Tô Bắc lập tức bị anh náo loạn đến đỏ mặt.
Ở dưới ánh đèn sáng ngời, khuôn mặt nhỏ của cô đỏ giống như quả táo.
Cô giận dữ lại thẹn thùng, nhìn Lộ Nam, tức giận nói.
“Lộ Nam, anh ban ngày nhìn nhất phái chính nhân quân tử, không nghĩ tới, anh buổi tối quả thực chính là lưu manh nhất!”
Lộ Nam cười càng thêm ái muội, khóe miệng của anh đều nhếch lên.
“À…… Nghe ý cô, trước kia tôi từng lưu manh với cô?”
Tô Bắc nổi dóa, cô lắp bắp mở miệng.
“Lộ Nam…… Không…… Không…… Không nghĩ tới, anh vô sỉ như vậy!”
Lộ Nam cười.
“Thật ra, ở trên giường, tôi còn vô sỉ hơn! Chẳng lẽ cô hy vọng tôi ở trên giường, vẫn duy trì bộ dáng chính nhân quân tử?”
Lộ Nam còn cố ý làm ra bộ dáng giật mình.
Tô Bắc bị Lộ Nam chọc tức đến thiếu chút nữa ngất xỉu đi.
Lộ Nam lại có thể đùa giỡn cô!
Cô che ngực, tức giận trừng mắt nhìn Lộ Nam.
“Lộ Nam, tên lưu manh, anh đang nói bậy bạ cái gì! Chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, đừng quên ước định của chúng ta!”
Lộ Nam cái hiểu cái không gật gật đầu.
“Ước định sao! Tôi đã quên, lại nói, nếu là vợ chồng, sao sẽ có không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, nếu tôi lên toà án, thẩm phán đều không thể phán tôi có tội!”
Tô Bắc hoàn toàn vô ngữ, người đàn ông này, sao có thể nói chuyện đến đường hoàng như vậy!
Cô vừa bị chọc tức lại nghèo từ, chỉ biết nói một câu.
“Lộ Nam, tên lưu manh!”
Lộ Nam câu môi, đến gần Tô Bắc, để cô ở trên tường.
Bờ môi của anh, nhẹ nhàng xẹt qua tai Tô Bắc.
Tô Bắc lập tức cảm thấy, một dòng diện chảy khắp toàn thân, tê tê dại dại.
Cả người cô cứng đờ, chỉ nghe thấy Lộ Nam nhẹ giọng nói nhỏ.
“Tôi lưu manh, tôi kiêu ngạo, tôi làm cống hiến cho tổ quốc!”
Tô Bắc mộng bức một giây, lại có thể nghẹn ra một câu.
“Cống hiến gì?”
“Sinh sản đời sau!”
Lộ Nam nói đương nhiên, Tô Bắc lập tức đỏ mặt giống như quả hồng.
Cô đẩy Lộ Nam ra, tiến về phía phòng tắm.
Lộ Nam cười vô cùng vui vẻ.
Trong lòng Tô Bắc luống cuống, rối loạn.
Lộ Nam thay đổi.
Lộ Nam như vậy, trở nên làm cô đột nhiên không kịp dự phòng!
Lúc Tô Bắc tắm rửa, nhân tiện cầm tất cả quần áo nhét vào máy giặt.
Chờ cô tắm rửa xong, mới phát hiện, chính mình lại có thể không mang gì vào!
Tô Bắc quả thực hỏng mất, muốn trực tiếp đâm tường chết!
Cô vô ngữ nhìn chằm chằm bồn tắm, thượng đế không thể hậu đãi cô một chút sao!
Cô nhìn trên giá bên cạnh phòng tắm, xếp chỉnh tề hai cái khăn tắm.
Cô thuận tay cầm lấy một cái, muốn trước che đậy một chút bộ phận quan trọng, sau đó về phòng lấy quần áo.
Kết quả, cô bi thống phát hiện.
Che phía trên, không che được phía dưới, che phía dưới, lộ phía trên.
Tô Bắc lập tức khóc không ra nước mắt.
Ai có thể tới cứu cô không!
Nghĩ đến Lộ Nam có khả năng còn ở bên ngoài, cô liền nhịn không được phun trào.
Tên cuồng bại lộ này, lại dùng khăn tắm nhỏ như vậy.
Cho dù thân trên không cần che đậy, khăn tắm cũng không đến mức lớn cỡ bàn tay đi!
Tiết kiệm vải dệt, cũng không phải tiết kiệm như vậy!
Tô Bắc nhìn chằm chằm khăn tắm rất lâu.
Đột nhiên, trong đầu linh cơ vừa động.
Cô nhanh chóng lấy một cái khăn tắm khác từ trên giá.
Một cái che khuất nửa người trên, một cái trở thành váy nhỏ, che khuất nửa người dưới.
Nhìn chính mình trong gương, da thịt tuyết trắng, Tô Bắc có chút xấu hổ ho khan hai tiếng.