Chương 66

Trong nháy mắt di động bị đánh bay kia, cô liền cảm thấy, chính mình xong rồi.

Cô nhìn di động một cái, phẫn nộ nhìn chằm chằm Cố Thắng Trạch.

“Cố thiếu, trong mắt anh còn có vương pháp không!”

“Ha ha ha……”

Di động bị đánh bay, Cố Thắng Trạch tựa hồ không có kiêng kị gì, anh ta cười kiêu ngạo cuồng vọng.

Anh ta tràn đầy khinh thường nhìn Tô Bắc: “Vương pháp! Ha ha, Anne, cô cũng thật ngây thơ! Ở chỗ này, lão tử chính là vương pháp!”

Nói xong, ngữ khí anh ta càng cuồng vọng làm càn: “Lúc lão tử cho cô mặt mũi, cô không biết xấu hổ, lần này, lão tử không xem cô là một chuyện, cô liền không phải là gì cả! Hiện tại, dù lão tử làm cô ở trước mặt mọi người, xem ai dám phóng rắm một tiếng!”

Cố Thắng Trạch nói xong, liền dùng một tay bắt lấy đầu tóc Tô Bắc.

Tô Bắc dùng sức giãy giụa, lại chỉ có thể làm da đầu của mình đau hơn.

Di động bị đánh bay, nằm an tĩnh ở trong một góc phòng bao, hoàn toàn không có người nhận thấy được, màn hình di động vẫn luôn sáng lên, đang dừng ở trong trò chuyện.

Tô Bắc thừa dịp Cố Thắng Trạch không chú ý, một tay đẩy anh ta ra.

Cô nắm một cái nĩa bên cạnh lên, hoảng sợ nhìn Cố Thắng Trạch.

Cô để cái nĩa ở trước ngực: “Anh đừng tới đây, bằng không tôi sẽ không khách khí!”

Cố Thắng Trạch cười đáng khinh kiêu ngạo: “Ôi chao! Đủ vị! Bổn thiếu gia thích cay như vậy! Cô tiếp tục đi, tôi sẽ không ngăn cô, xem hôm nay cô không khách khí với tôi như thế nào!”

Nhìn ngực phập phồng không chừng của Tô Bắc, Cố Thắng Trạch cười cực kỳ đáng khinh, “Lại nói, tôi chính là thích mỹ nữ không khách khí với tôi!”

Nói xong, anh ta lại nhào tới lần nữa.

Lần này, anh ta trực tiếp trở tay, nắm lấy hai tay Tô Bắc, tùy ý Tô Bắc giãy giụa như thế nào cũng tránh không thoát.

Cố Thắng Trạch tựa hồ thực thích loại trò chơi mèo vờn chuột này.

Anh ta trêu đùa Tô Bắc, vẻ mặt vô sỉ: “Cô tiếp tục trốn đi, bổn đại gia chính là thích chơi trò chơi cô đuổi tôi chạy!”

Nói xong, anh ta cúi đầu, đột nhiên hôn một cái ở trên mặt Tô Bắc.

Tô Bắc nhục nhã quả thực muốn đâm đầu chết.

Đột nhiên, cô cảm giác không thích hợp.

Thân thể của cô chậm rãi bắt đầu nóng lên.

Vừa rồi lúc giãy giụa, cô không có quá chú ý, lần này phản ứng đã cực kỳ rõ ràng.

Tô Bắc không phải kẻ ngốc, cô lập tức phản ứng lại.

Cô bị người bỏ thuốc!

Cô bất đắc dĩ nhắm mắt lại, xem ra lần này, cô là thật sự thua!

Hơn nữa, thua ở trong tay một đám tiểu nhân đáng khinh đê tiện này.

Đạo diễn Tôn tựa hồ nhận thấy được dược tính của Tô Bắc phát tác.

Ông ta cười tủm tỉm nhìn Cố Thắng Trạch: “Cố thiếu, ngài muốn chơi đi, chúng tôi đi ra ngoài trước, lần này cô ta đã thần chí không rõ, phỏng chừng một lát, chỉ cần là đàn ông, cô ta liền sẽ cơ khát nhào lên đi!”

Cố Thắng Trạch sửng sốt.

Anh ta từ từ mở miệng: “Các người bỏ thuốc cho cô ta?”

Tươi cười của đạo diễn Tôn cứng đờ.

Ngay sau đó, ông ta tiếp tục nở nụ cười: “Bỏ thuốc cái gì, chẳng qua là vì gia tăng một chút tình thú cho ngài mà thôi, nhìn ngài nói kìa!”

Cố Thắng Trạch lập tức cười tà tứ.

Anh ta tựa hồ thực vui vẻ: “Làm tốt lắm, chẳng qua, các người cũng không cần đi ra ngoài, tôi chính là muốn các người ở chỗ này xem con đàn bà ra vẻ cao lãnh này, là bị tôi chơi như thế nào! Lát nữa tôi muốn cô ta kêu khóc cầu tôi!”