Lúc này, Diệp Tử bỗng nhiên nghĩ đến một người.
Mộ Dạ Lê….
anh có thấy những chuyện này không?
“không xong rồi.” Diệp Tử nhanh tay cầm điện thoại gọi qua cho Mộ Dạ Lê, nhưng mà ….
Mộ Dạ Lê thẳng tay cúp máy, không nhận điện thoại của cô.
cô liền luống cuống, vậy phải làm sao bây giờ, làm sao bây giờ….
…….
Mộ Dạ Lê cúp điện thoại của Diệp Tử, đôi mắt đen thẳm, một mảnh lạnh lẽo chết chóc, thật đáng sợ.
Imie bên cạnh không dám nói lời nào, cầm tư liệu, nhìn anh tựa như khối bang.
một lát sau, lại thấy anh đảo mắt, nói “Tiếp tục.”
“A…. được, chuyện chính là như vậy, ngài có thể xem video, chúng ta vừa mới đều tra xong, chuyện này cùng video, chính là Diệp Tử tiểu thư….”
Sắc mặt Mộ Dạ Lê tối sầm lại.
Mộ Dạ Lê thật không nghĩ đến, vậy mà Diệp Tử lại làm ra chuyện này.
Diệp Tử trong ấn tượng của anh, vẫn luôn là thiên kim danh môn làm người nhìn thấy không tệ, đệ nhất danh viện.
Càng là một cô gái bệnh tật, yếu ớt, tuỳ lúc có thể ngất xỉu.
Nhưng cô trong video…
Lại là một người hoàn toàn khác.
Lúc này.
Bên ngoài có người nói. “Phu nhân đã về.”
Imie liền có chút lo lắng nhìn ra ngoài, lúc này về …sẽ không gây chuyện chứ.
“Để cô ấy vào.” Lại nghe Mộ Dạ Lê nói như vậy.
Xem ra là tránh không được.
……
“Phu nhân, tiên sinh gọi cô vào.”
Diệp Chanh đứng ở đó nghĩ, là tìm cô tính sổ sao?
Này là không mình được mình nha.
Diệp Chanh đẩy cửa đi vào, thấy Mộ Dạ Lê một tay đặt trên bàn, một tay đảo bút, mà mắt anh lại lướt bàn làm việc màu đỏ tía, bình tĩnh nhìn cô
Ánh mắt kia thật làm người chết khϊếp …
Diệp Chanh buông tay, “Chuyện này không trách em được, anh có thể đi tra, là chị ấy làm, em đâu có buộc chị ấy bôi đen em, cuối cùng lại tra ra chị ấy… Em…”
“Được rồi, em lại đây cho anh.” Mộ Dạ Lê cụp mắt cắt lời cô.
Diệp Chanh mới không thèm đến, đáng sợ như vậy.
“anh muốn làm gì… không được mang người đánh em đó, em sẽ đánh lại đó.”
“anh nói, em lại đây cho anh!”
Diệp Chanh liền phải đi đến.
Lúc này, Mộ Dạ Lê đứng lên, cánh tay duỗi qua bóp lấy cái gáy của cô,
“Ai ai ai. Mộ Dạ Lê, là chị ấy nói anh tìm em tính sổ hả, em đâu có nhằm vào chị ấy, hơn nữa trong mắt em, cô ấy vốn là cái bạch liên hoa nở rộ khắp nơi, mỗi một đoá thật tươi đẹp, anh mắt mù mói coi trọng chị ấy, không phải là ai cũng thích chị ây đây, anh….”
“Em… Diệp Chanh, em nói lại lần nữa cho anh!”
Mộ Dạ Lê trực tiếp đem người đè lên bàn sách.
Phía sau, Imie sửng sốt, nhưng không dám can ngăn.
Chỉ có thể nhìn một cái rồi chạy nhanh ra ngoài, nghĩ bụng, tốt nhất là tìm bọn Mộ Bát đến, lỡ hai người có đánh nhau rồi, có thể chạy lên ngăn họ lại….
“Em nói lại lần nữa thì làm sao, em nói lần nữa cũng là những lời này, anh bây giờ là vì chị ấy mà tìm em báo thù sao?”
“Em….”
Mộ Dạ Lê bị con nhỏ này làm tức bể phổi rồi.
Dám nói mắt mình mù.
Dám nói sẽ đánh lại ….
cô thật là dám!!!
Nhưng mà…
Mộ Dạ Lê lại phát hiện, mình không phải vì chuyện của Diệp Tử thế nào sao, vậy mà lại bị cô làm cho tức chết trước rồi.
thật là….
anh buông lỏng cô một chút, lại híp mắt ngạo mạn nhìn cô, “Em trước là giải thích cho anh một chút, em làm cách nào để hack đến tổng bộ của họ.”