Vô Tự Thiên Thư

6/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Giới Thiệu Truyện - Nhân vật chính là Tiểu Khai, đang trên đường đi đến nơi làm việc của hắn thì một lão già không biết ở đâu chui ra dụ dỗ hắn mua bí kíp võ công của lão sau đó nói với hắn rằng hôm n …
Xem Thêm

Chương 26: Yêu quái thần toán (thượng)
Vẻ mặt Trì Định Nghiêu vô cùng sầu lo, thở dài: " Tây y tìm không ra vấn đề, Trung y cũng tìm không ra vấn đề, rốt cuộc đây là căn bệnh gì chứ?"

" Trì tiên sinh, tôi có một đề nghị." Âu Dương Sanh nói: " Mặc dù tôi tìm không ra là vấn đề gì, nhưng tôn chỉ hành y tại giới Trung y vẫn có câu nói phong thủy vận số phối hợp cho thuốc, tôi xem tình huống của quý phu nhân có thể là do trong phương diện phong thủy nảy sinh vấn đề, vừa rồi lão phu vừa đi vào thì đã nhìn thấy trong viện có dịch chuột hoành hành, vô cùng quỷ dị, hiển nhiên địa khí đã mất, tà khí xâm nhập, trươc mắt là nên đưa phu nhân đến nơi nào có phúc duyên thật nhiều, rồi sau đó mới tính tiếp."

" Lời ngài nói sao ta lại không tính qua chứ." Trì Định Nghiêu cười khổ nói: " Nhưng trên người vợ ta đã nảy sinh hiện tượng dị thường cổ quái, chỉ cần đưa bà ấy rời khỏi phòng này thì lập tức hai mắt sẽ trợn trắng, miệng phun bọt mép, tay chân run rẩy, trạng thái như bị nổi phong, chúng ta đã thử qua hai lần, thật sự không đành lòng nhìn bà ấy chịu sự thống khổ như vậy chỉ đành đưa bà ấy trở vào thôi."

" Nga, như vậy a." Âu Dương Sanh vuốt râu, trầm ngâm một lát, rốt cuộc thở dài: " Nếu như thế, Trì tiên sinh thử đi tìm cao tăng danh đạo thử xem, chuyện này rõ ràng không thể giải quyết bằng y thuật được nữa."

Trì Định Nghiêu thở dài: " Không dối gạt Âu Dương tiên sinh, ta định nếu lần này lai thất bại, ta định đi Định An Tự để thỉnh chủ trì phương trượng đến."

Đang nói đến đó, bỗng nhiên nghe được xa xa truyền đến một thanh âm vang vang: " Đây là nhà nào, mà sao âm khí nặng như thế? Địa khí mất dạng, trăm bệnh sanh ra, sau mười năm thì huyết mạch đoạn tuyệt nha!"

Trì Định Nghiêu lắp bắp kinh hãi: " Đây là thanh âm gì? Sao lại như bên ngoài sân?"

Phải biết rằng Trì gia chiếm diện tích rất lớn, người ngoài nếu muốn vào thì phải đi bằng cửa lớn, mà tại cửa lớn đứng nói chuyện, vô luận thế nào cũng nghe không được. Nhưng mà thanh âm người này lại cao vυ"t vang xa, hiển nhiên cách nơi này không xa, chuyện này có chut kỳ quái.

Cánh cửa bị bật ra, một người hầu vội vàng chạy đến: " Lão gia, bên ngoài có thầy tướng số tiên sinh muốn vào cầu kiến."

Trì Định Nghiêu nhíu mày nói: " Thập Thất, ta bình thường dạy ngươi như thế nào, dù thái sơn có sập trước mắt thì thần sắc vẫn không thay đổi, đó mới là sự tu dưỡng của người đọc sách, ngươi nhìn xem hình dáng này của ngươi…Ngươi a, ngươi nói hắn vẫn còn ở ngoài cửa lớn?"

Thập Thất lập tức trấn định lại, nhẹ nhàng nói: " Đúng vậy, hắn nói muốn gặp mặt ngài."

Trì Định Nghiêu nói: " Nếu đã muốn gặp mặt, sao lại còn ở ngoài cửa cao giọng ồn ào?"

Thập Thất ngạc nhiên nói: " Không có ồn ào a, người này thật ra đĩnh đạc khách khí, đứng ở cửa, một câu cũng không có nhiều lời."

Sắc mặt Trì Định Nghiêu biến đổi, mới nói: " Mời hắn vào đi."

Chỉ chốc lát sau, Thập Thất mang theo một người, là một thầy tướng số tiên sinh đi vào, vị thầy tướng số này có vài cọng râu mép, lông mi màu trắng so với người bình thường thì dài hơn gấp đôi, rũ xuống hai bên, thoạt nhìn có điểm tiên phong đạo cốt, Trì Định Nghiêu trực tiếp đón hắn, nói: " Đại sư có gì chỉ giáo?"

Lúc hắn đi ngang qua, không biết vô tình hay cố ý xuyên qua giữa Tiểu Khai và Tiểu Trúc, tách đôi hai bàn tay hai người đang nắm lấy nhau.

Thầy tướng số tiên sinh a a cười: " Ta hôm nay ngẫu nhiên đi ngang qua quý phủ, phát hiện bên ngoài quý phủ có một tầng vụ khí nhàn nhạt đang bay thoát ra bên ngoài, cẩn thận xem xét, mới phát hiện đó là cục diện địa khí bị lưu tán, như thế xem ra, người ở đây có chuyện tai bệnh xảy ra, trăm bệnh phát xuất, vừa lúc bản thân tinh thông thuật phong thủy, cho nên không biết tự lượng sức mình không mời mà đến, muốn xem thử có giúp được điều gì hay không."

Trì Định Nghiêu dò xét hắn cả buổi, mới nói: " Ta làm sao có thể tin tưởng ngươi?"

Thầy tướng số tiên sinh mỉm cười: " Duyên phận vốn là trời định, thiên ý vốn vô tình, tin hay không do ý niệm của thí chủ trong lúc đó, ngươi nếu không tin, ta lập tức xoay người đi liền, tuyệt đối sẽ không nói nhiều một câu."

Trì Định Nghiêu bị hắn nói sửng sốt cả nửa ngày, mới gật gật đầu: " Được, vậy ngươi cứ nói, vì sao mà địa khí nhà ta bị lưu tán, làm sao để hóa giải được?"

Thầy tướng số tiên sinh cắm cây trúc trên tay xuống mặt đất, bên ngoài sân vốn là một con đường nhỏ làm bằng đá, chắc chắn dị thường, bị hắn cắm xuống thế này, lại giống như một cây sắt xuyên qua đậu hũ, vô thanh vô tức đã ngập sâu vào, vững vàng đứng ở nơi đó, thầy tướng số tiên sinh bày ra một thế, hiện ra một mặt chữ thật to " Chu", viết rằng: " Ta họ Chu, thí chủ có thể gọi ta là Chu đại sư."

Hắn tiện tay lấy trong ao ra một lọ đồng, nói: " Thí chủ, tiền đồ sau này, hung hiểm hay hoan lạc, đều ở trong đây."

Trì Định Nghiêu gật gật đầu, cũng không nhiều lời, thò tay rút một cây xăm trong lọ đồng ra.

" Người này có phải là có vấn đề?" Tiểu Khai âm thầm hỏi Tiểu Quan: " Ta vẫn cảm thấy không đúng a."

" Đương nhiên là có vấn đề." Tiểu Quan thái độ thật nghiêm túc: " Khai ca, Chu đại sư này là một con yêu quái."

" Yêu quái!" Tiểu Khai lại càng hoảng sợ: " Trên thế giới này vẫn thật sự có yêu quái a?"

" Đương nhiên, có tu chân thì có yêu quái, có gì đáng kinh hãi kỳ quái đâu." Tiểu Quan nói: " Trong nhà này không chỉ có một yêu quái, vừa rồi con chuột lớn kia cũng là tu luyện thành tinh, mặt khác, trong nhà này ngoại trừ chuột, còn có nhện, kiến, còn có rất nhiều cổ quái gì đó. Đều là yêu quái, bất quá có thể biến ảo hình người cũng như tên trước mặt mà thôi."

Tiểu Khai hít sâu một hơi: " Ngươi nói nơi này là chỗ của yêu quái a?"

" Không sai, đúng là như vậy." Tiểu Quan nói: " Ta xem ít nhất cũng có mười tám con yêu quái." Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenhdt.com

Mặt Tiểu Khai có chút trắng bệch: " Chúng nó muốn làm gì? Nếu không ngươi bắt bọn nó xử lý hết đi."

" Ta cũng không biết chúng nó muốn làm gì, bất quá ta phỏng chừng không phải muốn hại người, nếu muốn hại đã hại từ sớm, còn dùng nhiều trò như vậy, cho nên phỏng chừng là đang tìm vật gì đó." Tiểu Quan nói: " Mấy yêu quái này đều có mấy trăm năm đạo hanh, còn có thể hóa hình làm người, ta có lẽ không đối phó được."

" Ngươi đã tu luyện mấy vạn năm rồi, cả mấy yêu quái cũng không đối phó được?" Tiểu Khai nóng nảy: " Vậy Tiểu Trúc làm sao bây giờ?"

" Hừ, nếu lực lượng của ta mà khôi phục, chúng nó có tới một vạn con cũng không bằng một lóng tay của ta." Tiểu Quan buồn bực nói: " Lực lượng của ta bây giờ bị giam cầm thảm như vậy, cũng đều tại cuốn sách bại hoại kia của ngươi, ngươi còn muốn giận ta."

" Vậy làm sao bây giờ?" Mồ hôi trên trán Tiểu Khai toát ra: " Ta mặc kệ, vô luận thế nào ta cũng phải cứu cho được Tiểu Trúc."

Tiểu Quan thở dài: " Đừng nói thêm nữa, đi từng bước tính từng bước thôi phỏng chừng chúng nó là muốn tìm thứ gì đó ở nhà Tiểu Trúc tỷ tỷ, chỉ cẩn thứ đó không tìm được, khẳng định là chúng nó chưa gϊếŧ người đâu."

Đang nói đến đó, chỉ thấy Chu đại sư bỗng nhiên quay đầu lại, con ngươi lóe tinh quang lòe lòe, nhìn Tiểu Khai liếc mắt một cái thật sâu, Tiểu Khai bị ánh mắt của hắn làm cho cả người run run, đang muốn trừng mắt trở lại thì Chu đại sư đã xoay người, bắt đầu giảng giải cho Trì Định Nghiêu.

" Vì có người phản trắc, ở những đời trước không hợp thiên hòa, cần phải diệt tham diệt dục tu bản tâm. Đây là một xăm hạ hạ a." Chu đại sư khàn khàn nói: " Trên đây nói rõ ràng, kiếp nạn của gia đình các ngươi là do nghiệp số từ bảy đời trước để lại, bởi vì trước kia đã có làm chuyện tổn thương người khác, cho nên bây giờ gặp báo ứng, chẳng những như thế còn có tiểu nhân tâm mang phản trắc muốn tiếp cận các ngươi, cho nên muốn tiêu tai giải nạn thì phải bỏ đi sự tham lam, cần phải tu chân a."

" Đại sư, không thể nói cụ thể một chút sao?" Trì Định Nghiêu nhíu mày nói: " Những lời nói này quá mơ hồ a."

" A a, ta nói thẳng một chút." Chu đại sư nói: " Nói cách khác, các ngươi cần bỏ qua tiền tài hôm nay, đoạn tuyệt tà dục trong lòng, buông tha cho nghiệp số, nhảy ra khỏi hồng trần, vậy thì sẽ không phải chịu nghiệp báo, chỉ có thể như thế, ngươi mới có thể miễn trừ đi tai nạn trong gia đình."

Trì Định Nghiêu sửng sốt thật lâu, mới nói: " Chu đại sư, ngươi không phải nói muốn ta đi làm hòa thượng sao?"

" Không phải làm như vậy, mọi người đều có tạo hóa của mỗi người, nếu đã có cơ duyên, thí chủ hãy nói ra ngày tháng năm sinh, đợi ta tính cho ngươi một quẻ." Chu đại sư nhìn gương mặt chợt xanh của Trì Định Nghiêu: " Thí chủ không cần quá mức lo lắng, nếu thật sự bỏ qua không được, ta cũng có biện pháp bảo vệ cho ngươi bình an ba năm."

Trì Định Nghiêu gật gật đầu, nói ra ngày sinh năm sinh của mình.

" Tiểu Quan, hắn rốt cuộc là muốn làm gì?" Tiểu Khai cảm thấy kỳ lạ: " Sao ta xem không hiểu gì cả."

" Hắn nói loạn nói bậy mà thôi, ngươi không cần quản." Tiểu Quan cười nói: " Ngươi xem đi, cuối cùng là khẳng định muốn Trì Định Nghiêu trao ra vật gì đó, bọn yêu quái này đang dòm ngó vật gì trong tay Trì Định Nghiêu, nếu ta đoán không sai thì là một vật tổ truyền."

Thêm Bình Luận