Vợ Yêu Thích Tán Gái

6.33/10 trên tổng số 6 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Anh trai sinh đôi của cô, bằng mọi cách dẫn dụ cho về nước nhưng lại trốn đi khiến cô đơn thân độc mã tiếp khách tại công ty. nhưng điều đặc biệt, đáng nói nhất ở đây là cô pha …
Xem Thêm

Giống như gặp ma, anh ngơ ngác nhìn chăm chú vào gương mặt ngủ say của cô, dần dần bắt đầu miệng đắng lưỡi khô, dục hỏa ngủ say ba mươi năm của anh phút chốc dấy lên, tới thật đúng là không phải lúc.

Không được, không được, anh không thể làm như vậy, như vậy rất tiểu nhân, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. Tuy rằng kế hoạch vốn là như vậy, nhưng nếu bị Bộ Vũ biết, chỉ sợ sẽ xảy ra một tai nạn rất lớn.

Nhưng mà lý trí biến mất quá nhanh, nhất thời xúc động, anh cúi người hôn lên môi cô, tinh tế nhấm nháp vị ngọt nữ tính. Tay anh chịu du͙© vọиɠ nam tính nguyên thủy cùng bản năng cởi tất cả quần áo trên người cô, dạo chơi ở nơi nữ tính của cô, ôi, sweetheart của anh.

Trong lúc ngủ say Lâu Bộ Vũ đột nhiên cảm giác được khô nóng khó nhịn, thật là khó chịu. Cố gắng mở mắt, ánh mắt nhìn người ghé vào trên người mình, đồng tử lập tức phóng đại, mở miệng ra lại không phát ra được thanh âm nào, anh…

“Bộ Vũ.” Lam Vũ Đường thấy cô tỉnh thì giật mình, nhưng hiện tại anh đã là tên trên dây không phát không được, xa lạ này làm cho anh thống khổ, mà cô là người duy nhất có thể tiêu trừ thống khổ này.

“Vũ Đường,” cô rốt cục phát ra âm thanh, vẻ mặt sợ hãi, “Anh muốn làm gì?”

“Có thể chứ? Bộ Vũ, anh…”, Hai tay của anh chống ở bên cạnh người cô, một đầu đầy mồ hôi, vẻ mặt cực kỳ thống khổ.

Lâu Bộ Vũ mê man nhìn anh, cực lực muốn nghĩ rõ ràng. Tột cùng làm sao lại thế này?

“Bộ Vũ, thật xin lỗi…” Tiếng thở dốc của Lam Vũ Đường càng ngày càng ồ ồ, quyết định hướng du͙© vọиɠ cúi đầu…

Phần thân dưới thình lình đau nhức khiến cô nhíu mày, cắn chặt hàm răng, hai tay nắm chặt ga giường, thần trí cũng rốt cục khôi phục, anh dám…

“Em là quà sinh nhật tốt nhất.” Anh cầm bàn tay đang nắm chặt của cô, trầm thấp khàn khàn nói.

Quà sinh nhật? Cô rõ ràng nghe thấy hiểu được danh từ này.

Sáng sớm ánh sáng tiến vào trong cửa sổ, trượt đến trên giường, vật hở ra dưới chăn dần dần có động tĩnh.

Bản năng, chợt nhìn thấy ánh sáng thì cô nhịn không được vươn tay che mắt, lại là một ngày mới! Theo thói quen cô mò đầu giường, muốn tìm đồng hồ báo thức…

Gì? Kỳ quái, không có.

Lâu Bộ Vũ theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn, vừa thấy nhất thời hoa dung thất sắc, này… nơi này không phải là phòng của cô! Trí nhớ từng giọt từng giọt trở lại trong đầu, lửa giận cũng gấp dâng lên cao.

Mà Lam Vũ Đường đứng ở một bên đã mặc chỉnh tề, chuẩn bị ra khỏi cửa. "Bộ Vũ…”

“Lam – Vũ – Đường” Lâu Bộ Vũ liếc anh, không phải ngượng ngùng khi đêm đầu vừa qua, mà là giận tím mặt, hai tròng mắt phóng hỏa hận không thể khiến trên người anh cháy ra ngàn vạn cái động.

Lam Vũ Đường không bị ảnh hưởng mỉm cười, “Công ty của anh có việc, em ngủ thêm một lát nữa, người phụ nữ bé nhỏ của anh.”

“Câm miệng!” Lâu Bộ Vũ thật hy vọng trong tay có đao có thể gϊếŧ anh, “Anh – tên khốn kiếp này, dám lấy em làm quà sinh nhật!” Cô nhớ rõ rành mạch, anh nói cô là quà sinh nhật tốt nhất, mẹ nó, cô là người mà?

Lam Vũ Đường ngạc nhiên, chân tay luống cuống đứng ngây tại hiện trường. Cô làm sao mà biết?

“Không dám thừa nhận?” Ánh mắt hung ác bắn phá lại đây.

Lam Vũ Đường lần đầu tiên trong đời chạy trối chết. Cô tức giận như vậy, anh thật sự không biết làm sao đối mặt cô.

Lâu Bộ Vũ trợn mắt há hốc mồm nhìn anh chạy thoát? Anh không phải đàn ông sao, sáng sớm sau hôm ở cùng cô trên giường thì chạy trối chết? Nếu cô dễ dàng tha anh, cô sẽ lấy họ anh. Shit!

Khi Lâu Bộ Vũ ra khỏi phòng, ngoài cửa chí ít có năm đàn ông họ Lam chờ, bọn họ đều dùng một loại ánh mắt mờ ám mười phần nhìn cô chằm chằm.

Thật con mẹ nó, cô giống động vật để thưởng thức sao? Cơn tức của cô còn chưa qua.

“Các người rất rãnh rỗi phải không? Tôi xem Lam gia rất lớn, mấy vị không ngại chạy vài vòng làm tiêu khiển.” Cô nghiến răng nghiến lợi nói, trong lòng hận chết bọn đàn ông Lam gia này, chuyện ngày hôm qua bọn họ tám phần có phần. Ghi hận là bản tính của phụ nữ, đừng nghĩ cô tha thứ.

Mấy người đàn ông cùng nhau lắc đầu.

Lam Vũ Hằng cười xấu xa, “Chúng tôi đều đang chờ xem chị dâu mới, làm sao có thể rỗi rãnh?”

“Đúng nha, chị dâu của chúng ta thật sự rất kỳ quái nha, thích giả đàn ông.” Lam gia Lục thiếu liên tục không ngừng tiếp lời, vẫn chưa quên mối thù lần trước nói chuyện làm ăn bị Lâu Bộ Vũ giả nam đoạt đi.

Lam gia Tứ thiếu cũng nói tiếp: “Ngày hôm qua chúng ta còn bị cô làm hại say như chết đây, cô cũng thật là lợi hại nha, tôi thật yêu cô – ôi.” Bốn cánh tay đồng thời gõ lên đầu của anh, trừng phạt ý nghĩ xằng bậy này.

Mặt của Lâu Bộ Vũ tức không còn chút máu, không thể nhịn được nữa quát: “Trong 3 phút, nếu các ngươi còn chưa biến mất, như vậy tôi sẽ miễn phí đưa các ngươi xuống lầu.” Wow a, cô muốn điên rồi, sau khi không hiểu tại sao thất thân lại bị người trêu chọc, là ai cũng đều tức giận chứ.

“Không cần khách sáo.” Vài nam sinh lớn kia lập tức giải tán.

“Lam Vũ Đường, anh chờ bị tháo thành tám khối đi.” Lâu Bộ Vũ oán hận nói, theo thói quen vượt qua cầu thang xuống.

“Wow! Thật là lợi hại.” Một đám đàn ông núp trong bóng tối nhìn xem đều phát ra tiếng kinh hô, bọn họ bắt đầu thay thánh nhân Lam gia kia cầu nguyện.

Trong văn phòng không khí vô cùng căng thẳng, đến nỗi không có nhân viên nào dám đi vào, tâm tình trợ lý tiên sinh của bọn họ tựa hồ rất tệ, vẫn là cách anh xa một chút có vẻ an toàn.

Oán hận đấm mặt bàn, Lâu Bộ Vũ thất bại dựa lưng vào ghế. Thật là loạn, rất phiền, hội triển lãm trang phục quỷ, Lam Vũ Đường nên xuống Địa ngục!

Lúc này, tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.

“Vào đi.” Cô tỉnh lại, mỉm cười, chỉ có cô biết mình có bao nhiêu phiền.

“Chị hai.” Lâu Bộ Yên đến gần thân thiết ôn nhu nói: “Mấy ngày nay làm sao vậy, không thoải mái sao?” Từ sau khi hôn lễ kết thúc chị hai có chút không giống thường, không biết xảy ra chuyện gì.

Lâu Bộ Vũ nhíu mày, ra vẻ thoải mái mà nói: “Đừng nói chuyện của chị, hội triển lãm trang phục ngày mai chuẩn bị thế nào?” Việc làm ăn quan trọng hơn, ân oán cá nhân sau này hẵng nói.

“Tất cả sắp xếp xong.” Nói đến đây, Lâu Bộ Yên không khỏi tò mò, kế hoạch này trước đó không có người biết, người trong công ty cũng là ở hôm sau hôn lễ của chị cả mới nhận được mệnh lệnh chuẩn bị, về phần trưng trang phục gì, hoàn toàn chỉ có sáng sớm ngày mai mới lấy được đến tư liệu, cho nên, ngay cả giới tin tức cũng chú ý chặt chẽ đến hành động lần này của Lâu thị.

Đây là sách lược của Lâu Bộ Hiên, anh lúc nào cũng biết cách làm sao trở thành tiêu điểm.

Lâu Bộ Vũ cắn răng, oán hận xẹt qua đáy mắt, trước đó không có người biết tại sao Nhị thiếu Lâu gia ở hôm hôn lễ mới đột nhiên có linh cảm, cảm hứng thiết kế điên cuồng thổi quét mà đến, lát sau không tiếc hy sinh em gái ruột đổi lấy gi­ao dịch. Thế kỷ hai mươi mốt lưu hành tình yêu nhanh chóng, cô không ngại lên giường với Lam Vũ Đường, nhưng bị người ta thiết kế làm quà sinh nhật ngoài ý muốn, hoàn toàn không thấy nhân quyền của cô, đám đàn ông đáng chết kia nên xuống địa ngục đi.

Lâu Bộ Yên e sợ liếc trộm chị hai biểu tình đột nhiên trở nên dữ tợn. Dọa! Rốt cuộc ai làm ra việc ác thiên lý nan dung với chị hai làm người ta căm phẫn, thế nhân phỉ nhổ, vạn người trợn mắt? Làm cho Lâu nhị tiểu thư miệng luôn luôn cười, hòa khí với mọi người bay giờ lại hoá thân lệ quỷ hiện thân nhân thế? Cô cần phải tìm một chỗ trốn trước không, chờ khi nào cảnh báo giải trừ rồi mới trở về công ty cống hiến hay không? Dù sao mạng người quý giá.

“Vậy là tốt rồi, về nhà tìm anh hai lấy quần áo, ngày mai mặc đi triển lãm.” Đơn giản rõ ràng tóm tắt hạ lệnh, Lâu Bộ Vũ lại vùi đầu vào công việc, lười quan tâm bất cứ kẻ nào nữa.

Thêm Bình Luận