Chương 64

“Được được, tôi thấy được!”

Một bàn người đều phụ họa lời ông ta.

Đạo diễn Tôn cười vô cùng đáng khinh, ông ta lấy ra một gói thuốc màu trắng từ túi áo, lấy ra một viên, ở trước mắt bao người, nhẹ nhàng bỏ vào trong ly nước của Tô Bắc.

Ngay sau đó, ông ta ngẩng đầu nhìn mọi người, “Mọi người nhìn thấy cái gì?”

“Ha ha…… Chúng tôi không thấy gì, vừa rồi đạo diễn Tôn làm cái gì sao?”

“Không có không có, vừa rồi không phải đạo diễn Tôn đang nói chuyện với chúng ta sao?”

“Ha ha ha……”

Một bàn người đều nở nụ cười.

Tô Bắc đi vào phòng vệ sinh, cô mở vòi nước ra, duỗi tay móc cổ họng.

Ói ra một lúc lâu, cô rửa mặt bằng nước lạnh, mới cảm giác chính mình thoải mái hơn nhiều.

Cô mới vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy mặt của một người đàn ông ở trong gương phòng vệ sinh.

Đây không phải Cố thiếu kia sao?

Nghe đạo diễn Tôn nói, anh ta giống như tên Cố Thắng Trạch.

Trái tim Tô Bắc, lập tức nhấc lên.

Sao anh ta sẽ ở phòng vệ sinh nữ, tên biếи ŧɦái này!

Tô Bắc đột nhiên xoay người, cảnh giác nhìn Cố Thắng Trạch, không chút khách khí mở miệng: “Cố thiếu, đây là phòng vệ sinh nữ, có phải anh đi nhầm không?”

Khóe miệng Cố Thắng Trạch chứa ý cười tà tứ, anh ta cười như không cười nhìn Tô Bắc.

“Anne, thị lực hai mắt tôi cũng không tệ lắm, còn không đến mức nhầm toilet nữ thành toilet nam!”

Tô Bắc có chút tức giận.

Cô giận trừng mắt nhìn Cố Thắng Trạch: “Nếu anh không nhìn lầm, vậy anh tới phòng vệ sinh nữ làm gì?”

Cố Thắng Trạch trả lời đương nhiên: “Đương nhiên là tới tìm cô! Cô xinh đẹp như vậy, chẳng may bị lạc ở trong phòng vệ sinh, vậy phải làm sao bây giờ?”

Tô Bắc thiếu chút nữa ói ra.

Còn bị lạc ở buồng vệ sinh, người đàn ông này, có thể đừng vì hành vi đáng khinh của mình, tìm cái cớ mì nước đường hoàng như vậy không!

Thật là làm người ghê tởm!

Tô Bắc cười lạnh một tiếng, lạnh lùng mở miệng: “Nói như vậy, tôi còn phải cảm tạ Cố thiếu!”

Cố Thắng Trạch cười ái muội, anh ta tới gần Tô Bắc: “Vậy thì không cần, dù sao, bảo hộ mỹ nữ, là trách nhiệm của mỗi người!”

Tô Bắc không muốn ở chỗ này nói bậy với anh ta.

Cô trực tiếp lấy túi xách của mình ở trên đài rửa mặt, liền đi ra ngoài.

Cố Thắng Trạch ở phía sau hô: “Ai nha, mỹ nữ, chờ tôi!”

Tô Bắc nghe thấy giọng nói anh ta, cảm giác một trận ác hàn, cô bước chân nhanh hơn, đi về phía phòng bao.

Tô Bắc mới vừa đi vào phòng bao, ngồi xuống, Cố Thắng Trạch liền vào.

Nhìn bọn họ một trước một sau đi vào, mọi người đều cười ái muội.

Tô Bắc cảm giác cực kỳ không tự nhiên.

Cô cảm thấy, thừa dịp thanh tỉnh, cô cần thiết lập tức rời đi.

Không thể lại tiếp tục ở đây nữa.

Nếu không, đến tột cùng sẽ phát sinh chuyện gì, cô cũng không biết.

Tô Bắc bưng ly rượu trước mặt lên.

Cô nhanh chóng mở miệng: “Tôi kính mọi người một ly trước, tôi còn có việc, uống xong ly này liền đi trước, tôi kính trước!”

Tô Bắc không cho bất luận kẻ nào cơ hội nói chuyện, trực tiếp uống một hơi cạn sạch.

Đạo diễn Tôn nhìn thấy Tô Bắc gấp như vậy, trong lòng có chút giật mình.

Hay là, Cố thiếu ở bên ngoài, thật sự làm chuyện gì khiến Anne không thoải mái?

Ông ta nghĩ nghĩ, cầm lấy ly nước vừa mới bỏ thuốc, cười rất có thâm ý: “Anne, uống nước, tỉnh rượu một chút, cổ họng cũng thoải mái!”

Tô Bắc chần chờ nhìn ông ta một cái, cảm thấy ông ta hẳn là không có ý xấu.