Chương 3: Tuyệt sát (1)
Sau khi Hồ Cẩn Huyên cúp điện thoại một phút ba mươi giây, bãi đậu xe dưới tầng hầm "khách sạn Á Toa" truyền đến tiếng thắng xe "két két" bén nhọn, một chiếc Porsche cao cấp màu đỏ làm người ta choáng váng chính xác dừng ở vị trí trng cui cùng của bãi đậu xe.
Một giy sau, một ngời c gi mặc o đầm trng tuyệt mỹ từ trong xe đi ra, u nhã đi ra ngoi bãi đậu xe, chẳng những vc ngời đẹp, cả bc đi cũng ging nh ngời mẫu, thật nghệ thuật!
Thật may l hiện tại bãi đỗ xe khng c những ngời khc, nếu khng đngời ta nhn thy c mi vừa li xe vi tc độ siu cp thì sẽ giật mình không khép miệng được.
Hồ Cẩn Huyên nhét tai nghe ẩn hình vào trong lỗ tai, liên tiếp liên lạc truyền tin với Thượng Quan Văn Kỳ cùng hợp tác.
"Kỳ, một phút nữa em sẽ đến, bây giờ nhân vật mục tiêu đang ở nơi nào?" Hồ Cẩn Huyên vừa đi vừa hỏi, cô không có bao nhiêu thời gian, sớm kết thúc sớm về nhà, nếu không rất có thể bị ông xã yêu dấu bắt được.
"Sủng vật lớn sắp lên bờ, hiện tại sắp về rồi." Thượng Quan Văn Kỳ nhìn nhân vật mục tiêu trong hồ bơi, nói vào tai nghe.
"Nhận được, tin tưởng lần này sẽ kết thúc rất nhanh, cho em năm phút đồng hồ." Hồ Cẩn Huyên tự tin nói, sau đó bước nhanh về phía khách sạn, tin tưởng cô có thể theo kịp một cuộc gặp gỡ tốt đẹp.
"Cẩn thận một chút, mấy tên đáng ghét rất là bám người đấy." Thượng Quan Văn Kỳ nhắc nhở, anh theo dõi nhân vật mục tiêu đã hai ngày rồi, sáu tên vệ sĩ cho tới bây giờ vẫn không rời khỏi Lý Thanh Quốc nửa bước, anh thật tò mò có phải khi Lý Thanh Quốc làm chuyện đó với phụ nữ, sáu tên vệ sĩ cũng ở bên cạnh xem bức xuân cung đồ sống sờ sờ không.
"Biết, giao cho em." Hồ Cẩn Huyên nói, những thứ này đều là hiện tượng bình thường, nếu như không có vệ sĩ đi theo bảo vệ không rời một tấc, cô mới phải hoài nghi.
Lý Thanh Quốc mặc một cái quần cụt màu xanh biển, trong tay ôm một cô em mặc bikini đi về phía khách sạn, tay còn thỉnh thoảng đưa về phía ngực của cô nàng bikini, trong nháy mắt máu dâng cao, vóc người không phải cay bình thường, hiện tại ông ta hận không thể đè cô dưới thân thể hung hăng độc ác chà đạp, nghĩ đi nghĩ lại, tay của ông ta không tự chủ đưa về phía ngực cô.
Sáu người đàn ông mặc áo đen quần đen, đeo mắt kính, vẻ mặt lạnh lùng đi theo sát ông ta, không hề có chút kinh ngạc hoặc lúng túng nào đối với biểu hiện của Lý Thanh Quốc, cứ như đó là chuyện thường xảy ra.
Theo bước chân di động của Lý Thanh Quốc, cái bụng bự không ngừng lắc lư, rất là tức cười, xem ra Lý Thanh Quốc ăn chận không ít mồ hôi nước mắt của nhân dân, nếu như lo cho dân cho nước thì làm sao có cái bụng bự như mang thai chứ.
Từ cách ăn mặc mát mẻ của họ xem ra, bọn họ là mới từ trong bể bơi trở lại, Lý Thanh Quốc đang lộ vẻ dâʍ ɖu͙©, nhất định là nghĩ tới những chuyện bẩn thỉu kia.
Lý Thanh Quốc ôm cô em bikini đi tới thang máy, ông ta thật mở rộng tầm mắt, không ngờ thành A có nhiều báu vật như vậy, chuyến đi này thật không có uổng phí, ông ta liếc qua bộ ngực của cô em, bóp mạnh một cái.
"Ừ. . . . Ghét, anh thật là xấu!" cô nàng bikini nũng nịu nói, miệng nói mát, thân thể lại làm ra động tác câu dẫn mê người.
Cô nghe nói ông già đầu bóng vẻ mặt bỉ ổi này là chính khách nhân sĩ nổi danh, có quyền thế, chỉ cần cô câu được con cá lớn này, sau này còn phải lo ăn mặc sao? Đáp án đương nhiên là không, chính khách nhân sĩ bình thường đều là tuân theo kỷ luật, làm sao để cho người khác bắt được nhược điểm mà mất đi địa vị chính trị.
Thật vất vả mới cho cô gặp được một chính khách rất háo sắc, mặc dù thật không biết ông ta đến tột cùng làm sao lên làm lãnh đạo quốc gia, nhưng chỉ cần cô bắt được nhược điểm của ông ta, đến lúc đó còn không phải là có thể làm cho ông ta ngoan ngoãn lấy cô làm vợ sao.
Đợi đến khi đó, cô chính là một phu nhân hào hoa chân chân thật thật, tin tưởng bằng vào vóc người của cô, tuyệt đối có thể trói tù lão già háo sắc này, huống chi cô còn có kỷ xảo phong phú trên giường, đến lúc đó ông ta còn không nghe lời cô sao.
Cô nàng bikini cười đắc ý trong lòng, tay chân hoàn toàn không để ý trường hợp công cộng mà làm ra động tác phong phú mềm mại đáng yêu.
"Không phải em rất thích động tác hư hỏng của anh sao? Chờ một chút còn tệ hơn." Lý Thanh Quốc dê xồm ám hiệu, tay của ông ta xoa cái mông vểnh lên của cô nàng một cái, ôm sát hông của cô nàng bikini, nhanh chóng đi đến cầu thang.
"Ừ. . . . Ghét ghê." Cô nàng bikini cười duyên nói, thấy Lý Thanh Quốc gấp gáp, trong lòng cô cũng sắp cười nghiêng ngửa, tin tưởng không bao lâu nữa cô có thể giàu rồi.
Sáu hộ vệ áo đen bên cạnh thấy cử động của họ cũng không hề chớp mắt, tiếp tục đi theo bên cạnh Lý Thanh Quốc.
Trong quá trình đợi thang máy, ông ta đã không kịp đợi đưa cái miệng rộng hôi thối về phía cô nàng bikini, tay cũng không quy củ xoa nắn trên người cô, hoàn toàn không bận tâʍ ɦộ vệ của ông ta vẫn còn ở hiện trường, mà đây cũng là chỗ công cộng.