạch mà. Tháp Hắc Thạch là một địa phương thần bí, có rất ít người biết, mà lối vào tháp Hắc Thạch bị trận pháp vây quanh, người ngoài căn bản không có cách tiến vào."
Thương nhân Vương Tài vội vàng hô về phía ta, trong lòng không khỏi nghĩ: Tiểu tử này làm sao lỗ mãng như thế chứ, như vậy làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ đây.
"Vương thúc thúc, ta biết tháp Hắc Thạch ở nơi nào, tình huống đại khái ta cũng biết, ngươi cứ yên tâm đi!"
Hiện tại ta có địa đồ đại lục Thiên Mộng do Đông Phương Hành vẽ, rõ như lòng bàn tay đối với địa phương tại đại lục Thiên Mộng, vừa rồi đội trưởng Mã Khoa nói đến tháp Hắc Thạch với ta, ta đã tìm được chỗ tháp Hắc Thạch trên địa đồ.
Tháp Hắc Thạch: Nơi đó vốn là một cái chiến trường xưa, trải qua hơn 2.000 năm, tử khí và oán khí của chiến trường ngưng tụ lại, dần dần bị ma khí bao phủ, hình thành một sân bãi tử vong cực lớn.
Bởi vì ảnh hưởng của ma khí, thi thể tử vong trên chiến trường dần dần sống lại, trở thành địa phương trải rộng khô lâu và cương thi, liên tiếp có ma vật ra đả thương người.
Vì phòng ngừa ma vật bên trong tháp Hắc Thạch không ngừng lớn mạnh, 200 năm trước, ba đại pháp sư cùng hai đại kỵ sĩ của đại lục Thiên Mộng, vận dụng Thần năng phong ấn tháp Hắc Thạch, ngăn trở ma vật từ đó tràn ra, mà nơi đó cũng thành địa phương ít có dấu tích con người.
Những giới thiệu phía trên là miêu tả về tháp Hắc Thạch của Đông Phương Hành trên bản đồ đại lục Thiên Mộng, tháp Hắc Thạch là một cái tháp đá dựng ngược màu đen, kéo dài xuống lòng đất, bên trong đầy khô lâu và cương thi, từ bên trên hướng xuống phía dưới, năng lực của ma vật dần dần tăng cường.
Tháp Hắc Thạch chí ít có mười tầng, dựa theo lời giải thích của Đông Phương Hành, lúc ấy năng lực của hắn chỉ có thể xuống đến tầng 10, nơi đó là thiên hạ của Khô Lâu Hắc Ám Kỵ Sĩ và Khô Lâu Pháp Vương cấp 80, còn có một BOSS không biết, năng lực của hắn không cách nào đột phá phòng ngự nơi đó, thám hiểm đến đấy đành phải dừng lại.
Kỳ quái! Ta không khỏi bắt đầu nói thầm.
Dựa theo lời giải thích Đông Phương Hành, tháp Hắc Thạch đã bị ba đại pháp sư và hai đại kỵ sĩ phong ấn, ma vật bên trong không cách nào tràn ra phía ngoài, mà cửa vào bị trận pháp bịt kín, người ngoài rất khó tiến vào, thế nhưng là thương nhân Vương Tài nói là Khô Lâu Đội Trưởng ở tầng 1 cướp đi [Quỳ Động Hạng Liên] của hắn.
Thương nhân Vương Tài hẳn là sẽ không nói dối, chẳng lẽ, trong lòng ta đột nhiên giật mình, chẳng lẽ phong ấn xảy ra vấn đề, ma vật của tháp Hắc Thạch hiện tại có thể ra vào tháp Hắc Thạch.
Quên đi, mình không có đi qua tháp Hắc Thạch, không hiểu rõ lắm với tình huống nơi đó, vẫn là đi trước tìm hiểu tình huống, nếu quả thật có vấn đề, đến lúc đó lại nói.
Lúc này quan sát bốn phía thành Thiên Long, đường đi chỉnh tề, rộng lớn, ánh mặt trời tươi đẹp, để cho người ta vô cùng dễ chịu, thế nhưng vẫn vắng ngắt như cũ, trừ ta ra, không có bất kỳ người chơi nào cả.
Không phải chứ, vậy mà ta lại vượt qua người chơi khác lâu như vậy, sẽ không khoa trương như thế đi, ta không khỏi sợ hãi than, mà trong lòng không khỏi lại bay lên một cỗ cảm giác tự hào ưu việt: Xem ra năng lực của chính mình không tệ nha.
Ta không khỏi đắc ý, xem ra lần này chơi game vẫn rất có tiền đồ, nghĩ tới đây, không khỏi nghĩ đến hiện trạng của mình.
Không hề giống với lúc học đại học trước kia, lúc đó chơi game đơn thuần chỉ để nghỉ ngơi, mà lần này chơi game để chuẩn bị có cơ hội kiếm được một chút tiền, coi trò chơi như một loại nghề nghiệp, chính là game thủ chuyên nghiệp trong truyền thuyết kia.
Thử nghĩ lần này [Vương Giả] có thể thực hiện trao đổi tiền giữa hiện thực và trò chơi, vậy khẳng định liền có cơ hội kiếm tiền, đương nhiên muốn thành công cũng không phải là việc đơn giản như vậy, bất kỳ việc gì đều không phải đơn giản là nghĩ mà thành.
Nhưng là chỉ cần ngươi có ánh mắt, có năng lực, có quyết đoán, tăng thêm kỳ ngộ liền không có việc gì không làm được, ta đối với mình, mặc kệ là phương diện nào đều là có đầy đủ tự tin.
Lui một bước mà nói, mặc dù bây giờ ta thất nghiệp, thế nhưng cha mẹ lưu lại căn hộ này, mỗi tháng có hơn 8.000 nguyên tiền thuê nhà, đầy đủ cho ta và tiểu muội tiêu xài.