Lý Tuấn lau cổ xong vứt khăn xuống đất, quay sang nhìn Tiểu Mễ lạnh lùng nói: “Ngô Tiểu Mễ có biết cảm giác của tôi về cô là gì không? Tôi ghét phụ nữ.” Lý Tuấn cau mày như đang nói về một cái gì đó cực kỳ bẩn thỉu. “Rất ghét. Nếu cô muốn vượt qua đoạn thời gian thử việc này ở Cà Phê Đen, thì liệu mà tránh xa tôi một chút. Càng xa càng tốt.”
Không lâu sau đó.... Nguyên Dã đưa tay siết chặt tay Tiểu Mễ : "Tiểu Mễ, anh hy vọng em biết, bất luận bởi vì nguyên nhân gì, hay em là ai, tôi đều có thể chấp nhận. Lý do duy nhất em có thể từ chối anh, cũng chỉ có thể là em không thích anh. Em vẫn kiên trì với câu trả lời khi trước sao?" Tiểu Mễ chưa kịp trả lời, một đôi bàn tay to lớn từ trong không khí chen vào nắm lấy cổ tay Tiểu Mễ dùng sức đem cô kéo lên, ngay sau đó cô liền bị ôm vào một lòng ngực vững chắc, giọng nói lạnh lùng của Lý Tuấn vang lên trên đỉnh đầu: "Tôi bây giờ thay cô ấy cự tuyệt anh ."