Chương 54: Bại Lộ Thân Phận

Trái tim của Thi Mị là một mớ hỗn độn.

Trước mắt cô xuất hiện khuôn mặt kiêu ngạo khí phách của Diệp Điệu.

Diệp Điệu rất nhanh lại trả lời: Bây giờ cậu ở nơi nào, mấy năm gần đây cậu ở nơi nào?

Ba năm rồi.

Đường Vũ ‘chết ’ ba năm rồi.

Ba năm nay, bao nhiêu người gào khóc và buồn thương vì cô.

Cô đúng là không có lương tâm!

Ba năm nay, cô rõ ràng còn sống, nhưng vẫn bạch vô âm tín?

Không, không đúng.

Đường Vũ không phải loại người này.

Trong lòng Diệp Điệu kinh ngạc, một lát sau cô ấy liền nghĩ đến Bạch Nguyệt Khiết.

Năm ấy, trái tim của Đường Vũ là cho Bạch Nguyệt Khiết .

Nếu như không phải có Đường Vũ, Bạch Nguyệt Khiết đã chết từ hai ba năm trước rồi.

Bây giờ Bạch Nguyệt Khiết sống khỏe mạnh, thậm chí cô ấy còn có sự nghiệp của mình, đây chính là chứng cứ.

Trái tim không còn, ai còn có thể sống?

Trong lòng Diệp Điệu nghi ngờ tầng tầng lớp lớp, cô ấy hận không thể một hơi hỏi ra toàn bộ.

Từ nhỏ Đường Vũ và cô ấy cùng nhau lớn lên, cô ấy hiểu rõ Đường Vũ như lòng bàn tay.



Vì đề phòng cô ấy hỏi nhiều vấn đề hơn, Thi Mị nhắn tin lại: Tớ biết bây giờ cậu có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng không kịp rồi, Diệp Điệu, tớ cần cậu giúp đỡ.

Diệp Điệu nhìn mấy chữ này. Cô ấy xác định đây chính là giọng điệu của Đường Vũ.

Đường Vũ sẽ tỏ vẻ đáng thương khi cô nghiêm túc, nhưng cô cũng đủ nghiêm túc để khiến mọi người chú ý.

: Cậu nói đi.

: Đừng nói chuyện này cho bất cứ người nào, trừ cậu ra, ai cũng không được biết chuyện này.

Sắc mặt của Diệp Điệu nghiêm nghị, cô ấy cầm lấy di động gõ ra mấy chữ: Thời Lệnh Diễn biết không?

: Không biết, anh ta là đối tượng phòng bị quan trọng nhất * mỉm cười* Diệp Điệu, đừng hỏi nữa, chờ thời cơ thích hợp, tớ sẽ cho cậu biết.

: Được, cậu muốn tớ làm cái gì?

Thi Mị hít vào một hơi sâu, gõ từng chữ từng chữ.

Thứ nhất, bây giờ cậu có một cô em gái mới gặp, bị hủy dung do một trận hỏa hoạn.

Bây giờ cô ấy cần công việc, có thể chơi tất cả các nhạc cụ phổ biến, hi vọng cậu có thể sắp xếp cho cô ấy hát ở quán bar Cự Nhân, thời gian để bản thân cô ấy tự sắp xếp, có thể không cần tiền lương.

Thứ hai, giúp em gái này làm một thân phận giả, để cho cô ấy có thể thay tên đổi họ để tồn tại.

Thứ ba, giúp em gái này tham gia cuộc thi 《 Siêu sao sau hậu trường 》, cậu không cần hỏi nhiều, chỉ cần giúp đỡ tớ là được, chờ thời cơ thích hợp, tớ sẽ nói cho cậu toàn bộ.

Thứ tư, thỉnh thoảng hẹn Thời Lệnh Diễn đến quán bar Cự Nhân ngồi một chút.

Thứ năm, nhớ xóa bản ghi trò chuyện bất cứ lúc nào, đừng để bí mật bị rò rỉ, nếu không, cô ấy sẽ vạn kiếp bất phục.

: Được.



Đường Vũ vốn còn lo lắng cô ấy sẽ hỏi nhiều, cô nhìn thấy chức này, lập tức thở ra một hơi.

Nhưng sau đó, cô lại nhận được tin nhắn của Diệp Điệu: Khi nào cậu sẽ gặp tớ?

Thi Mị đau lòng, chua xót.

Khi nào sẽ gặp cô ấy ư?

Thi Mị là kẻ ngốc, Đường Vũ là người chết.

Bây giờ cô thật sự không biết phải dùng thân phận gì đi gặp Diệp Điệu.

Không chờ Thi Mị trả lời, Diệp Điệu lại nhắn tin tới một lần nữa: Tớ sẽ giúp cậu.

Nhưng người có thể biết nhiều bí mật nhỏ của bọn họnhư vậy, cho dù không phải Đường Vũ, cũng tuyệt đối là người có quan hệ thân thiết với Đường Vũ.

Thi Mị nhìn thấy mấy chữ này, viền mắt nóng rực.

Cô trịnh trọng trả lời lại: Cảm ơn cậu, Trùng Tử.

: Mẹ kiếp, cậu sửa lại xưng hô cho bà đây!

Cảm giác buồn bã lúc đầu của Thi Mị lập tức biến mất, cô cười “xì” một tiếng: sửa lại thì không còn cách nào, tớ cũng chỉ muốn tốt cho cậu thôi~

Thông tin còn chưa gửi đi, tay nắm cửa phòng bỗng nhiên bị vặn tròn.

Thi Mị sợ hãi, theo bản năng muốn giấu điện thoại di động đi.

Nhưng cô còn chưa kịp, tiếng đóng cửa theo tiếng bước chân trầm ổn vang lên.

Trái tim của Thi Mị cũng theo đó nhảy đến cuống họng.

………...