Chương 06
Sau khi đi chơi với T thì tôi cảm thấy khá gần gũi hơn với T. Tôi bắt đầu biết nhớ T. Tôi hay chủ động nt cho T chém gió chơi, nhưng cả 2 vẫn chưa bọc lộ tình cảm của nhau. Nó giống như là tình thương mến thương thôi.
Vào lớp tôi và T cứ nói chuyện nhìu với nhau làm tụi trong lớp cứ ầm ĩ như khỉ lên.
– 2 đứa yêu nhau hả? : 1 đứa trong lớp nói làm cả đàn ùa theo náo nhiệt cả học đường
– có đâu. Tụi tui là bạn thôi mà : T ngại ngùng giải thích
– ừ..mấy cha mấy má im dùm con cái : tôi than thở
– tụi tao xem chúng mày hạnh phúc đc bao lâu haha
Thế là cả đám trêu gẹo trù ẽo đủ kiểu. Mã cha tụi nó. Tôi chưa quen T mà chúng nói thế đấy. Đã thế tao F.a cho chúng mày chống mắt lên xem làm gì nhau. K việc gì phải xoắn.
Tan học tôi và T cứ im im cho nhau lối đi riêng vì T có vẻ ngại khi lũ giời đánh sét chẹt trong lớp cứ chọc T. Tôi mặt dầy ngang ngữa với inox mà còn chịu k nỗi nữa nói chi T.
Về phòng trọ mang theo trạng thái cuồng nộ. Tôi vào phòng thay cái quần đùi ra cho nó mát xong chạy ra chổ phơi đồ lúc sáng đi học tôi có giặt vài cái áo phơi lên. Quần thì tôi mặc 2 lần giặt 1 lần. Ra tới nơi thì cái đou má. Quần áo tôi bị quẹt lọ nồi tùm lum. Có viết chử ” khùng” to đùng như cái thùng phi vào lưng nữa. Khỏi phải nói. Nhiệt độ cơ thể tôi tăng lên vù vù có thể thêu cháy 1 đóng rác. Nhìn xung quanh xem thủ phạm là ai và có núp lùm bắn tỉa hay k?
Xung quanh mấy phòng trọ thì đa số đóng cửa có lẽ sinh viên chưa về..cũng có vài phòng còn mỡ cửa. Tôi hậm hực cầm mớ đồ vào cất rồi mang cái áo chó gặm lại phòng kế bên gần đó hỏi
– anh ơi. Anh ngồi đây sáng h anh có thấy ai quẹt lọ áo em k?
Thanh niên ( k nhớ tên) quay lại nhìn tôi hầm hầm nói
– tao mới đi học về biết cái gì
– dạ. Em cảm ơn. Nếu anh thấy ai tình nghi thì vui lòng báo cho cơ quan có chức năng và thẩm quyền dùm em nhé. Chào anh
– cút mày
Sao anh hung dữ với tôi dậy.ghét chả chơi với anh nữa.( bác nào nói tui gay tui đấm chết vì phần trên tôi chả nhớ nên hư cấu thêm phần đối thoại)
Tôi lại tiếp tục sang phòng kế và nhận đc những cái lắc đầu k biết. Rồi cuối cùng tới phòng em. Cánh cửa mỡ toang như cháo đón tôi. Tôi hơi ngờ ngợ nghi ngờ là em. Nhưng em k phải gái nhà lành nên tôi phải nhỏ nhẹ từ tốn.
– hey..cho hỏi có thấy ai gây ra cái này k. Mới đi học về nên k biết : tôi cầm cái áo huơ trước mặt em. Em thấy thế thì bật cười 1 cái xong im bặt chứng tỏ em bị hố…tôi hơi nóng trong lòng rồi nhé
– a hem..tao k thấy. Tao cũng mới học về lúc nãy
– thế cười cái gì vậy
– thì mắc cười tao cười. Cái thằng này : em hay lắm. Em còn làm mặt hành sự với tôi nữa mà cái mép môi thì giựt giựt. Mịa. Muốn cười lắm à…đã thế ông nhây ở đây cho khỏi cười.
Dù xác định đc 70% là em rồi đó. Nhưng cũng chả làm đc gì. Tôi hậm hực bỏ ra về và k quên chữi phong lông.
– ờ..vậy thôi tao về..cơ mà con mẹ nó. Tao mà biết đứa nào thì thấy cảnh. Tao trù cho đứa nào quẹt lọ áo tao Lông lá rụng sạch
– ê ê. Đứng lại..you qua phòng mình chữi thế là sao hả you : em chạy ra cữa 2 tay chóng hông nói
– thì chữi phong long mà.ai có lông trúng thì lông lá rụng ráng chịu
– thứ mất dại
– tự nhiên chữi tao mất dại. Mẹ…
– mày mẹ k? Ngon nói lại : em bước lại gần tôi mặt kênh kênh bố láo ko có bút mực nào tả hết. Còn vén áo khoe cái hình xâm nữa chứ. Có lẽ tôi cũng xâm khè em lại mới đc.
Thấy tình thế như ngàn cân treo sợi tóc. Tôi cũng hơi sợ. Bị gái đánh thì nhục mà đánh lại cũng nhục. Nói chung bách nhục. Tôi thèm đυ.t em 1 cái cho lòng thư thái nhưng…em xinh, em có thế lực mạnh nên tôi chấp nhận thua cuộc.
– haizzz…sợ quá..hung dữ thật : tôi nói sóck óc em
– đm mày coi chừng tao à
– oẹ ọe…( đọc khúc này các bác làm ơn đừng phán Em này nọ nhé, em cũng vì cá tính mạnh quá trớn thôi, bây h thì đỡ nhìu rồi )
Xong tôi chạy nhanh về phòng đóng cữa lại kẽo em cầm dao qua thọt tôi thì bỏ mịa. Em chữi lầm bầm sau lưng tôi rồi cũng bỏ vào nhà.
“khỉ thật, mình là nạn nhân mà phải sợ ngược lại em sao” tôi nghĩ thầm trong bụng.
Tôi chạy ra xe đầu ngỏ mua hộp cơm về ăn tạm, xong tôi cũng chả thích ở trong phòng làm gì. Lâu lâu nghe tiếng em với vài con nhỏ nói chuyện cười tủm tủm phát ghét. Tôi dông xe ra ngoài tiệm nét làm vài ván Divide and Fight giải trí cho tới chiều thì về thây đồ ra đi làm.
Ì ạch con wave chiến lại khách sạn cất xe vào xong bắt tay với bác kia cho tình cảm trước khi nhận ca làm. Bác vỗ vai an ủi tôi
– hôm nay Valentai trắng tầm tối tao chắc chắn sẽ có nhìu cặp vào thuê nên mày giữ xe cẩn thận nhé. Tao về đây
– dạ..cảm ơn tiền bói chỉ dậy. Hậu sinh xin ghi nhớ
– khà khà
Xong bác giọt xe về. Tôi ngồi nghĩ vu vơ. ” Valentai trắng là cái gì nhỉ? ” đơn giản là lúc này F.a nên chả nhớ ngày luôn . Sực nhớ tới T. Tranh thủ xe chưa nhìu tôi lôi con iphone 6 mã 1280 galaxy s3 ra nt cho T với nội dung rất thân thiện với môi trường:
– Hôm nay Valentai trắng T ăn uống vệ sinh cẩn thận
1phút31s sau T nt tới. Rất tiếc T à. Cậu đã lố 1s rồi k xóa nợ hay cấp vốn gì đâu nhé. Cút về quê mần ruộng tiếp đi
– vô duyên. Tự nhiên kiu người ta ăn uống vệ sinh. Có mấy người ăn uống dơ dáy đó
– ồ. Sao biết dơ dái
– dáy chứ k phải…á á..á tui gϊếŧ ông. Dám nói bậy hic..( rõ khoái còn nhắc lại nữa mà la làng)
– haha…
– k nói chuyện với ông nữa
– đây cũng vô ca làm rồi nhé..pipi
– ơ…thế thôi ông làm đi. Nhưng mai phải có quà cho tui nhé
– mắc gì quà cáp đây
– tui k biết. Thui đi ăn cơm đây pipi khùng
– khùng cc
– hả..gì đấy
– khùng chưa con ấy mà..hehe..ăn ngon nha
– ờ..liệu hồn có mà nói bậy…
Ngồi nhịp chân nhàng nhã thì lúc 8h khách bắt đầu vào đông. Tôi chạy tới chạy lui viết thẻ xe rồi dắt xe vào ngăn nấp nữa. Nhưng con xe đắc tiền tôi chậm rãi mà dắt chứ nó mà trầy sơn thì tôi có mà lột da bán lấy tiền đền. Nhìn các cặp tay trong tay bước cùng nhau tình cảm vào thuê phòng mà lòng tôi ấm ức. Cứ nghĩ tới cảnh chúng “dầu nhớt đây đẩy đẩy đẩy” là lòng tôi câm phẩn lên cho số phận nghiệt ngã cho dòng họ Mã.
Hôm sau vác xác đi học tôi cũng k quên mua cho T 1 cái đồng hồ báo thức tặng T.
– tặng bà nè hì
– woaa.chàng tặng nàng quà valentai kìa bây
– nghe nói thằg Quang làm ở khách sạn chắc hôm qua chúng nó đc chủ cho free rồi haha
….
…
Chúng nó cứ nhốn nháo lên làm tôi muốn đấm rụng răng tất cả chúng nó quá. T thì ngại quá cất quà vào bàn xong úp mặt xuống bàn.
Tưởng T khóc nên tôi ngồi sau lưng khều vai T.
– ê…T có sao k?
– ê…
Lần thứ “n” thì T quay mặt lại mặt đỏ gấc như người say rượu. K lẽ nãy h T úp mặt xuống bàn nhậu 1 mình nhỉ.
– làm gì nhìn tui dữ dạ..à cám ơn món quà ông nha hihi mà cái gì dạ?
Khϊếp! Vừa ngốc đầu dậy đã tuôn ra 1 tràn.
– bí mật. Mà T có đánh rấm hay k mà sao mặt đỏ quá vậy : tôi thì thầm đủ cho T nghe thôi..nghe xong T quay xuống nhéo vào ngực tôi 1 cái muốn nát trái cam.
– ông vừa phải thôi nha. 1 lần nữa đừng nói chuyện với tui nữa nhé
– úi…tui giỡn. Xin lỗi bà mà
– hứ..khó ưa
– lát về mua dưa ăn cho dễ ưa. Hehe
– khùng…
Lúc này thì giáo viên vào lớp tôi và T phải dừng ngay cuộc trò chuyện.
Tan học. Tôi ghé quán mua hột vịt với cà về chiên ăn cơm. Về tới phòng đều đầu tiên là tôi nhìn qua phòng em. Nó như 1 thối quen rồi. Dù có ghét thì vẫn nhìn tới phòng em. Tò mò xem em làm cái quái gì. Nhưng chả thấy em đâu. Tôi chả thèm quan tâm thêm. Vào phòng thay đồ ra tôi hóa thành người đàn ông vào bếp..
Cuối cùng thì bữa cơm cũng xong. Tôi dọn dẹp nhà cữa cho sạch sẽ mát mẽ rồi nhãy tót lên giường nằm đánh 1 giấc cho khoẻ người…
Đang miên man ngủ thì nghe thấy tiếng xì xì…moẹ…chả lẽ con cạnh phòng rấm lớn vậy sao. Hay nó kê cái micro vào ass xong rấm phát cho âm thanh sống động nhỉ..tôi cũng tĩnh cmn ngủ luôn. Bước ra xem có chuyện gì thì dou má..có con nhỏ nào lôm khôm sau xe tôi. Chả lẽ nó rút xăng làm gì nhỉ..hoảng hốt tôi tỉnh cả ngủ chạy ra xe thì…là Em.. Em lôm khôm dưới xe tôi. Chả hỉu em làm gì. Tôi lên tiếng
– ê ê..bạn ơi bạn. Bạn làm gì thế
– à hả…à tui..tui đi ngang đây cái bị rớt cái nhẫn nên tìm thôi : em ấp úng nói như gà mắc tóc.
– dậy kiếm đc chưa?
– à đc rồi. Thôi về nha
Xong em bỏ đi thật nhanh về phòng bỏ lại khuôn mặt thẩn thờ của tôi dõi theo em..
Tôi lúc này vẫn còn hơi buồn ngủ nên chả để ý gì vì chiếc xe vẫn còn nguyên. Tôi vô phòng nằm nhắm mắt tiếp thì ngủ cũng chả đc. Tôi quyết định ra nét làm ván War chơi lát làm luôn. Vừa đóng cữa xong ra dắt xe thì nghe xe nặng nặng với bánh xe sau bị lệch. Nhìn xuống thì cha mẹ ơi. Bánh xe xẹp lép như con tép. Khỏi phải nói tôi tức điên lên. Và nhớ lại chuyện lúc nãy thì tôi khẳng định chính em là hung thủ chứ chả phải bị thủng lớp.
Lần này tôi k nhịn nữa. Chạy qua phòng em và bình tỉnh tới lạ kì. Em đang nằm trong phòng đọc sách. Thấy tôi đứng ngay cửa sổ thì em lại cười. Tôi thêm tức hơn. Nhưng tôi chỉ nói 1 câu:
– tui chả thích mích lòng với ai nha. Nhưng đừng có làm quá. Sống sao cho ta đừng ghét. Đây k phải sợ cái gì. Nhưng tại mấy người là con gái nên tui nhịn thôi..nhưng tức nước vỡ bờ. Lúc ấy đừng ngạc nhiên.
Nói xong 1 tràn tôi chả thèm nhìn em tôi bước đi luôn. Lần này tôi ghét em thật sự. Tôi k muốn thấy mặt em nữa. Tôi tức đến nỗi tim nó ngạt lại. Khoé mắt tôi cay luôn. Cái cục tức nó k thoát ra ngoài nên gây ra sự ấm ức trong lòng.
Tôi dắt bộ xe ra vừa khỏi cổng thì lúc này em từ đâu cũng chạy ra và em còn dắt theo 1 chiếc xe của em nữa. Em gọi to
– nè..ông kia…chờ tui với
Tôi ngoảnh đầu lại nhìn xong bước đi tiếp. Bây h tôi chán em lắm rồi. K muốn thấy mặt em nữa. Tôi bước đi cùng với chiếc xe. Lúc sau em cũng dắt xe lên ngang với tôi. Nhìn khuôn mặt đầm đìa mồ hôi và hơi thở dóc của em mà tôi chả cảm thương tí nào. Em nói;
– nè sao gọi mà k đứng lại
Tôi chả thèm đáp mà bước đi. Em làm tôi tức thêm lúc này. Nắng chan chan mà em hành hạ tôi ra thế này
– ê. Tui xin lỗi. Tui giỡn hơi quá. Tui xì bánh xe tui lại rồi nè. Ông vừa lòng chưa
Sao h xưng ông tui ngọt sớt vậy. Nhưng vô ích thôi. Tốt nhất Đừng để tôi ghét. Tôi nghe em nói thế thì khóe mắt lại cay lên ( k hẳng là khóc nhé mà nó là cái tật của tôi)
– tui biết lỗi rồi mà..tui đẫy bộ chung với ông nha…
– hừ..
– ơ…ông khóc hay gì mắt đỏ vậy
– bụi…hỏi cc gì nhìu
Em nghe xong thì mở to mắt ra nhìn tôi như k tin nổi 1 câu nói vừa rồi đc thốt ra từ miệng tôi. Vì trước h tôi có dám nói chuyện như vậy với em đâu. Em cũng k tỏ ra thái độ giận dữ gì mà tiếp tục dắt bộ xe theo sau tôi. Nghĩ lại thấy lúc ấy em đáng yêu và ngoan hiền quá..