“Xin anh, con của chúng ta sắp chào đời rồi, làm ơn đừng bỏ tôi một mình! Tôi cần đến bệnh viện.”Phó Tư Viễn khẽ cười nhếch miệng một cách độc ác, thẳng chân đá vào người của Diệc Tâm, hốc mắt vằn lên những tia máu, một tay anh ta choàng qua eo của Vương Hạ Chi biểu cảm chứa đầy thân mật. Ánh mắt của cả hai nhìn Diệc Tâm đầy khinh bỉ tựa như nhìn một con vật dơ bẩn, hôi hám.Diệc Tâm đáng thương, từ một tiểu thư khuê cách trở thành người phụ nữ hèn hạ dưới chân Phó Tư Viễn. Một xác hai mạng, không? Cô không cam tâm, Diệc Tâm cô nhất định sống thật tốt để trở lại báo thù Phó gia, tự tay gϊếŧ chết từng người một!