8h sáng - Hoàng Thị
Hoàng Khải Minh ngồi trong phòng chủ tịch, gọi điện cho thuộc hạ tên Sở Khắc Uy. Hai người nói chuyện với nhau, âm thanh vang lên.
- " Alo " Hoàng Khải Minh nói
- " Lão đại, anh có chuyện gì muốn sai bảo. " Sở Khắc Uy cung kính nói
Sở dĩ Sở Khắc Uy gọi Hoàng Khải Minh là lão đại bởi Hoàng Khải Minh chính là lão đại của bang Thịnh Hưng. Sở Khắc Uy là được Hoàng Khải Minh cứu khi anh 10 tuổi, Sở Khắc Uy đội ơn Hoàng Khải Minh rất nhiều nên đã theo anh từ lúc đó đến bây giờ.
- " Cậu đến Vương Trạch Đông, bảo quản gia ở đó đưa đồ của Trần Thanh Ngọc ra cho cậu. Cứ nói là người của Hoàng Tổng. "
- " Vâng "
Sở Khắc Uy lái xe đi đến Vương Trạch Đông, anh đứng trước cửa nói với bảo vệ rằng muốn gặp quản gia của biệt thự này.
" Phiền cho tôi gặp quản gia. " Sở Khắc Uy nói
" Được, đợi tôi một chút. " một người bảo vệ nói, sau đó anh ta đi vào thông báo với Bạch Khiêm
Bạch Khiêm nghe bảo vệ nói rằng có người muốn gặp ông, ông nhanh chóng đi ra ngoài.
" Không biết cậu là ai? Gặp tôi để làm gì? " Bạch Khiêm nói
" Xin chào, phiền ông sắp xếp đồ của Tiểu Thư đưa cho tôi. " Sở Khắc Uy đi vào chủ đề chính
Bạch Khiêm suy nghĩ " Tiểu Thư của cậu ta sao? Không lẽ người đó là Thanh Ngọc? " ông thu lại suy nghĩ của mình rồi nói " Tiểu Thư của cậu tên gì ? "
" Trần Thanh Ngọc, em gái của Hoàng Tổng. " Sở Khắc Uy nói
" Để tôi lên sắp xếp rồi sẽ đưa cho cậu. "
" Làm phiền rồi "
Bạch Khiêm đi vào trong nhà, ông lấy điện thoại gọi điện cho Vương Kiên.
" Alo, Thiếu Gia "
" Có chuyện gì "
" Có người của Hoàng Tổng đến lấy đồ của Thiếu Phu Nhân đi. "
" Vậy cứ lấy cho họ đem đi. Cô ấy chính là em gái của Hoàng Khải Minh. "
" vâng "
Bạch Khiêm tắt máy, ông cất điện thoại vào túi quần. Ông đi lên phòng của Trần Thanh Ngọc trước đây, sắp xếp mọi đồ đạc bao gồm cả chiếc hộp vuông lớn màu xanh. Bạch Khiêm cho tất cả vào một chiếc vali rồi mang xuống nhà, sau đó đem ra cổng đưa cho Sở Khắc Uy.
Sở Khắc Uy nhận lấy song chào Bạch Khiêm rồi lái xe đi. Trên đường đi, anh gọi điện cho Hoàng Khải Minh.
" Lão đại, mang về biệt thự của anh sao ạ ? "
" Ừ, đem về đó cho tôi. Bảo quản gia đem lên phòng của Thanh Ngọc. "
" Vâng "
Hoàng Khải Minh tắt máy, Sở Khắc Uy bỏ điện thoại xuống rồi lái xe về biệt thự của Hoàng Khải Minh. Đến nơi, anh dặn dò những gì Hoàng Khải Minh đã nói với mình rồi nói lại với quản gia. Nói xong, Sở Khắc Uy lái xe rời đi. Kim Long mang đồ của Trần Thanh Ngọc lên phòng ngủ của cô, ông để yên cho Trần Thanh Ngọc tự sắp xếp vì ông biết đây là tư trang cá nhân của cô.
Vương Gia
Thuộc hạ của Lâm Doãn Khanh đã đem đứa bé về Vương Gia cho bà ta, bà ta ôm lấy đứa trẻ rồi ra hiệu cho anh ta rời khỏi đây. Lâm Doãn Khanh ôm đứa trẻ vào trong nhà, cũng may là hôm nay không có ai ở nhà chính. Vương Mặc thì đã đi ra ngoài với Vương Quốc Đạt, Vương Quỳnh Trang thì đã sang chơi với Vương Thùy Dương nên chỉ có bà ta ở nhà một mình.
Đứa trẻ này rất ngoan, không thấy quấy khóc. Đường như nó hiểu ra nó không có mẹ bên cạnh chăm sóc và tính cách đa phần giống với Vương Kiên.
Lâm Doãn Khanh định là tối nay sẽ nói chuyện với mọi người, trong đó cũng có Vương Kiên. Thấy đứa bé đã ngủ, bà ta bế nó vào trong phòng ngủ của mình rồi đặt nó lên giường, đứa trẻ vẫn ngủ ngon lành.
Buổi chiều - Vương Thị
Cố Nam đi đến Vương Thị, nhân viên tiếp tân biết anh là Đại Thiếu Gia Cố Gia nên đã đưa anh lên thẳng tầng 50. Anh mở cửa đi vào, ngồi xuống ghế.
Vương Kiên nhìn Cố Nam rồi làm việc tiếp.
- " Này Vương Kiên, tôi đến rồi mà sao cậu vẫn làm việc vậy hả ? " Cố Nam tức tối nói
- " Đợi tôi một chút coi bộ không được à ! "
- " Được mà, cậu cứ làm đi "
Sau 20 phút xử lý công việc dang dở, Vương Kiên đứng dậy rồi ngồi xuống đối diện Cố Nam.
- " Cậu đến đây có việc gì ? "
- " Khánh Linh sao rồi ? "
- " Khoẻ hơn nhiều rồi. "
- " Chuyện tôi muốn nói là chuyện liên quan đến chị dâu. Toàn bộ tất cả những gì chị dâu đã trải qua từ khi gặp cậu đến lúc rời xa cậu. "
- " Cậu nói đi "