Chương 73: , Kẻ gian khó hủy diệt

Thời gian trôi qua như hỏa tiễn, chẳng bao lâu đã bước vào tháng mười một giá lạnh. Tạ Phi vẫn như cũ chạy giữa hai đầu nhà trường và công ty, mà La Khanh thì dẫm hết bản đồ các nơi tìm đường về, đang ngồi máy bay rời khỏi thành phố B. Thời gian trôi qua, đại hôn của Diệp lạc ô đề và Mộ Nha cũng đã tới gần.

Ngày 11 tháng 11 là ngày sinh nhật của Tạ Phi, cho nên hôn lễ được định ra vào ngày này -- mặc dù nói bốn cây cán trúc có hơi kí©h thí©ɧ thần kinh của đảng độc thân.

(11/11 lễ độc thân bên tq)

Mang theo tâm tình không ăn được nho liền chê nho chua, Dương Sương là người đầu tiên gào thét với cái ngày mà La Khanh chọn. Sau đó kênh thế giới của Cổ Vực nổi lên một đoàn mưa chữ 'Kẻ gian khó hủy diệt'. Cuộc sống vốn đã không dễ dàng, đại thần còn chọn cái ngày khó khăn nhất để khoe ân ái nữa chứ, thực là mệt không muốn yêu đương gì sất.

Nhưng giống như tình huống thường ngày, những tên vẫn luôn treo câu yêu mệt, đi chết trên vành môi, đến lúc đó đều là đứa tích cực nhất. Những người mệt vì yêu chân chính sẽ kiên trì phơi xác trong danh sách bạn bè của mình, cứ nằm phơi cho tới ngày tận thế. Cuối cùng còn bò ra từ đám bia mộ, giống như cương thi trong những cương thi đại chiến thực vật vậy, cắn vài cái cải thảo cùng hoa hướng dương rồi cùng nhau vùng dậy báo thù xã hội.

Cho nên, hiện tại nhân cơ hội khi đám cương thi còn chưa nổi cơn thịnh nộ, hôn lễ của đại thần vẫn là một chuyện lớn được mọi người mong chờ yêu thích. Người chơi trong Cổ Vực qua nhiều năm đã dưỡng thành một thói quen vô cùng tốt, những lúc tâm trạng không tốt chỉ cần nhìn đám người bên Nhược thủy tam thiên liền được hồi sinh.

Mỗi khi Nhược thủy có hoạt động lớn gì, vẫn luôn là tiết tấu sôi nổi ảnh hưởng toán sever, vậy nên mới dưỡng ra được một nhóm quần chúng thích xem náo nhiệt thích vây xem. Đặc biệt là Chiến địa kí giả Oa cáp cáp sau khi thành lập trạm tình báo Nhược thủy, chuyện ngắn mỗi ngày đều có thể làm một đám người cười bò lăn. Điều này làm Oa cáp cáp thực lòng buồn rầu, cứ như vậy, cô nàng rời xa cái mộng tưởng kí giả ưu tú của mình càng ngày càng xa, rồi cô nàng chỉ có thể bị chôn vùi trong đám 'óa ha ha ha ha''hhhhhhhh''233333333' mà thôi.

Nhưng không sao, hôn yến của Diệp lạc ô đề và Mộ Nha lại thêm lần nữa kích phát ý chí chiến đấu của cô nàng! Lần này cô nhất định phải làm một chuyến theo dõi toàn bộ quá trình, đường đường chính chính xây một cái lầu tin tức, không tin không có ngày cô có thể xuất đầu lộ diện!

Bởi vậy liền phát sinh đoạn đối thoại dưới đây.

Chiến địa kí giả oa cáp cáp: Xin hỏi hôn lễ của Diệp thần các vị đã chuẩn bị như thế nào rồi? Ngày hôm đó có sắp xếp gì không?

Kiệt suất đích tiểu nhị bức: Hả? Sao tôi biết được, hai ngày nay tôi vẫn luôn đi đánh Dã trư ở Bất Châu Sơn. Tôi đánh được ba trăm tổ răng nanh Dã Trư, cô cần không? 99 lượng một tổ!

Chiến địa kí giả oa cáp cáp: Ngại ghê tôi tạm thời không có nhu cầu. Tôi đến đây là muốn hỏi tình hình trù bị cho hôn lễ của đại thần, cậu không tham gia sao?

Kiệt suất đích tiểu nhị bức: Tôi tham gia á! nhưng hội trưởng đại nhân phân phó bất kể là ai hỏi đều phải có ám hiệu mới có thể nói ra, tôi nói trước ha! Thiên Vương chắn Địa Hổ!

Chiến địa kí giả oa cáp cáp: Bảo tháp trấn Hà yêu!

Oa cáp cáp không khỏi tự đắc, may mắn bình thường bản thân thích xem mấy cái tiểu thuyết tạp chí các loại, ám hiệu này chỉ được coi là chuyện nhỏ, Oá ha ha ha. Sau đó.....

Kiệt suất đích tiểu nhị bức: Cô sai rồi! là Tự treo cành Đông Nam mới đúng nha! tạm biệt! không tiễn! (đóng cửa)

Oa cáp cáp nước mắt đầy mặt, thầm than đây là xuất sư bất lợi nha. Dùng ám hiệu kiểu này thực sự không có vấn đề gì sao? Lại nói tôi cũng là một thành viên của Nhược thủy tam thiên tại sao tôi không biết có cái ám hiệu quỷ quái như vậy chứ? Thôi vậy, vuôt lệ âm thầm ghi nhớ ám hiệu oa cáp cáp lại mở ra cửa sổ chat của một người nào đó.

Chiến địa kí giả oa cáp cáp: Xin hỏi hôn lễ của Diệp thần công tác chuẩn bị tiến hành đến đâu rồi a?

Ngẫu nhĩ quân: ế hê ~ không nói cho cô ~

Ế hê cái lông ý! nếu đã không nói với tôi thì cũng đừng có bán manh với tôi có được không?! bang còn có thể yêu nổi không a, cậu có chút tình yêu thương đồng bạn hay không a! Oa cáp cáp đấm đấm vùng ngực tức tới muốn điên của mình khuyên nhủ, oa cáp cáp mày cần phải kiên trì, hãy luôn ghi nhớ phẩm hạnh nghề nghiệp của mày!

Chiến đại kí giả oa cáp cáp: Đừng như vậy mà, cậu nói đi mà ~

Ngẫu nhĩ quân: Nôn ~ ngỗ rất không hi vọng người khác bán manh với mình.

Phụt... Oa cáp cáp nôn một ngụm máu, kế hoạch đóng giả đồng loại lấy ấn tượng tốt thất bại. Ngẫu nhĩ quân khó lắm mới có một lần không dùng dấu câu, có thể thấy được cậu ta thực sự không thích người khác bán manh với mình, sau đó cậu ta lập tức tắt khung chat đi. Oa cáp cáp chỉ muốn hỏi một câu: Cái bang hội nát này còn có người có thể nói đạo lý sao!

Thôi vậy, phỏng vấn người trong bang tạm thời gác lại đã. Oa cáp cáp sau khi tự mình điều tiết tâm trạng lại đem mục tiêu chuyển rời sang người qua đường.

Chiến địa kí giả oa cáp cáp: Xin hỏi đối hôn lễ long trọng lần này của Diệp lạc ô đề và Mộ Nha cậu có suy nghĩ như thế nào?

Ai nha ai nha: Tôi cảm thấy rất tốt nha, có náo nhiệt để xem.

Qủa nhiên người qua đường là đáng yêu nhất, oa cáp cáp bỗng nhiên cảm thấy tâm hồn nhỏ bé của mình được an ủi.

Ai nha ai nha: Đúng rồi, cô cũng là người bang Nhược thủy đi, ngày hôm đó có kinh hỉ gì không a, tiết lộ chút đi?

Chiến địa kí giả oa cáp cáp: Ha ha ha tôi nói với cậu nhá, hội trưởng đại nhân nhà tôi gần đây đang chuẩn bị rất nhiều rất nhiều pháo hoa nhé, hai ngày nay còn mang người đi đánh tàng bảo các, nhất định sẽ rất vui nhộn đâu~

Oa cáp cáp vui vẻ đánh chữ, một hồi mới phản ứng lại -- oa cáp cáp mi có bệnh mà! rốt cuộc là ai đang hỏi ai a!

Oa cáp cáp vì con đường phía trước cảm thấy trở ngại chưa bao giờ có, giống như đứng ở đỉnh núi bên này nhìn về vách núi đối diện, nghĩ vượt qua nó nhưng bản thân lại không có bảo mã Ô Chuy. Oa cáp cáp tiến nhập suy nghĩ sâu sắc, cảm thấy trước khi tiến về phía trước cần giải quyết những vẫn đề hiện tại trong đầu đã. Đúng lúc này Mộ Nha lại đăng nhập! Oa cáp cáp không thể chú ý nhiều như vậy, gấp gáp gửi cái tin nhắn qua.

Chiến địa kí giả oa cáp cáp: Thần phu đại nhân!!! ngài có thể nói một chút cảm nhận hiện tại của mình như thế nào sao?!

Mộ Nha:.....

Chiến địa kí giả oa cáp cáp:??

Mộ Nha:...... này chính là cảm nhận hiện tại của tôi.

Vừa mới đăng nhập liền có người nhảy ra hỏi ngươi 'cảm nhận hiện tại', rốt cuộc là cảm nhận liên quan tới cái gì? Trừ dấu ba chấm, còn có thể có cái cảm nhận gì chứ? Tạ Phi lắc lắc đầu, lẩm nhẩm một câu khó hiểu, sau đó thao tác Mộ Nha chạy về phương hướng chỉ định. Mấy ngày nay La Khanh rất bận, thời gian onl không nhất định, cho nên hai người chỉ có thể nhắn tin báo nhau thời gian onl game là lúc nào liền đăng nhập vào lúc đó. Gặp mặt trong game cùng nhau đánh phó bản các loại, ngược lại cũng rất được.

Oa cáp cáp vẫn luôn cho rằng Thần phu Mộ Nha là người bình thường duy nhất trong Nhược thủy tam thiên, mặc dù không hay nói chuyện nhưng không bán manh không ngớ ngẩn động kinh, không có khuynh hướng sm, ngoài ra dung lượng não cũng tuyệt đối không có vấn đề gì. Nói chuyện với cậu ấy không sợ có rủi ro nguy hiểm tính mạng hộc máu thân vong. Cho nên bất kể đánh hạ Mộ Nha là một công việc nặng nhọc, oa cáp cáp cũng quyết định hạ thủ từ chỗ này.

Bởi vậy cô nàng trôm bám theo phương hướng của Mộ Nha, sau khi nhìn thấy thân ảnh của Dược sư liền duy trì khoảng cách nhất định theo phía sau, đến khi theo tới một cái sơn cốc nhỏ yên tĩnh. Ừm, bên này có một bụi hoa rất đẹp, hồng phấn tươi mới, thường có mấy đôi hẹn hò tới đây chụp ảnh a làm chút gì đó, cho nên, có -- gian -- tình!

Rada trong đầu Oa cáp cáp tích tích tích điên cuồng báo động, thôi thúc cô nàng nhanh chóng tiến lên phía trước nhòm một cái. Oa cáp cáp cũng nghe theo tiếng lòng tiến lên, mang theo khát vọng vĩ đại vì nghệ thuật hiến thân tiến về phía trước mấy bước, trốn phía sau một cái cây lớn. Sau đó... sau đó.. cô nàng thấy cái gì!

Diệp thần thoát y rồi! thoát y a! mọi người đều không nhìn thấy đại thần lõa thể, giờ khắc này cứ vậy được thực hiện trước mắt cô!

Oa cáp cáp nhanh chóng giữ chặt mũi mình, a ~~~~ ông trời ơi, ngài đối xử với tui quá tốt. ô he he he he phu phu đại thần các người cũng thật là, không cần như vậy mà, trốn trong bụi hoa thoát y gì đó, thực quá tình sắc na. Oa cáp cáp một bên cười trộm một bên tiếp tục theo dõi, cái mặt thiếu chút nữa là áp thẳng vào màn hình máy tính.

Ý? Thần phu đại nhân ngài vì sao còn chưa cởi nè? Không cởi đồ sao được a! mặc dù đây là trong game hình như cũng không làm được cái gì... mẹ nó, bà đây đang mong chờ cái gì cơ chứ???

Oa cáp cáp vì liêm sỉ của mình thương cảm ba phút, sau đó chỉ thấy Diệp lạc ô đề lại đem y phục mặc lại.... mặc trở lại.. mặc lại... oa cáp cáp lau nước mắt, tiếp tục thương cảm. Rồi cô nàng như nhớ ra cái gì đó.

Mẹ nó! quên chụp ảnh rồi! tấm ảnh lõa thể độc nhất vô nhị của đại thần a, em gái mi, oa cáp cáp lần đầu tiên cảm thấy lo lắng cho IQ của chính mình.

Không đúng, kiện y phục này giường như có chỗ nào không đúng lắm a? đau lòng vì cơ hội vụt mất, oa cáp cáp lập tức lại nắm bắt được được một cơ hội khác -- kiên y phục trên người Diệp lạc ô đề kia, trường bào màu trắng đường viền màu đen, vạt áo được tô điểm bằng kiểu dáng hoa đào, không giống với trang bị hiện có trong game, vậy nhất định là trang bị tự chế! nhượng tôi suy đoán một chút, Mộ Nha hẹn Diệp lạc ô đề tới đây gặp mặt, sau đó Diệp lạc ô đề thoát y, điều này nói rõ có tới hơn năm mươi phần trăm bộ y phục này là do Mộ Nha đưa cho anh ta. Cho nên đó là vật định tình hả? ể? cây trâm trên đầu Diệp lạc ô đề cũng là vật tự chế a.

Không đúng không đúng, còn có một điểm nói không thông – lẽ nào thay y phục cũng chỉ vì đổi trang bị mà thôi, trực tiếp chọn vào ô thay đổi là được rồi? Làm chi phải thoát y chứ? không cần thoát cũng được mà!

Bên này Oa cáp cáp đang trầm tư khó hiểu, bên kia Diệp lạc ô đề biết rõ đáp án lại giả bộ như bản thân không biết gì hết.

Mộ Nha:......

Diệp lạc ô đề: Phu nhân không thích anh lõa thể sao?

Mộ Nha: Vậy anh cũng không cần cố ý thoát cho tôi xem chứ!

Diệp lạc ô đề: Ngày hôm đó không phải lõa chạy không thành công sao, phu nhân còn nói anh là của một mình phu nhân, không cho thoát y cho người khác nhìn, vậy nên anh chỉ thoát cho một mình em nhìn là được rồi.

Mộ Nha: Em không có ý đó!

Diệp lạc ô đề: ︽⊙_⊙︽

Anh đổi giống loài thành con cua rồi hả?! Tạ Phi thực bị anh ta làm cho cười không được khóc không xong, sau đó chỉ thấy La Khanh gõ chữ gửi qua.

Diệp lạc ô đề:Phu nhân, hôm nay bên nhà tổ chức mang anh đi bắt cua nước, không có em ở bên cạnh rót rượu cho anh anh ăn không ngon. Anh bóc được rất nhiều thịt cua, nhưng đặt trong bát rồi cũng không có đối tượng để đút ăn.

Anh thực sự đem tui thành sủng vật mà dưỡng hả?!

Mộ Nha: Ăn cua của anh đi, em di ngủ!

Diệp lạc ô đề: Đi ngủ đi. Quê hương của phu nhân cũng đẹp y như phu nhân vậy, anh ngắt một cành hoa quế kẹp trong sách mới của mình gửi về cho em, ngày mai là em có thể nhận được rồi(mỉm cười). Coi như đáp lễ cho bộ y phục này đó.

Tiết tấu của La đại nhân vĩnh viễn đều không thể đoán ra được anh ta sẽ đánh ở nhịp phách nào, nhưng có một điểm chung đó là tình cảm anh dành cho em giống như nước sông cuồn cuộn triền miên không dứt, tiếp nhận sự dịu dàng ngọt ngào của anh đi!

Tạ Phi từng trận từng trận tiếp nhận quá nhiều, cho nên nhìn tới vui vẻ lại vô cùng trấn tĩnh. Mà đúng vào lúc này, điện thoại của Tạ Phi vang lên, cầm lên nhìn là thằng em ẩn thân đã nhiều ngày Tạ Tầm.

"Alo?"

"Anh! đã lâu không gặp có nhớ em không nè!"

Tạ Phi nghĩ nghĩ, quyết định bỏ qua vấn đề này, "Mi về nước rồi?"

"Đúng nha, làm sinh viên trảo đổi có hai tháng, em đây thực nhớ mong cơm trắng cùng với anh, vậy nên em trở lại rồi!" Tạ Tầm hứng chí bừng bừng nói chuyện linh tinh với Tạ Phi một hồi mới dần chuyển qua chuyện chính, "Anh, hôm nay nhà mình qua nhà bà ngoại ăn cơm, bà ngoại hỏi đến anh đó."

Tạ Phi có chút giật mình, tiếp đó mới hỏi: "Ồ, nói những gì?"

"Bà ngoại kéo lấy tay em hỏi, Tiểu Phi rời nhà nhiều năm như vậy sao còn chưa có trở lại?"

Người dịch: Hana_Nguyen