Chương 8: Không Nhiều Lắm, Năm Trăm Nghìn

Chú ba nhà họ Thi cười làm lành nói ︰ "Vậy người một nhà chúng ta cũng không cần vòng vo nữa, gần đây công ty đang quay vòng vốn cho một hạng mục, mặt tài chính vô cùng hạn hẹp..."

Nói đến nơi đây ông ta dừng một chút, chà xát tay, liếʍ liếʍ môi, ánh mắt nóng rực, nói ︰ "Cũng không nhiều, chỉ cần 500 nghìn thôi."

Không nhiều lắm, chỉ năm trăm nghìn.

Thời Lệnh Diễn như nở nụ cười, lại lấy ra một điếu thuốc lá từ trong hộp.

Lúc này, không ai rõ Thời Lệnh Diễn có ý gì.

Thi Học Bạch thấy thái độ của Thời Lệnh Diễn, trong lòng bồn chồn, ông ta lấy bật lửa trong túi quần ra, khép tay che gió bật lửa châm thuốc cho anh, cẩn thận nói ︰ "Hiện tại chúng tôi rất nắm chắc hạng mục này, nếu làm tốt, nhà họ Thi có thể nổi tiếng tại Trung Quốc, đến lúc đó không chỉ Thi Mị, mà cậu Thời cũng sẽ được nở mày nở mặt."

Thời Lệnh Diễn híp mắt phun ra một ngụm khói, nghe thế khóe miệng cong lên như có như không, anh ngước mắt liếc ông ta một cái, làm như thuận miệng nói ︰ "Được thôi."

Hai chữ vừa thốt ra, người nhà họ Thi liền mừng rỡ như điên.

Thi Vân Thường lại cảm thấy không đúng lắm.

Từ lúc nào mà Thời Lệnh Diễn dễ nói chuyện như vậy?



Chuyện khác thường tất có bẫy!

Trong lòng Thi Vân Thường loáng thoáng có dự cảm chẳng lành, nhưng lại không nghĩ ra có chỗ nào không đúng nên cẩn thận hỏi ︰"Em rể, cha tôi nói đúng lắm, công ty cần bơm năm trăm nghìn."

Thi Học Bạch tức giận quay đầu vỗ bốp một phát vào đầu anh ta, mắng té tát︰ "Cậu Thời có thể không biết sao, lúc cậu Thời làm nhà đầu tư thiên sứ, không biết con còn đang ở nơi nào đâu!"

Thi Vân Thường bị đánh thì ấm ức, ngước mắt nhìn về phía Uông Thuyên Hà.

Uông Thuyên Hà cũng biết không đúng, nghiêm túc nói ︰ "Cậu Thời thật sự có thể bơm tiền cho chúng tôi phải không?"

"Không cần sao?" Thời Lệnh Diễn phun ra vòng khói, cười như không cười xoay đầu, làm bộ muốn lật mặt, "Vậy thì..."

"Muốn muốn, đương nhiên muốn!" Chú ba nhà họ Thi khẩn trương giữ chặt Thời Lệnh Diễn, vô cùng biết ơn nói ︰"Cậu Thời mắt sáng như sao, chúng tôi có lòng tin nhất định sẽ không khiến cậu thất vọng, cậu yên tâm, nhất định sẽ mang đến lợi ích cho cậu, đến lúc đó, trong bốn con rồng lớn lại thêm một con nữa, cậu Thời sẽ là công thần hàng đầu!"

"Đúng đúng đúng!" Thi Học Bạch chà tay, hai mắt như đuốc.

Không ai thấy rõ cảm xúc trên mặt Thời Lệnh Diễn, chỉ thấy anh lại phun ra một ngụm khói nữa, lạnh nhạt nói︰ "Về tôi sẽ để Vân Độ liên lạc với các người."

Vân Độ, là người anh em tốt nhất của Thời Lệnh Diễn trong quân đội, sau khi xuất ngũ, liền trở thành cánh tay phải đắc lực của Thời Lệnh Diễn.

Người nhà họ Thi thấy chuyện này như ván đã đóng thuyền thì mừng như điên, "Thật sự cảm ơn cậu!"



"Cậu Thời, cậu quả thật là thiên sứ sống!"

Thời Lệnh Diễn không muốn nghe mấy lời nịnh hót này nữa, giơ tay ngăn lại, thuận miệng nói ︰ "Về đi."

Người nhà họ Thi nào dám trì hoãn, vội vàng cung kính đi ra ngoài.

Nhìn thấy người một nhà khiến cho người ta cảm thấy ghê tởm này, Bạch Nguyệt Khiết sinh lòng khó chịu, nói ︰ "Anh Lệnh Diễn, chẳng lẽ phải thật sự bơm tiền cho bọn họ sao?"

"Nhìn tôi giống như đang nói đùa sao?"

Bạch Nguyệt Khiết càng tức hơn, "Đám người này ngay cả cái đấu thuốc cũng không nâng lên nổi, chuyện thế này đã không phải lần một lần hai, chấm dứt một lần thất bại liền ném năm trăm nghìn thả trôi sông..."

"Tôi tự có ý của mình, " Thời Lệnh Diễn xoay người, dụi tắt thuốc, thái độ xa cách lạnh nhạt, "Về đi."

"Anh Lệnh Diễn..." Bạch Nguyệt Khiết còn muốn khuyên nữa, nhưng nhận được ánh mắt của Thời Lệnh Diễn, cô ta không dám nói gì nữa, chỉ có thể xoay người ra khỏi phòng.

Khoảnh khắc bước ra khỏi cửa, Bạch Nguyệt Khiết khẽ nhìn thấy một bóng hồng đứng lấp ló sau cánh cửa, trông vô cùng nhút nhát, một đôi mắt to ngập nước vừa sợ hãi lại mờ mịt nhìn cô ta.

………….