Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 1006

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cậu bé càng nhúc nhích, sức lực người phụ nữ càng giảm đi.

Cho nên, cô ta vẫn luôn không nói chuyện là vì cô ta có chút chịu không nổi.

Tay ôm Màn Thầu bắt đầu từ từ buông lỏng.

Do đeo khẩu trang nên hô hấp dần trở nên khó khăn hơn.

“Ây chà, sao cô xấu như vậy, vừa mập vừa béo còn thiếu đạo đức nữa, xem ra đời này không lấy chồng được rồi.”

Không biết hai đứa bé xuất hiện bên cạnh từ bao giờ.

Há Cảo đứng bên cạnh, Bánh Bao đứng sau lưng.

“Sao có người lại thích loại hàng như cô ta, cùng lắm chỉ chơi đùa với cô ta mà thôi.”

Bánh Bao lấy cây gậy nhỏ chỉa vào lưng người phụ nữ, thêm mấy centimet nữa là đυ.ng cô ta.

Vì như vậy, mới khiến người phụ nữ cảm thấy có áp lực.

Cô ta cảm nhận được thằng nhóc thối này đang chú ý vóc dáng cô ta, dù không động tay động chân nhưng trong lòng cô ta vẫn cảm thấy buồn nôn.



“Tụi mày im lặng hết cho tao.”

“Dựa vào đâu chứ?” Vũ Vân Hân đi đến dưới cầu thang: “Mắng cho mẹ, mắng hăng lên!”

Lời vừa nói ra, giọng ba đứa nhỏ ríu rít vang lên.

“Người phụ nữ xấu xí, chết không tử tế.”

“Đời này cô béo chắc chắn cô đơn tới già.”

“Khó trách đeo khẩu trang không có mặt mũi gặp người khác, thì ra vì xấu.”

Người phụ nữ sốt ruột, cô ta có một cái miệng sao bì lại ba đứa bé nhanh mồm nhanh miệng.

Trong lúc sốt ruột, tay buông lỏng.

Màn Thầu rơi thẳng từ đầu cầu thang xuống.

Vũ Vân Hân vội chạy đến đưa hai tay đỡ.

Nhưng đứa bé không rơi vào lòng cô, trái tim như muốn vỡ tan.

Cô vội xoay người, thấy thân hình cao lớn của Tổng giám đốc Lăng vững vàng ôm Màn Thầu.



Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.

“Hai nhóc thối đứng lại cho tao.”

Bánh Bao và Há Cảo bị người phụ nữ chạy đuổi theo.

Vũ Vân Hân vội chạy lên lầu, cả lầu hai toàn là tiếng bước chân lộn xộn của bọn họ.

Cuối lầu hai là một ban công ngoài trời.

Do là nhà kiểu cũ nên xung quanh không có hàng rào bảo vệ.

Bánh Bao và Há Cảo bị đuổi đến góc tường, nếu tiếp tục chạy thì sau lưng chắc chắn là ban công, không có rào chắn, lỡ chân là mất mạng ngay.

“Búp Bê, cứu chúng con.”

Hai đứa bé khóc lóc kêu lên.

Người phụ nữ đắc ý nhếch miệng: “Thả một bắt hai cũng không tệ.”

Nói xong thì túm cổ áo hai đứa bé, mạnh mẽ kéo lên sân thượng.
« Chương TrướcChương Tiếp »