Chương 18: Nguyệt hạ đính ước
Tiểu Khai xoay chuyển ý nghĩ trong đầu liền hiểu được ý tứ của cô ta.
Trước kia Tần Trăn vẫn luôn kề cận Cổ Chánh Kinh, nhưng tình huống bây giờ rõ ràng Cổ Chánh Kinh đã rơi đài, nếu cô ta muốn được tiếp tục ở trong công ty hô mưa gọi gió thì phải tìm ngọn núi để dựa vào, nhưng bây giờ trong công ty so sánh hai người thì chỉ có hắn và Trì Tiểu Trúc, Trì Tiểu Trúc là thân con gái dĩ nhiên cô ta không thể câu dẫn được, vì vậy cô ta đương nhiên nhắm tới Tiểu Khai.
Cô ta suy nghĩ, một nam nhân còn trẻ và khờ khạo như Tiểu Khai, cũng chỉ cần cô ta vẫy ngón tay, đong đưa liếc mắt thì đã quá dễ dàng thu phục.
Đọc TruyệnTiểu Khai vừa hiểu được thì trong lòng dấy lên một nỗi tức giận, hất mạnh cánh tay cô ta: " Không cần đâu."
" Ai yêu, anh thật là kỳ nha." Tần Trăn hơi sửng sốt một chút, gương mặt đột nhiên hớn hở: " Tiểu Khai, đừng như vậy, tỷ tỷ trước kia nếu có gì không đúng thì thật xin lỗi ngươi, bây giờ giải thích cho ngươi nghe được không?"
" Không cần thiết. Ta không có trách gì ngươi, ngươi cứ làm việc của ngươi, ta làm việc của ta, chúng ta không có gì quan hệ."
" Đừng nói như vậy mà." Tần Trăn u oán quét mắt nhìn Tiểu Khai: " Bây giờ ngươi là Nghiêm trợ lý, từ nay về sau cần phải chiếu cố tiểu nữ tử như ta nga."
Tiểu Khai sửng sốt một chút, mới nhớ tới hiện giờ mình đã là một trợ lý quản lý, mà trợ lý trước kia chính là bông hoa đang đứng bên cạnh mình.
Tần Trăn thấy Tiểu Khai không nói lời nào thì nghĩ hắn đã bị thuyết phục, cố ý vươn đầu lưỡi liếʍ nhẹ lên môi vài cái, thanh âm càng nhu uyển: " Nghiêm trợ lý, tối nay chúng ta cùng đi ăn cơm đi."
Nghiêm Tiểu Khai chỉ cảm thấy một trận rùng mình lạnh lẽo, chỉ cần ngẫm lại cô ta từng cùng Cổ Chánh Kinh và rất nhiều đàn ông khác lên giường, tự nhiên cảm thấy buồn nôn, nhanh chân bỏ ra ngoài, miệng nói cho qua: " Không cần nữa, buổi tối ta có việc."
Kỳ thật không phải hắn chưa từng dao động tâm tư với Tần Trăn, nhưng vài ngày gần đây liên tục gặp được vài đại mỹ nữ, ánh mắt nhất thời chợt cao lên, còn từng cảm nhận qua sự dẫn dụ tuyệt vời của Tiêu Vận, giờ phút này đối mặt với trò diễn của Tần Trăn, thì dĩ nhiên không có chút cảm giác gì.
Tần Trăn đứng yên tại chỗ, sắc mặt tâm tình bất định, thật lâu mới nặng nề hừ một tiếng: " Ta còn thật không tin, lão nương tung hoành tình trường hơn mười năm mà chỉ một đứa nhỏ như ngươi cũng không thu phục được."
Tiểu Khai sau khi về đến nhà, nằm ở trên giường cũng còn cảm thấy buồn bực vô cùng, cơm chiều cũng không ăn mà nằm trên giường đến hơn tám giờ mới ngồi dậy, thuận tay vỗ vỗ Vô Tự Thiên Thư trong lòng ngực, vô tình nói: " Tiểu Quan, ra tâm sự chút đi."
Tiểu Quan thì vẫn vĩnh viễn vui vẻ " sưu" một tiếng đi ra, tay chân vũ động uốn éo thân thể một chút cho thư giãn mới nói: " Khai ca, hãy bớt nói lời thừa đi, chúng ta thảo luận một chút chuyện tình cần đối phó cho ngày mai."
" Ta cũng nghĩ như vậy." Tiểu Khai có chút bình thản cười cười: " Có cần thảo luận hay không chứ? Cho dù hắn có lợi hại thì cũng chỉ là con người mà thôi, ta muốn tìm ba hạng mục để thi đấu vượt qua hắn thì cũng thật sự là quá dễ dàng."
" Điều đó không nhất định, ta vừa mới tính qua tình huống của hắn rồi." Tiểu Quan nói: " Hắn không chỉ mạnh mẽ như bình thường đâu."
" Nga, hay là thi đánh bóng bàn đi." Tiểu Khai nói: " Ta từ khi còn đi học đã thích đánh bóng bàn, ở trung học có tham gia đội huấn luyện, luôn đoạt được giải ba, trình độ này cao hơn hắn rồi chứ?"
" Không." Tiểu Quan lập tức lắc đầu: " Trữ Nguyện là tuyển thủ thuộc cấp quốc gia, hắn tuyệt đối là cao hơn ngươi rất nhiều."
" Được, vậy thì đổi cái khác." Tiểu Khai cũng không hề sợ: " Ta không so năng lực với hắn, ta so sức khỏe thân thể, thị lực của ta so với người khác luôn cao hơn, tất cả những ai so sánh thị lực với ta đều phải chịu thua."
" Hắc hắc, cái này cũng không được." Tiểu Quan tiếp tục lắc đầu: " Trữ Nguyện từ năm năm trước đã từng làm thủ thuật bằng tia lazer, chứng minh thị lực của hắn rất cao, cho tới bây giờ vẫn chưa từng giảm xuống, hắn phi thường chú ý đến chuyện bảo dưỡng cho chính mình đó."
" Ok, chúng ta lại đổi cái khác." Tiểu Khai nói: " Khi còn bé ta từng ở trong nông thôn một đoạn thời gian cơ hồ tất cả đồ ăn ta cũng đều biết hết, chúng ta so kiến thức với hắn."
" Vô dụng Khai ca." Tiểu Quan thở dài: " Thực vật học tri thức của Trữ Nguyện rất là phong phú, hơn nữa năm hắn mười hai tuổi đã tham gia hoạt động dã ngoại về cuộc thi thực vật học, hắn nhận thức về thực vật ít nhất là gấp hai ngươi."
Tiểu Khai có điểm mơ hồ: " Hắn tham gia loại cuộc thi đó nữa sao? Ngươi không phải đang nói giỡn với ta đó chứ?"
" Ta không có nói giỡn đâu." Tiểu Quan nói: " Ngươi cứ tự mình lên truyenfull.vn điều tra đi, từ nhỏ Trữ Nguyện đã được gọi là thần đồng, truyền thông từng tôn xưng hắn là suốt năm trăm năm mới xuất ra một thiên tài như hắn, thân thể hắn khỏe mạnh, không hề có tỳ vết gì, vận động thể dục đều có thể đạt đến trình độ cao nhất, học thức phong phú, tràn ngập lòng hiếu kỳ, cho nên cả tri thức giai đoạn khi đọc sách đều không hề bỏ sót, hơn nữa còn tham gia hoạt động tại các cuộc thi quốc tế quy mô, hơn nữa còn có năng lực sinh tồn rất thâm sâu, sau khi tốt nghiệp đại học, lập tức tiếp thu xí nghiệp gia tộc, hơn nữa còn xử lý tất cả mọi chuyện rất tốt, chỉ trong nửa năm đã thắng được tất cả lòng tôn kính của các đối thủ cạnh tranh, hơn nữa người này tâm tư nhẵn nhụi, tính cách quyết đoán, chỉ dùng có thời gian ba tháng ngắn ngủi đã lập ra mối liên lạc khắp toàn bộ giới hắc đạo, ngay cả vị bang chủ của bang phái Phủ Đầu bang lớn nhất cũng cùng hắn xưng huynh gọi đệ."
Tiểu Khai nghe được trợn mắt há hốc mồm: " Hắn…hắn..chẳng lẽ không có khuyết điểm gì sao?"
Tiểu Quan nói: " Ta còn chưa có nói xong, Trữ Nguyện không chỉ có năng lực đặc biệt, hơn nữa đối với các loại hiện tượng thần bí đều có nghiên cứu rất sâu, hắn từng tham gia qua các cuộc leo núi, phiêu lưu mạo hiểm, xông qua các loại động núi, tham quan cổ mộ, tiếp xúc với các loại nhân chủng học, nghiêm khắc mà nói hắn không những là một thương nhân, mà còn là một nhà mạo hiểm. Hơn nữa vì hắn thường xuyên tiếp xúc với những sự vật thần bí, nên cũng học không ít năng lực kỳ quái, đương nhiên những thứ này đối với ta cũng chẳng có gì gọi là thần bí, bởi vì những thứ đó bất quá cũng chỉ là một ít phương pháp tu ma và tu chân mà thôi. Bởi vì hắn vô cùng hoàn mỹ, cho nên những người biết hắn đều cho rằng hắn là kỳ tích, thậm chí có khoa học gia cho rằng hắn đã được sinh ra bằng cách dùng gien hoàn mỹ để thụ tinh ống nghiệm, nhưng thông qua những kiểm nghiệm nghiêm khắc, những người này không thể không tin tưởng rằng Trữ Nguyện chính là một nam nhân được sinh ra từ người mẹ bình thường."
Tiểu Quan nhìn Tiểu Khai, phát hiện hắn đã sớm bị hóa đá, lúc này mới cười cười: " Hắn cũng có khuyết điểm đó."
Tiểu Khai nhất thời mừng rỡ: " Là khuyết điểm gì?"
Tiểu Quan nói: " Hắn quá lợi hại, quá hoàn mỹ, nhưng dù sao cũng là người, đã là người thì có cực hạn, mỗi một người dù có thiên phú nhưng cũng chỉ là giới hạn mà thôi, không thể rèn luyện, cũng không cách nào đạt đến siêu việt được cả."
Tiểu Khai nghe được một đầu lùng bùng: " Vậy rốt cuộc là cái gì chứ?"
Tiểu Quan cười nói: " Ta không biết, ngươi tự mình nghĩ đi."
Tiểu Khai cau mày thẳng một hàng, nghĩ tới nghĩ lui, cư nhiên cũng không tìm ra được mình lợi hại nhất là cái gì, cùng người tranh đấu lại gặp phải tình huống loại này thì đã được xem như là độc nhất vô nhị.
" Đánh bóng bán không được, so bơi lội không được, thi chạy cũng không, chơi cờ vua cũng không, so nấu ăn cũng không, đánh nhau thì càng đánh không lại, thi tri thức thì không qua, khả năng ngôn ngữ thì mình chỉ biết tiếng Anh, người ta lại biết đến mười tám loại ngôn ngữ, tốc độ phản ứng đã được thí nghiệm về thần kinh nghe nói đạt tới 0.07 giây, điều này quả thật là quá biếи ŧɦái rồi."
Đầu của Tiểu Khai như muốn nổ tung, ở trong phòng đi tới đi lui bảy, tám mươi vòng vẫn không tìm ra được biện pháp xử lý.
" Khai ca, ngươi nên cố gắng lo lắng về phương diện khác đi." Tiểu Quan nói: " Ngươi ngẫm lại, ngươi có thói quen kỳ quái gì mà người khác không có hoặc không làm được đó?"
Ánh mắt Tiểu Khai đột nhiên sáng ngời: " Có !"
Tiểu Quan nhảy đến trước mặt hắn: " Cái gì?"
Tiểu Khai cười hắc hắc, chậm rãi nhổ ra mấy chữ: " Một tay vẽ tròn, một tay vẽ vuông."
Rất nhiều năm trước, một đời tông sư Kim Dung đại hiệp đã viết trong tiểu thuyết của mình về một người tên là Quách Tĩnh, người này khờ khạo, ngu ngốc, nhưng hắn hết lần này tới lần khác đúng là có thể một tay vẽ tròn, một tay vẽ vuông mà người so với hắn thông minh gấp trăm lần như Hoàng Dung hết lần này tới lần khác lại vẽ không ra, bởi vậy mới nói ngộ tính và tuệ căn của con người kỳ thật không phải chỉ biểu hiện ra bên ngoài, cho nên Kim Dung đại hiệp mới cấp cho Quách Tĩnh một sự đánh giá gọi là " Đại Trí Nhược Ngu" ( người trí tuệ giả ngu).
Dựa theo khoa học hiện đại giải thích, muốn làm cho hai tay cùng vận động theo hai việc bất đồng, vậy phải làm cho bản thân mình phân tâm làm hai, chia đại não ra khống chế hai đường, yêu cầu như vậy rõ ràng là phản lại cấu tạo bản năng của con người, chuyện như vậy cho dù là ở tu chân giới và ma giới thì cũng đã tuyệt tích, cho nên tám chữ này của Tiểu Khai vừa nói ra, ngay cả Tiểu Quan cũng sửng sốt.