Nguyệt Hạ Tiểu Lâu quay người lại, liền thấy một cái hung thần ác sát đánh về phía y, mặt của hắn thật dữ tợn, vặn vẹo…
Nguyệt Hạ Tiểu Lâu toàn thân lông tơ tính cả tóc đều dựng thẳng lên, theo bản năng rút kiếm ra ngăn trở người nọ công kích, nhưng người này tựa hồ sớm dự đoán được y sẽ ra tay, nghiêng người tránh được kiếm của hắn, bắt được tay cầm kiếm của hắn, sau đó…
Bị đâm!
Giang Phong Nguyệt đâm liền hai cái, nghĩ thầm: dù sao cũng không phải gϊếŧ người thật, đâm vài cái có sao đâu?
Kỳ thật chỉ có tân thủ thái điểu dưới thập cấp không có kỹ năng mới cần dùng chủy thủ cự li gần… đâm người, sau khi học kĩ năng, hoàn toàn có thể có tác dụng hơn, tạo thành thương tổn.
Nói đến Nguyệt Hạ Tiểu Lâu cũng rất xui xẻo, đầu tiên bị thích khách Dự Chiến Thiên Hạ đuổi gϊếŧ, chạy tới sơn thôn hẻo lánh, một đường đuổi gϊếŧ đã tiêu hao hết huyết dược của y, nội khí không đủ, khinh công không thể sử dụng, miễn nói tới kỹ năng. Thật vất vả tìm được địa phương để trốn, sơ cấp huyết dược ném ở trong góc còn chưa kịp uống, bị một tên núp trong bụi cỏ đánh lén, đáng giận chính là tên đánh lén vẫn còn là một tân thủ.
Cho nên nói, người đảo môi (cực kì xui xẻo) đứng dậy, uống nước chỉ nhét kẽ răng.
Càng làm cho Nguyệt Hạ Tiểu Lâu phẫn nộ chính là, sắc trời quá tối, y không thấy rõ bộ dáng tên gϊếŧ người, huyết lượng chỉ còn lại chút da lông, sau khi bị đâm hai lần, huyết lượng hoàn toàn 0.
Nhìn thi thể ngã xuống, Giang Phong Nguyệt tay chân lanh lẹ đoạt kiếm đi. Không có biện pháp, hệ thống sau hai phút sẽ xoát tân, nếu xoát tân, hắn sẽ không lấy được kiếm.
Nhiệm vụ hoàn thành, Giang Phong Nguyệt cảm thấy mỹ mãn trở về chỗ Long Bá báo cáo kết quả công tác, không có nửa phần đồng tình đối với vị “cường đạo” kia.
Ngụy cường đạo Nguyệt Hạ Tiểu Lâu nội tâm gào thét: … Ngọa tào! [1]
Cùng lúc đó, bang phái du hý 【Hoàng Triều】lấy gϊếŧ người mà nổi tiếng thấy một tin tức ——
[Hệ thống bang phái]: Người trong giang hồ, sao có thể không bị chém vài đao… Phó bang chủ đại nhân của chúng ta bị Quân Lâm Thiên Hạ gϊếŧ chết tại mê thất sơn cốc, các huynh đệ tỷ muội, thay Phó bang chủ báo thù đi!
Quát đờ?
Phó bang chủ đại nhân bị gϊếŧ?
Cái tên gϊếŧ người không chớp mắt, được người xưng là Giang Hồ đệ nhất kiếm khách Nguyệt Hạ Tiểu Lâu bị người gϊếŧ?
Nói đùa cái gì vậy? Trên đời này mà cũng có kẻ gϊếŧ được Nguyệt Hạ Tiểu Lâu, ai mà tin nổi!
Còn có, Quân Lâm Thiên Hạ là ai, Đại Thần nào thế?
Mở bảng cấp bậc ra tìm, trên cấp mười, không có Quân Lâm Thiên Hạ; trên hai mươi cấp, không có Quân Lâm Thiên Hạ; trên năm mươi cấp, không có Quân Lâm Thiên Hạ…
Từ từ, Quân Lâm Thiên Hạ không phải là tên mấy hôm trước độc chết sư tổ Dược Vương cốc sao?
Hiện tại toàn bộ giang hồ đều biết Quân Lâm Thiên Hạ đem Dược Vương cốc Dược Vương độc chết, vô số dược sư vì muốn nghiệm chứng tính chân thật, cố ý quay về Dược Vương cốc một chuyến, sự thật chính là sự thật, Dược Vương đã chết.
Dược Vương “sư đệ” sau về tới Dược Vương cốc biết sư huynh hắn chết, tiếp nhận chức Dược Vương, ngay cả NPC cũng nhiều hơn vài người, cho nên hiện tại nhiệm vụ Dược Vương cốc nhiều hơn chứ không ít.
Bất quá, thời gian Dược Vương nhậm chức cũng chưa lâu, ngày sau sẽ như thế nào, về sau sẽ rõ.
…
… …
[Hệ thống nhắc nhở]: Nhiệm vụ của ngài chưa hoàn thành.
Giang Phong Nguyệt nhìn bản khống chế vài lần, con mắt sắp nhảy ra từ tròng mắt.
Nhiệm vụ chưa hoàn thành… Nghĩa là sao?
Hắn rõ ràng gϊếŧ cường đạo rồi, lại còn đoạt kiếm của hắn, vì sao nhiệm vụ chưa hoàn thành?
“Ngươi gϊếŧ sai người.” Long Bá lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn.
“!!!” Giang Phong Nguyệt há hốc mồm.
Gϊếŧ sai người?!
Hắn như thế nào gϊếŧ sai người?
Nếu người kia không phải cường đạo, vậy y là ai?
Nghĩ tới việc mình gϊếŧ sai người, Giang Phong Nguyệt đổ mồ hôi. Người kia rốt cuộc có bao nhiêu xui xẻo, mới có thể bị mình, một tên tân thủ tiểu thái điểu gϊếŧ chết?
Nguyệt Hạ Tiểu Lâu mới là tối cuồng nộ, y bị gϊếŧ, từ khi tiến vào trò chơi tới nay, y chưa từng chết qua lần nào, hiện tại cư nhiên bị gϊếŧ, mà lại còn bị một tên tiểu bối vô danh gϊếŧ chết, không, là bị đánh lén!
Nếu hai tên Dự Chiến Thiên Hạ kia không đuổi gϊếŧ mình hai ngày hai đêm, làm y thời gian ăn dược cũng không có, trang bị không được sửa chữa, y làm sao có thể dễ dàng bị đánh lén như vậy, mà còn bị đánh lén thành công?
Y nhất định sẽ báo thù này, nhất định!
Giang Phong Nguyệt sau lưng phát lạnh, sợ run cả người, trở lại phòng Long Bá cho hắn ở, lấy sách thuốc Long Bá cho tiếp tục nhìn.
Đại khái đến chín giờ, hắn đem sách thuốc thu trở về, lại đem kiếm “đoạt” tới tay ra.
Tên gọi: Hồng Loan kiếm
Môn phái: Danh Kiếm sơn trang
Cấp bậc sử dụng: 85
Công kích: 688-712
Vật phẩm loại hình: kiếm
Giá bán:???
Độ bền: 1000
Hồng Loan kiếm… Sao lại nghe giống như kiếm tình lữ?
Giang Phong Nguyệt cũng không có hứng thú nghiên cứu Hồng Loan kiếm là cái gì, hắn hiện tại chỉ muốn đem thanh kiếm đưa lại cho tên đảo môi quỷ kia, tốt nhất là thần không biết quỷ không hay. Nhưng mà, kiếm có thể rơi xuống thường không có danh tự, chẳng lẽ được ẩn dấu?
…
Thanh âm dễ nghe đánh gãy suy nghĩ Giang Phong Nguyệt, thanh âm này không phải trong trò chơi, mà là tiếng chuông trong hiện thực.
Giang Phong Nguyệt nhìn đồng hồ, người gọi điện cho hắn vào giờ này ——
Tiếng chuông liên tục thúc giục, lúc vang lên lần thứ 12, Giang Phong Nguyệt rốt cục nhịn không được hạ tuyến.
“Xú tiểu tử, em lâu như thế mới bắt máy?” Giang Phong Nguyệt không có mở video mà dùng phổ thông vô tuyến trò chuyện.
Giang Phong Nguyệt thực sáng suốt đem ống nghe điện thoại cách lỗ tai 10cm, mới không bị thanh âm trong ống nghe làm điếc.
“Ca, anh tìm em có chuyện gì?” Giang Phong Nguyệt quyết đoán không trả lời hắn vì sao lâu như vậy mới nghe.
“Em như thế nào dùng ngữ khí này nói chuyện với anh trai em?” Giang đại ca buồn bực nói.
Giang Phong Nguyệt trở mình xem thường, “Anh không nói em cúp.”
“Ai từ từ…” Giang ca nhanh chóng ngăn trở hắn, Giang Phong Nguyệt cũng không có cúp xuống, tiếp tục nghe y nói nói, “Tiểu Phong, anh bảo em chơi trò chơi, em chơi chưa?”
“Ân, chơi rồi.” Giang Phong Nguyệt nhu thuận gật gật đầu, nhìn tay trái bị thương của mình, thở dài, hiện tại hắn trừ bỏ chơi trò chơi không biết có thể làm gì.
“Ở nơi nào? Vào môn phái nào, ID gọi là gì?” Giang ca hỏi.
“… Chuyện đó nói sau.” Giang Phong Nguyệt hàm hồ trả lời một tiếng.
“Sao thế?” Giang ca ngữ khí cà lơ phất phơ, “Nói cho ca, cấp mấy?”
“… Cấp một.” Giang Phong Nguyệt có chút ngượng ngùng.
“Có ai mang em không?”
“Không.”
“Nha, vậy cũng không tệ lắm a!” Giang ca tựa hồ rất ngoài ý muốn, “Em chọn môn phái nào thăng cấp dễ dàng như vậy? Gặp được nhiệm vụ che dấu gì sao?”
“Đều không có, ca anh nói xong chưa, em đói bụng, muốn đi kiếm đồ ăn.” Giang Phong Nguyệt sờ sờ bụng, giang hồ du hý thương có thể cung cấp dinh dưỡng dài nhất là một tuần. Hắn ở trò chơi vừa đúng bảy ngày, không có ăn qua đồ ăn nấu, thật không quen.
“Uy uy, Tiểu Phong, em ra tân thủ thôn đi Phong Châu thành tìm ca, bang phái của ca tên là…” Giang ca chưa nói xong, trò chuyện đã kết thúc.
Giang Phong Nguyệt không có nghe được tên bang phái ca là gì, trên thực tế, hắn căn bản không tính toán đi Phong Châu thành, càng không định gia nhập bang phái của ca.
Nhà Giang Phong Nguyệt trọ là một căn hộ hai phòng một phòng khách, hiện giờ chất lượng không khí so hai trăm năm trước đã tốt hơn nhiều, hơn nữa khoa học kỹ thuật cũng đủ tiến bộ, ít nhất khi chủ nhân không ở nhà, hệ thống vệ sinh không khí tự động mở ra. Ở du hý bảy ngày đi ra, trong phòng như trước không một hạt bụi.
Một mình ở trong phòng, thanh tĩnh thì thanh tĩnh, nhưng tịch mịch cũng đồng dạng khó tránh khỏi.
Cũng may Giang Phong Nguyệt là một người chịu được tịch mịch, hắn lúc 12 tuổi rời nhà, đến ở tại khu ký túc trường bán quân sự, vừa tới đã trở thành học sinh giỏi, được hưởng độc một gian phòng ở ký túc, vẫn luôn ở một mình, cho nên sau khi tốt nghiệp đổi phòng ở lớn hơn một chút, hắn không có nửa điểm không quen.
Trong tủ lạnh không còn đồ ăn, cho nên, Giang Phong Nguyệt trực tiếp lên mạng gọi cơm, trong chốc lát đợi người đưa tới là tốt rồi.
Dinh dưỡng dịch trong du hý thương cũng cần phải thay đổi, du hý thương chia làm ba đến bảy loại, Giang Phong Nguyệt chính là khoang đặc chế, có thể dùng dinh dưỡng dịch bổ sung trực tiếp cho thân thể trong trò chơi. Dinh dưỡng dịch cũng có phân chia, Nguyên Bộ tự nhiên là chất lượng cao cấp nhất, một chai có thể duy trì một tuần, không gây ra tác dụng phụ nào.
Giang Phong Nguyệt đổi lại dinh dưỡng dịch, vào phòng tắm rửa một chút, tay phải tuy không thuận tiện, sau khi tắm rửa thì thần thanh khí sảng, đồ ăn vừa lúc đưa tới cửa.
Bưng cơm ngồi trước máy tính, một bên nhìn diễn đàn《Giang Hồ OL》, một bên xem du hý công lược và tư liệu cơ bản Long Khê thôn.
Long Khê thôn trên bản đồ ở vị trí rất xa, Dược Vương cốc vốn ở phía tây đại lục, Long Khê thôn so với Dược Vương cốc lại càng xa hơn về phía tây, mà đi tiếp về phía tây chính là bình nguyên, cũng không biết khi làm mới bản đồ có còn như vậy không. (chém)
Bởi vì Long Khê thôn quá mức hẻo lánh, cho nên người đi tới đây rất ít. Cũng không phải không ai đi, tối thiểu Giang Phong Nguyệt từ mê thất sơn cốc đi qua, bây giờ còn ở đó; trước nhìn thấy Đại Tổng Quản Thời Kì Cuối cùng với tên kiếm khách chém gϊếŧ vài cái thích khách khác đều xuất hiện ở đó. A, đúng rồi, còn có cái tên đảo môi quỷ vô tội bị Giang Phong Nguyệt gϊếŧ chết cùng với hai người đuổi gϊếŧ hắn.
Giang Phong Nguyệt tìm nửa ngày cũng không thấy nhiệm vụ đặc thù, trước cũng có ngoạn gia đi Long Khê thôn, sau đó tiếp nhận nhiệm vụ, trên cơ bản đều là nấu nước trồng rau, không có đại nhiệm vụ nào. Dần dà, ngoạn gia đến Long Khê thôn tìm nhiệm vụ càng ít đi, mà ngay cả Giang Phong Nguyệt nhận nhiệm vụ gϊếŧ cường đạo, là người duy nhất có nhiệm vụ dấu chấm hỏi.
Tìm không thấy nhiệm vụ cùng loại, tự nhiên Giang Phong Nguyệt phải vào lại trò chơi tự tìm cường. May mắn, nhiệm vụ này không có hạn chế thời gian.
Giang Phong Nguyệt tiếp tục thăm dò Hồng Loan kiếm, hắn cũng không nghĩ đây là kiếm tình lữ.
Cả giang hồ chỉ có một kẻ duy nhất giữ Hồng Loan kiếm: Nguyệt Hạ Tiểu Lâu.
Tên này sao nghe quen quen?
Trên diễn đàn có ảnh chụp của Nguyệt Hạ Tiểu Lâu, Giang Phong Nguyệt rất nhanh so sánh danh tự này với khuôn mặt: người này không phải là tên mấy ngày trước ở phụ cận mê thất sơn cốc muốn gϊếŧ hắn sao?!
Tư liệu nhân vật
ID: Nguyệt Hạ Tiểu Lâu
Cấp bậc: 88 cấp
Môn phái: Danh Kiếm sơn trang
Chức nghiệp: kiếm khách
Bang phái: Hoàng Triều
…
Một giọt mồ hôi lạnh từ trán Giang Phong Nguyệt rơi xuống, tên đảo môi quỷ bị hắn gϊếŧ, không ngờ là đệ nhất kiếm khách Giang Hồ OL!
Ngọa tào!
Cái gì thế này, muốn hãm hại chết gia a!!!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Người xui xẻo, uống nước chỉ nhét kẽ răng; Trên trời làm sao có chuyện rớt bánh nhân thịt, nếu có thì tuyệt đối có độc, Tiểu Phong Tử đã đích thân nghiệm chứng hai câu trên.
Lăn lăn cầu hoa, cầu nhắn lại ╭(╯ε╰)╮
Chú thích:
[1] Ngọa tào: Có thể hiểu là bộc lộ cảm xúc “Vãi = w =”, …
class="adsbygoogle"