Lập tức cắn lấy môi cô.
Thân thể liền không thể kiềm chế được nữa.
Giống như đang nhấm nháp lấy hương vị tuyệt mỹ, liền dùng thêm sức.
Hành động này của anh, liền lập tức làm thân thể cô căng cứng.
anh nhìn đến gương mặt đang động tình của cô, lông mi nhỏ dài, gương mặt tinh tế, lại mang theo nét trẻ con, mồ hôi đang rịn ra trên gương mặt trắng mịn, nhìn rất gợi cảm.
Cọ cọ như vậy, Diệp Chanh có chút chịu không nỗi.
thật là mẫn cảm không chịu nỗi.
Ta phi, yêu nghiệt, không lẽ anh lại muốn..
đã nói là chán ghét cô mà.
Diệp Chanh theo bản năng càng cảm thấy run rẫy, thân dưới đau đớn, nhắc nhở cô rằng....
Nơi đó không được!
Ngay thời điểm quan trọng này, cô cắn mạnh đầu lưỡi anh một cái….
“Ui……” Mộ Dạ Lê ăn đau liền lập tức buông ra, khóe miệng chảy ít máu, càng làm cho cái bản mặt Satan của anh thêm phần khí ….
“Diệp, Chanh!” anh lau lau khóe môi.
Diệp Chanh nói, “Xin lỗi, chưa từng hôn ai cho nên thất thôi rồi.”
Ngay cả thuốc còn dám bỏ vào, nhưng lại chưa từng hôn môi? Mộ Dạ Lê oán hận nhìn cô gái trước mắt.
Vốn dĩ cưới cô là do gia tộc bức ép, bây giờ thì tốt rồi, cô vừa tới liền tặng cho anh một món quà quá lớn, thật sự là làm cho tam quan của anh có đột phá mới.
Mộ Dạ Lê lau máu trên khóe môi một hồi, con nhóc đáng chết này, bây giờ còn dám cắn mình.
anh tức giận liền muốn kéo cô lại.
Nhưng mà lần này, Diệp Chanh sớm có đề phòng, một tay chụp lấy đầu vai của anh,nhanh chóng cô liền nương theo vai anh mà lùi về phía sau, mười phần mạnh mẽ, giống như một chú mèo.
Mộ Dạ Lê kinh ngạc, quay đầu lại, có chút ngoài ý muốn nhìn cô.
anh thử ra tay thăm dò một lần nữa, lúc này đây, Diệp Chanh tốc độ càng mau, trực tiếp dùng một đón lấy tay anh, cùng đầu gối đánh thẳng đến người anh.
Chỉ là lần này còn chưa kịp đánh tới, anh đã dùng tay chận lại đầu gối của cô, cô hoảng, không nghĩ tới tốc độ của anh nhanh đến như vậy, lại lần nữa xoay người, động tác nhanh nhẹn, thẳng đến đẩy anhra, vòng đến phía sau kéo ra khoảng cách an toàn đối với anh.
Ánh mắt Mộ Dạ Lê thêm sâu thẳm, “Em biết Triệt Quyền Đạo?”
A, cô biết nhiều thứ lắm ~~`
“Đao nhỏ chém trâu, cũng không ra gì, cảm ơn, cảm ơn.”
Động tác của cô mười phần nhanh nhẹn thật không giống một cô gái nên có chút nào.
Mà ngoài ý muốn là, lúc cô nhảy lên, mỗi đường cong trên cơ thể cô, giống như càng đẹp hơn, mà lúc này thái độ điềm đạm, đều đặc biệt trêu người.
đang muốn hỏi tiếp, thì điện thoại của lão Mộ vang lên.
anh nhìn số điện thoại.
Diệp Tử.
“Diệp Tử, sao vậy?”
“anh Dạ lê, làm sao bây giờ, em, em, em không khỏe, nhưng mà …… hình như em quên không mang theo thuốc……”
Ánh mắt Mộ Dạ Lê trầm xuống, “Chờ một chút, anh lập tức đến ngay.”
Mộ Dạ Lê nói, quay đầu lại nhìn Diệp Chanh thật sâu
Vừa nãy vậy mà lại không kìm nỗi hôn cô ta,phun, phun~~
anh liếʍ liếʍ môi dưới, ngoài ý muốn lại thấy hương vị này của cô thật sự làm người ta quyến luyến.……
trên mặt lại đen thêm vài phần, anh xoay người mở cửa phòng, liền đi ra ngoài.
Diệp Chanh nhìn lưng anh, thở mạnh một hơi, còn tốt
Vừa rồi là điện thoại của Diệp Tử?