Chương 6: Người liên hôn là Hạ Tình Không

Hạ Tình Không đi thay đồ, mãi tới lúc vào trong phòng cô mới buông váy xuống, chỗ đứt ngay ngắn.

Người hầu chuẩn bị nhận lấy cái váy, lại bị Hạ Tình Không ngăn lại.

“Đồ không cần nữa, vứt đi đi.”

Đúng vậy, dây đai này chính là cô cắt đứt, Hạ Tình Xuyên vốn là chỉ vô tình cắt đứt một sợi dây thôi.

Vậy thì cắt hết luôn là được. Không phải cô ta muốn kết quả như vậy à? Hạ Tình Không liền thêm dầu vào lửa.

Hạ Tình Xuyên không ngừng giải thích không phải cô ta, nhưng lại không thể nói ra cô ta chỉ cắt một sợi, có nỗi khổ không thể nói. Hạ Chính Hoa trừng mắt nhìn cô ta, rồi dần Mục Thần Hạo đến phòng khách trước.

Đợi Hạ Tình Không thay đồ xong, xuống tầng, hai vợ chồng Hạ Chính Hoa đã ngồi vào chỗ, Hạ Tình Xuyên ngồi bên cạnh Mục Thần Hạo, ân cần bày bát đũa.

Thẩm Diệu Ngọc nhìn con gái của mình chủ động, cũng không phản đối, rất có tư thế “Cậu ta là người đàn ông tốt, con mau chóng ra tay”.

“Cậu Mục, mời dùng trà.”

“Cậu Mục, mời ăn hoa quả.”

Mục Thần Hạo vẫn luôn lạnh nhạt, lông mày Hạ Chính Hoa càng khoá sâu hơn.

“Em gái Tình Xuyên đúng là ân cần, người không biết còn tưởng rằng nhà họ Hạ có cô hầu gái nhỏ xinh đẹp chứ!”

Hạ Tình Không ngồi xuống đối diện Mục Thần Hạo, Mục Thần Hạo vẫn bày khuôn mặt lạnh băng, tựa như nhìn ai cũng đang nợ anh ta mấy chục nghìn.

“Chị gái nói cái gì vậy, trong nhà có khách quan trọng, đương nhiên phải tiếp đón nhiệt tình rồi.”

Hạ Tình Xuyên khó xử nói, trên mặt không che được ý cười.

“Chê cười rồi.” Hạ Chính Hoa ngại ngùng cười.

Mục Thần Hạo không có cảm xúc, thu hết mọi động tác của người một nhà này vào đáy mắt, chỉ riêng Hạ Tình Không ngồi ở đối diện, một lòng uống canh, căn bản không nhìn Mục Thần Hạo một cái.

“Tối hôm qua cô cả chơi có vui không?” Hồi lâu, Mục Thần Hạo lên tiếng, trên mặt mang ba phần trêu chọc, bảy phần cười nhạo.

Khụ…

Hạ Tình Không suýt nữa bị sặc canh, khó khăn ngăn lại sự thất lễ, ngẩng đầu lên, bất mãn nhìn Mục Thần Hạo.

“Vui.” Hạ Tình Không nhìn vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác của Thẩm Diệu Ngọc, vội vàng đáp một câu, rồi lại tiếp tục cúi đầu.

Mục Thần Hạo rất ghét cô, mặc dù sự châm biếm và chán ghét trên mặt không rõ ràng, nhưng cô cũng không bị mù, không phải là cậy có quyền thế à, có gì giỏi chứ.

Thật sự cho rằng là phụ nữ thì đều muốn quyến rũ anh, trèo lên giường anh à?

Nghĩ tới đây, Hạ Tình Không bĩu môi, thầm cho Mục Thần Hao cúi đầu ánh mắt khinh bỉ.

Đột nhiên Hạ Tình Không giống như nảy ra chủ ý, vươn dài chân, giày cao gót hung hăng nghiền lên giày da của anh.

Mục Thần Hạo cũng không cảm thấy đau đớn, chỉ là bỗng nhiên bị tấn công khiến anh hơi không kịp đề phòng, đánh đổ cốc rượu vang ở bên cạnh, nước rượu đỏ thẫm bắn lên bộ vest cao cấp đặt làm của anh.

“Vô cùng xin lỗi, tôi không cố ý.”

hạ Tình Không lười biếng thu chân về, lại lộ ra nụ cười lo lắng giả tạo, muốn lau cho Mục Thần Hạo.

“Hạ Tình Không, chị quả nhiên là con nhỏ nhà quê, ăn cơm cũng có thể vươn dài chân, mất hình tượng!”

Hạ Tình Xuyên nhìn Mục Thần Hạo cau lông mày, lập tức quát Hạ Tình Không.

“Đúng vậy, chị chính là con nhỏ nhà quê, ăn cơm tự do quen rồi, không nhiều quy tắc như nhà giàu các em.”

Hạ Tinh Xuyên vẫn muốn nổi giận, lại bị Hạ Chính Hoa ngăn lại.

“Tình Không, dẫn cậu Mục đi xử lý.”

Hạ Tình Không không kiên nhẫn mà chu miệng, dẫn Mục Thần Hạo đi. Hạ Tình Xuyên đứng bật dậy khỏi ghế, chuẩn bị đi theo, lại bị Hạ Chính Hoa trừng mắt mà dừng lại.

Hạ Tình Xuyên nóng nảy, hung hăng giậm chân, buồn bực.

“Ba, để con đi, chị chẳng qua là con nhỏ hoang dã tay chân lóng ngóng, đợi lát sẽ làm cậu Mục không vui, vậy không tốt.”

“Tình Xuyên, con phải biết người liên hôn là chị con, Hạ Tình Không.”

Hạ Chính Hoa không biết là vui hay là buồn, thở dài một hơi.

Hạ Tình Không dẫn Mục Thần Hạo đi thay áo vest, cởi đồ bẩn ra đưa cho người hầu, sau đó chuẩn bị rời đi.

Nhưng lại bị Mục THần Hạo ở phía sau kéo lấy lưng áo.

“Anh làm gì?”

“Cô Hạ, để thu hút sự chú ý của tôi, cô vừa phái người tới quyến rũ, vừa giả làm nhân viên phục vụ để quyến rũ.Bây giờ lại tìm cơ hội muốn ở riêng với tôi, tôi đúng là xem thường cô rồi.”

Quỷ mới muốn ở riêng cùng anh. Hạ Tình Không nghe thấy lời này liền tức nổ tung!

“Tôi đã giải thích bao nhiêu lần rồi, tôi là nhân viên phục vụ của Crown, đi nhầm phòng mà thôi!”

“Đường đường là cô cả nhà họ Hạ, lại làm nhân viên phục vụ ở câu lạc bộ.”

Hạ Tình Không xoa đầu, cảm thấy cả người cô đều là lửa giận, người đàn ông này lại không chịu nói lý lẽ, khiến người ta quá tức giận!

“Tôi nói lại với anh lần cuối cùng, chúng ta không có quan hệ!”

Hạ Tình Không nói tới đây, rồi vung cái tay Mục Thần Hạo đang nắm tay cô ra, quay đầu rời đi.

“Ai bảo chúng ta không có quan hệ?”

Hạ Tình Không cố nhịn xuống lửa giận trong lòng, hít thở thật sâu, lúc này mới nhịn xuống được xung động muốn tẩn người đàn ông này.

Sau đó, cô quay đầu, nặn ra vẻ mặt cười ngây thơ, vô hại.

“Quan hệ gì vậy hả cậu Mục?”

Mục Thần Hạo nhìn cô rõ ràng đang nổi giận, lại bày ra gương mặt mỉm cười, cảm giác chán ghét trong lòng lại tăng lên.

Loại phụ nữ này anh gặp nhiều rồi, bề ngoài một đằng, sau lưng lại một nẻo.

“Nhà cô không nói cho cô biết chuyện liên hôn gia tộc à?”

Hạ Tình Không sửng sốt. Liên hôn gia tốc? Nhà họ Hạ và nhà họ Mục à?

Chẳng lẽ vì việc làm ăn nên Mục Thần Hạo phải kết hôn với Hạ Tình Xuyên?

Chẳng trách Hạ Tình Xuyên lại ân cần như vậy!

“Ồ, được thôi em rể. Tạm biệt em rể.”

Hạ Tình Không lại khom lưng, nặn ra nụ cười giả tạo, lễ phép cúi chào, sau đó chuẩn bị rời đi.

“Phải gọi ông xã.”

Hạ Tình Không quay người đi nghe thấy lời này, không nghi ngờ là bị một cú sét đánh giữa trời quang.

người liên hôn là cô và Mục Thần Hạo?

Sao có thể?!

“Trò đùa này không hay chút nào, người gọi anh là ông xã, chẳng lẽ không phải là cô hai cưng của nhà họ Hạ à?”

Hạ Tình Không cười lạnh một tiếng, cũng không giả bộ nữa.

Cái miệng máu lạnh, ác độc như vậy mới là dáng vẻ thật sự của cô nhỉ? Tối qua ở Crown ra vẻ liệt nữ, vừa nãy còn ra vẻ thuần khiết vô tội.

“Xem ra cô đã bỏ không ít công sức để có được sự chú ý của tôi.”

Rõ ràng anh không hài lòng với sự liên hôn lần này, cho nên mới nghĩ hết mọi thủ đoạn.

Nhưng bây giờ, không phải đã lộ ra bộ mặt thật à?

Hạ Tình Không lại sửng sốt. Anh đang nói cái gì vậy?

Lúc trước cô chỉ là một người dân bình thường chạy ngược chạy xuôi để kiếm sống, nếu không phải vì nhà họ Hạ đột nhiên tìm tới, cô cũng không biết cô có người ba giàu có.

“Tôi không hiểu anh đang nói gì, tôi đã giải thích rất rõ ràng…”

“Tiếp tục diễn đi, Hạ Tình Không, tôi đợi xem dáng vẻ khó coi của cô bị lộ ra trước mặt công chúng.”

Mục Thần Hạo cắt ngang lời của cô, sải bước đi ngang qua bên cạnh cô, rời đi.

Hạ Tình Không đứng ngây tại chỗ, đợi lúc phản ứng lại, chỉ bóng lưng rời đi của Mục Thần Hạo, nhảy lên, không nói ra nổi một câu!

Cái tên đàn ông thối bỉ ổi, vô liêm sỉ này!

Hạ Tình Không nổi giận đùng đùng trở về bàn ăn, cố gắng bình tĩnh và chuẩn bị nói lý với Hạ Chính Hoa.

Ai ngờ Hạ Chính Hoa lại lên tiếng trước.

“Cậu Mục lần này tới là để đón Hạ Tình Không về nhà họ Mục, chuẩn bị đính hôn.”

Hạ Tình Không yên lặng, cái cổ cứng nhắc nghiêng nhìn Mục Thần Hạo, thấy anh vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt, xa cách, giống như cuộc tranh cãi vừa rồi chưa từng xảy ra…