Cô là đi ra từ tòa chung cư đối diện?
Nói như vậy, trong khoảng thời gian chính mình đi công tác, cô vẫn luôn ở đối diện?
Nhưng mà, không phải cô nói chính mình ở nhà bạn sao?
Khoảng cách gần như vậy, sao anh trước nay không biết, cô còn có một người bạn ở chung cư đối diện.
Hơn nữa, anh cũng chưa bao giờ nghe Tô Bắc nhắc qua.
Nghĩ đến đây, Lộ Nam không nhịn được nhớ tới khoảng thời gian trước, Tô Bắc nói đi dạo phố, kết quả đi chung cư đối diện, con ngươi anh lạnh hơn.
Anh cầm lấy di động, gọi điện thoại cho Vân Phàm: “Vân Phàm, chuyện lần trước kêu anh tra, hiện tại thế nào?”
Loading...
Vân Phàm có chút buồn bực, anh chỉ mới vừa đi công tác trở về với tổng giám đốc? Tra chuyện gì, sao anh không biết!
Anh mê mang mở miệng: “Tổng giám đốc, chuyện gì?”
Lộ Nam hừ một tiếng, cũng nghe không ra anh đến tột cùng là có ý tứ gì.
Anh nói: “Chính là thông tin hộ gia đình của tòa chung cư đối diện chung cư tôi, rốt cuộc anh tra xét chưa!”
Vân Phàm đột nhiên vỗ đầu, gần đây quá nhiều chuyện, anh thật đúng là đã quên.
Anh nhanh chóng nói: “Tổng giám đốc, tôi lập tức đi tra ngay!”
Nói xong, anh nhanh chóng cúp điện thoại, sợ bị lửa giận của Lộ Nam tai ương đến.
Lộ Nam nhìn chằm chằm di động, nghe âm bận trong di động của Vân Phàm, có chút vô ngữ.
Anh mới vừa xoay người, liền thấy Tô Bắc đẩy cửa đi vào.
Anh hừ lạnh một tiếng: “Cô còn biết trở về!”
Tô Bắc nghe ngữ khí không âm không dương của anh, cô cười tủm tỉm mở miệng: “Tôi đây không phải không biết anh đã trở về sao!”
Lộ Nam lạnh lạnh nhìn cô: “Không biết tôi đã trở về? Cho nên, cô liền không hề gánh nặng nói dối với tôi!”
Tô Bắc cúi đầu, thấp giọng nói thầm: Không phải anh cũng chơi rất vui vẻ người mẫu nhỏ sao, toàn bộ báo chí đều đưa tin lên trang lớn như vậy……
Lộ Nam nghe thấy Tô Bắc nói thầm, lại không có nghe thấy cô đang nói cái gì.
Anh nhíu nhíu mày: “Cô đang nói cái gì?”
Tô Bắc nhanh chóng ngẩng đầu, cô chột dạ giơ tay: “Không…… Không…… tôi không nói gì!”
Kết quả, lời nói của cô vừa rơi xuống, sắc mặt Lộ Nam càng âm trầm.
Tô Bắc thấy anh nhìn chằm chằm ngực mình, cô theo bản năng cúi đầu nhìn.
Vừa nhìn, cô lập tức không chỗ dung thân, vừa rồi cô giơ tay, áo gió bị nắm lấy lập tức rộng mở.
Áo ngủ hồng nhạt bên trong, nhìn không sót gì.
Lộ Nam lập tức nghiến răng nghiến lợi, thần sắc cả người vô cùng âm trầm: “Đây là cô nói trở về trong năm phút, cô ngược lại lợi hại, vừa tan tầm liền trực tiếp thay đổi áo ngủ, rốt cuộc là bạn gì, làm cô ở nhà anh ta lại thoải mái thích ý như vậy, tôi cũng không có gặp qua, trước kia sau khi cô về nhà liền trực tiếp thay áo ngủ!”
Thần sắc Tô Bắc cứng đờ, cô cũng không biết, vì sao chính mình sẽ chột dạ như vậy.
Cô nhìn Lộ Nam, muốn giải thích, lại không biết mở miệng như thế nào.
Lộ Nam có chút tức giận, anh hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đi đến phòng sách.
Tô Bắc bất đắc dĩ thở dài, tự làm bậy không thể sống!
Ai kêu cô mấy ngày nay giống như chim bay ra l*иg sắt, hoàn toàn đã quên trói buộc!
Lần này biết hậu quả đi!
Tô Bắc làm mặt quỷ với bóng dáng Lộ Nam, nhanh chóng cầm túi xách, đi vào phòng của mình.
Cô ở trong phòng, nhanh chóng thay đồ ở nhà.
Cô mở cửa, vốn dĩ tính toán quét dọn vệ sinh.