Chương 88

Tô Bắc lắc đầu: “Cũng không phải, tôi chỉ là tò mò, thành phố Nam Hi ngoại trừ anh, còn có ai có lá gan lớn như vậy, đánh Cố Thắng Trạch thành như vậy!”

Lộ Nam nhìn thoáng qua thần sắc Tô Bắc, liền biết, ngày hôm qua chuyện anh đánh người ở phòng bao, khẳng định cô hoàn toàn không biết gì cả.

Lộ Nam nghĩ nghĩ, chuyện như vậy, Tô Bắc vẫn là không biết thì tốt hơn.

Vì thế, anh liền nhàn nhạt mở miệng: “Tôi rất bận, không có thời gian rãnh rỗi đi quản những việc này!”

Tô Bắc cúi đầu, trên mặt hiện lên thần sắc mất mát.

Cô biết ngay, khẳng định là chính mình nghĩ nhiều, người như Lộ Nam, sao có thể vì mình mà đi đắc tội nhà họ Cố!

Nhưng vì sao trong lòng của mình lại cảm giác khó chịu chứ!

Tô Bắc dẩu miệng, nhìn ngoài cửa sổ xe, đột nhiên không muốn nói thêm câu nào nữa.

Lộ Nam nhìn Tô Bắc đột nhiên trầm mặc, trong lúc nhất thời, cũng không biết nên nói cái gì.

Xe tới chỗ cách công ty không xa, Tô Bắc xuống xe trước tiên.

Cô nhìn xe Lộ Nam tuyệt trần rời đi, mới chậm rãi đi đến công ty.

Có lẽ, cô thật sự phải khống chế chính mình, không thể lại tiếp tục suy nghĩ miên man.

Đầu tiên, không nói đến tột cùng Lộ Nam có thể thích cô hay không.

Chỉ nói chuyện cô là mẹ của hai đứa nhỏ, nhà họ Lộ, thậm chí Lộ Nam, đều không thể tiếp thu cô.

Đương nhiên, hai đứa nhỏ là bảo bối của cô, cô sẽ không để cho bọn chúng bởi vì chính mình, chịu bất luận ủy khuất nào.

Cho nên, chuyện này, liền thôi đi.

Ân tình nợ Lộ Nam, nếu có cơ hội, cô sẽ nỗ lực đi hoàn lại.

Nghĩ đến đây, Tô Bắc lập tức cảm thấy, cả người đều nhẹ nhàng lên.

Sau khi tới công ty, Tô Bắc lại nghe được một tin tức lớn.

Đạo diễn Tôn biến mất, ông ta giống như là bốc hơi khỏi giới giải trí.

Trong một đêm, tất cả kịch bản và hạng mục dưới tay ông ta đều có người tiếp nhận.

Không có người biết, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Càng không có người biết, đến tột cùng ông ta đi nơi nào.

Tô Bắc lại trầm mặc lần nữa.

Rối rắm trong lòng cô, lại sống lại lần nữa.

Nếu nói chuyện Cố Thắng Trạch, cô có thể cho rằng là ngoài ý muốn, hơn nữa, Lộ Nam cũng không có thừa nhận.

Nhưng chuyện đạo diễn Tôn, cô làm sao có thể cho rằng là ngoài ý muốn.

Những việc này, 90%, chính là Lộ Nam làm đi!

Nhưng chính mình đã chính miệng hỏi, vì sao anh lại không muốn nói thật với mình!

Hay là nói, thật là chính mình suy nghĩ nhiều, trên thế giới chính là có chuyện trùng hợp như vậy.

Cô bị người xấu khi dễ, ông trời nhìn không được, trừng trị người xấu.

Cô thật sự không có suy nghĩ ngây thơ vô tà như vậy.

Trong lòng Tô Bắc, miễn bàn có bao nhiêu phức tạp, giống như là ăn một khối gỗ, nghẹn ở trong cổ họng, khô khốc, không nuốt xuống được.

Tô Bắc suy nghĩ một buổi sáng, rốt cuộc quyết định, muốn mời Lộ Nam ăn cơm.

Dù như thế nào, ngày hôm qua người ta đã cứu cô.

Trước không nói báo ân như thế nào, về tình về lý, đều phải mời người ta ăn một bữa cơm, cảm ơn một chút.

Nghĩ đến đây, Tô Bắc trực tiếp lấy di động ra, gọi điện thoại cho Lộ Nam.

Lộ Nam đang mở họp, thấy màn hình di động sáng lên, anh theo bản năng liền muốn cúp máy.

Nhưng khi anh thấy tên biểu hiện trên màn hình là Tô Bắc, anh liền ngây ngẩn cả người.

Sao Tô Bắc sẽ gọi điện thoại cho mình?