Anh chỉ mới nghỉ làm một ngày sau đó hóa khùng sao?
” Lục tổng…ngài không sao đấy chứ?” Thư kí Lâm đặt li trà xuống, quan tâm lo lắng hỏi.
” Không sao, tôi rất bình thường mà ” Lục Lãnh Phong đầy vui vẻ đáp.
Hai chân của thư kí Lâm càng lúc đứng không vững…đây…đây là ai vậy?
Người đàn ông luôn đem tuyết băng lạnh đến cho mọi người xung quanh sao hôm nay đột nhiên biến thành một người đàn ông với nụ cười tỏa nắng và đi cùng mặt trời phía sau vậy?
” Không sao…thật ạ?” Thư kí Lâm hỏi lại.
” Không sao “.
” À mà này thư kí Lâm ” Lục Lãnh Phong chống tay lên bàn, anh bảo.
” Dạ…vâng?”.
” Tôi có chuyện muốn nói với cậu, dù sao cậu đi theo tôi lâu như vậy, nên nói cho cậu biết chứ ” Lục Lãnh Phong nghiêm túc nói.
Thư kí Lâm nuốt nước bọt một cái, càng lúc càng sợ hãi.
” Sếp…cứ nói đi ạ “.
” Tôi nhận ra…”.
Lục Lãnh Phong nói đến đây thì ngừng lại một chút, sau đó anh mỉm cười.
” Tôi biết yêu rồi “.
” Dạ? “.
Thư kí Lâm bỡ ngỡ nhìn anh, cái gì mà biết yêu chứ?
Đi theo Lục Lãnh Phong từ khi anh mới ngồi lên cái chức Lục tổng này cũng đã lâu lắm rồi, nhưng chưa từng nghe anh nhắc đến về chuyện tình cảm, đặc biệt là yêu đương..
Hôm nay bất ngờ nói vậy, vậy có nghĩ là…
” Cậu thấy Tiểu Hinh thế nào?” Lục Lãnh Phong hỏi.
” Tiểu…Tiểu Hinh? Ý ngài là thiếu phu nhân ạ?” Thư kí Lâm hỏi.
Tiểu Hinh sao?
Bình thường cậu còn không thấy Lục Lãnh Phong gọi thiếu phu nhân là Hy Nguyệt nữa là, chỉ có nghỉ một hôm sao người đàn ông này cả cách gọi tên cũng thay đổi vậy trời?
” Thiếu phu nhân rất tốt ” Thư kí Lâm lập tức trả lời để anh không đợi lâu.
” Tôi cũng thấy vậy ” Lục Lãnh Phong nói.
Thư kí Lâm càng nghe càng không hiểu chuyện gì, nhưng mà Lục Lãnh Phong vui là được ahaha.
…
Nói chuyện phiếm với Lục Lãnh Phong xong thư kí Lâm ra khỏi phòng, vừa đóng cửa lại cậu liền dựa vào tường, đưa tay lên ôm tim mình.
” Ôi trời dọa chết tôi rồi ” Thư kí Lâm lẩm bẩm.
Tự dưng Lục Lãnh Phong bất ngờ yêu đương, khiến cậu sắp mất hồn vía rồi.
” Không biết thiếu phu nhân đã làm gì sếp thế không biết?”.