Chương 86

Đạo diễn Tôn đã đau đến không phát ra được bất luận âm thanh nào, Lộ Nam chậm rãi dừng lại.

Anh đánh đạo diễn Tôn hơi thở thoi thóp, cảm thấy tức giận trong lòng phát tiết không sai biệt lắm, anh mới để gậy sắt sang một bên, xoay người đi ra ngoài.

Trên thế giới này, không ai có thể khi dễ người của anh.

Lộ Nam không có nhận thấy được, ở trong lòng anh, sớm đã nạp Tô Bắc vào phạm vi bảo hộ của mình.

Lộ Nam đi từng bước một ra ngoài nhà xưởng.

Đi tới cửa, anh mở miệng với hai vệ sĩ áo đen đứng ở nơi đó: “Ném tất cả mọi thứ của ông ta đi, đưa người đến Nam Phi đi đào dầu mỏ, nhớ kỹ, vĩnh viễn đừng để cho ông ta quay về!”

Lộ Nam nói xong, liền đi đến xe của mình.

Gió buổi tối thực lạnh, giống như trái tim anh giờ phút này, không có một chút độ ấm.

Sáng sớm hôm sau, Tô Bắc liền nhìn thấy một tin tức kinh thiên.

Tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hồng - Cố Thắng Trạch, bị người đánh cho tàn phế.

Tàn phế này, cũng không phải tàn phế thân thể, mà là hoàn toàn phế đi gốc rễ con cháu.

Cũng không biết tin tức truyền ra từ nơi nào, tóm lại, trên thế giới này, hoàn toàn không có tường không lọt gió.

Sáng sớm, tin tức này đã tràn ngập thành phố Nam Hi.

Buổi sáng lúc Tô Bắc đi ra từ trong phòng, Lộ Nam vừa vặn cũng đi ra.

Hai người mặt đối mặt nhìn nhau một cái.

Tô Bắc cắn môi, vốn dĩ muốn hỏi anh tối hôm qua trở về lúc nào, cuối cùng nghĩ nghĩ, trong miệng chỉ nghẹn ra một chữ: “Sớm!”

Lộ Nam nhìn cô, gật đầu, trở về một chữ “Sớm”, anh liền đi về phía phòng bếp.

Tô Bắc ngốc ngốc đứng ở phòng khách, nhìn Lộ Nam nhanh chóng đánh trứng gà, bật bếp.

Chỉ trong vài phút, anh liền làm tốt hai quả trứng chiên.

Tô Bắc nhịn không được chậc lưỡi, anh từng được huấn luyện đặc biệt đi, thủ pháp thuần thục kia, phụ nữ bình thường đều rất khó đạt được.

Lộ Nam mang bữa sáng tới, thấy Tô Bắc vẫn đứng ngốc ở nơi đó, con ngươi anh lóe lóe, mở miệng nói: “Ăn cơm!”

Lúc này Tô Bắc mới phục hồi tinh thần lại, cô nhanh chóng gật gật đầu: “À vâng!”

Lúc ăn cơm, Tô Bắc cầm nĩa, không ngừng mân mê dĩa trứng chiên, trong đầu lại suy nghĩ, chuyện Cố Thắng Trạch, đến tột cùng có phải Lộ Nam làm không.

Rốt cuộc, sáng sớm tinh mơ cô mở to mắt, liền thấy trên di động bắn ra các loại tin tức.

Nhà họ Cố ở thành phố Nam Hi cũng là thế gia vọng tộc, người bình thường sợ là không dám xuống tay với Cố Thắng Trạch.

Tuy rằng Cố Thắng Trạch là một hoa hoa công tử, nhưng vị trí của anh ta ở tập đoàn Thiên Hồng cũng không thể khinh thường.

Anh ta thân là tổng giám đốc, ở trên công việc, làm một đám đổng sự không thể bắt bẻ.

Muốn nói khuyết điểm của anh ta, đó chính là quá hoa tâm, tiểu minh tinh bị anh ta chơi qua, cộng lại có thể vòng quanh thành phố Nam Hi một vòng.

Tô Bắc đoán chừng, nếu không phải là Lộ Nam thì là ai đây?

Hơn nữa, ngày hôm qua Cố Thắng Trạch vừa mới khi dễ cô.

Lộ Nam có thể là vì giúp mình không?

Trong lòng Tô Bắc có hai người đang đánh nhau.

Một người nói, ngày hôm qua mới vừa phát sinh chuyện như vậy, hôm nay Cố Thắng Trạch đã bị phế đi.

Hơn nữa, tối hôm qua Lộ Nam còn đi ra ngoài một chuyến, khẳng định là anh, vì chuyện của mình, mới biến Cố Thắng Trạch thành như vậy.

Nếu không, sao trên thế giới sẽ có chuyện trùng hợp như vậy!