Lộ Nam lái xe, có chút nhàm chán.
Anh đột nhiên sinh ra tâm tư khıêυ khí©h Tô Bắc.
Anh như suy tư gì đó nói.
“Tô Bắc, phụ nữ các người, cảm thấy thế nào về từ sân bay này?”
Tô Bắc sửng sốt.
Cô phản ứng lại, phản ứng đầu tiên, chính là cúi đầu nhìn ngực của mình.
Rõ ràng thực ngạo người, sân bay cái gì!
Chẳng lẽ anh ta bị mù sao.
Tô Bắc có chút phẫn nộ, cô không chút khách khí nói.
“Tôi lại không phải sân bay, lại nói, sao anh biết!”
Lộ Nam hiểu rõ gật gật đầu.
“Ừ, cô thật sự không phải sân bay, cô chỉ là có chút ngực phẳng mà thôi!”
Cái gì?
Ngực phẳng?
Tô Bắc hoàn toàn phát điên.
Lộ Nam nghị luận cái gì, cô cũng có thể chịu đựng.
Nhưng sao anh ta có thể chửi bới ngực cô?
Rõ ràng là rất sóng gió mãnh liệt được không!
Cô giận trừng mắt nhìn Lộ Nam.
“Hôm nay tôi mặc quần áo quá rộng, hơn nữa ánh mắt anh không tốt, cho nên mới ra được kết luận như vậy, hiểu?”
Lộ Nam lắc đầu.
“Tôi không hiểu, tối hôm qua tôi rõ ràng mới vừa thấy qua!”
Nhắc tới tối hôm qua, Tô Bắc lập tức mặt đỏ giống như tôm luộc.
Anh còn dám nhắc tối hôm qua!
Tô Bắc cảm thấy, lực nhẫn nại của mình thật sự quá tốt.
Nếu không, cô thật sự sẽ một quyền đánh bay Lộ Nam.
Cô không ngừng an ủi chính mình.
Bình tĩnh! Bình tĩnh! Nhất định phải bình tĩnh!
Phẫn nộ không giải quyết được bất luận chuyện gì!
Trong đầu cô, đột nhiên hiện ra câu nói anh nói tối hôm qua.
Trong lòng Tô Bắc hơi động, buột miệng thốt ra.
“Ngực tôi nhỏ, tôi kiêu ngạo, tôi tiết kiệm vải cho tổ quốc!”
Tay Lộ Nam đột nhiên dừng một chút, tay lái đánh nghiêng, xe phát ra một tiếng cọ xát bén nhọn.
Anh đột nhiên phanh lại, cực mất tự nhiên ho khan một tiếng.
Anh nghĩ tới bất luận khả năng nào.
Trăm triệu không nghĩ tới, Tô Bắc sẽ mặt không biểu tình tới một câu như vậy.
Anh khởi động xe lần nữa, biểu tình run rẩy mắt nhìn phía trước.
Thời gian kế tiếp, Lộ Nam không nói một câu.
Tô Bắc lười đến nói chuyện với anh, cô tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Tới con phố của tòa nhà tập đoàn Thịnh Thế, xe còn chưa có tới gần công ty.
Tô Bắc lập tức quay đầu.
“Dừng xe đi, tôi xuống xe ở chỗ này là được!”
Lộ Nam nghĩ nghĩ, nghĩ đến ước định giữa bọn họ.
Anh dừng xe ở bên đường, Tô Bắc nhanh chóng xuống xe.
Nhìn bóng dáng đi xa của Tô Bắc, Lộ Nam lâm vào suy nghĩ sâu xa.
Tô Bắc…… Cô đến tột cùng là một người phụ nữ như thế nào!
Rõ ràng là một cô gái nhỏ, lại có nghị lực giống như đàn ông.
Gặp phải chuyện gì, cũng quật cường giống như đầu ngưu.
Làm người vừa đau lòng, vừa vô ngữ.
Mấu chốt là, cô nói không muốn có bất luận quan hệ gì với mình, liền thật sự việc công xử theo phép công, làm còn tuyệt hơn anh, không hề ướŧ áŧ bẩn thỉu!
Lộ Nam nhìn không chớp mắt nhìn chằm chằm Tô Bắc, nhìn cô đi từng bước một vào tòa nhà tập đoàn Thịnh Thế.
Trong lòng anh, dâng lên một cổ tò mò mãnh liệt.
Anh càng thêm muốn tìm hiểu một chút, người phụ nữ kết hôn với anh này.
Cô có năng lực, có bản lĩnh, rõ ràng có thể dựa vào mặt ăn cơm, nhưng lại ganh đua hơn ai khác!
Gia thế cô tốt như vậy, vì sao cô còn liều mạng như thế?
Có thể ở giới giải trí, lăn lộn đến hô mưa gọi gió.
Thật sự không đơn giản!
Tô Bắc mới đi ra từ thang máy, liền nghe thấy mấy người phụ nữ vây quanh ở một chỗ khe khẽ nói nhỏ.