Vợ Trước Đói Như Sói

4.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Vợ Trước Đói Như Sói của tác giả Mã Kì Đóa kể về nhân vật nam chính là một nhà thiết kế thời trang hàng đầu, trong công việc lúc nào anh cũng đề cao sự cầu toàn, kể cả ng …
Xem Thêm

Bởi vì vợ trước xinh đẹp của anh, đang ngồi ở bên cạnh anh, đôi mắt to tròn xinh đẹp đang nhìn anh, mà đôi tay nhỏ bé mềm mại của cô đang ở trước ngực anh không ngừng cọ xát.

Mặc kệ đây là sự thật hay chỉ là một giấc mộng đẹp, ít nhất anh xác định hiện tại anh không muốn cô một lần nữa rời đi khỏi anh, nghĩ như vậy cho nên anh càng muốn giữ lấy cô chặt hơn.

“Thủy Dao......” Anh buông tay cô ra, nhanh chóng chuyển sang ôm chặt lấy cô, ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người cô, nở nụ cười thỏa mãn.

Đan Thủy Dao bị ôm lấy không có tâm tình tốt giống như anh, cô kinh hoảng không thôi, không rõ một gã đàn ông say rượu lấy đâu ra sức lực lớn như vậy?

“Buông ra, Kê Hướng Hòe!” Cô liều mình đẩy anh ra.

Bất quá, mặc kệ cô giãy dụa thế nào, anh chính là không muốn buông cô ra, cũng bởi vì thân cận quá gần này, phần thân dưới của anh nhanh chóng có phản ứng, ánh mắt dấy lên nhiệt tình hỏa diễm, nhìn cô chằm chằm.

“Anh...... Anh làm gì nhìn em như vậy?” Cô cảm giác được ánh mắt anh khác thường, hoảng hốt nhận ra được thân thể anh biến hóa.

Hơi thở ấm áp cùng mùi rượu phất trên mặt cô, anh không có trả lời vấn đề của cô, chính là càng không ngừng thấp giọng gọi tên cô,“Thủy Dao...... Thủy Dao......”

Cơ thể hai người càng ngày càng gần nhau, môi anh lẩm bẩm tên cô, rồi trực tiếp dán lên bên má cô, không ngừng công thành đoạt đất hôn lên chóp mũi của cô, đôi môi, một đường đi xuống hôn lên chiếc cổ mảnh khảnh của cô......

Nên đẩy anh ra, Đan Thủy Dao trong đầu mơ hồ nghĩ như vậy nhưng tay cô lại giãy dụa ôm lấy cổ anh.

Kê Hướng Hòe vừa hôn vừa thuần thục thoát quần áo của cô, hai tay làm càn xoa lên nụ hoa kiên đĩnh trước ngực cô, ở trên người cô châm lên ngọn lửa du͙© vọиɠ.

Bọn họ nằm ở trên giường, giống như đứa nhỏ, luống cuống tay chân rút đi quần áo lẫn nhau, anh cẩn thận chạm vào mỗi tất da thịt trên người cô, cảm thụ được da thịt non mềm đầy xúc cảm của cô.

“Thủy Dao...... Thủy Dao......” Anh đưa vật cứng rắn đặt ở nơi mềm mại của cô, gắng gượng kiềm chế lửa nóng đưa ánh mắt dò hỏi nhìn cô.

Biểu cảm cô mê mang mà trầm mê là đáp án tốt nhất của anh. Lúc anh đem lửa nóng thật sâu thâm nhập thân thể của cô, bọn họ đồng thời phát ra rêи ɾỉ thỏa mãn, cảm giác hư không trong cơ thể lẫn nhau đều tại giờ phút này hoàn toàn thực thỏa mãn.

“Hòe......” Đan Thủy Dao mềm giọng rêи ɾỉ, hai tay càng thêm ôm sát tấm lưng ẩm ướt đầy mồ hôi của anh.

Nghe thấy tiếng kêu của cô, anh lập tức một lần nữa chiếm đoạt đôi môi của cô, tứ chi càng cùng cô quấn quít ôm lấy nhau.

Một đêm này, anh muốn cô hết lần này đến lần khác, thỏa mãn đói khát lâu nay của anh, hai tay thủy chung không rời khỏi thân thể của cô, cho dù cuối cùng mệt mỏi mà ngủ đi, anh vẫn là bá đạo ôm lấy cô.

Cho dù đó là mộng, anh cũng sẽ không để cho cô một lần nữa từ bên người anh trốn đi.

Kê Hướng Hòe là vì mũi không ngừng truyền đến cảm giác muốn hắt xì mà tỉnh lại.

Anh cau mày mở mắt ra, vẻ mặt còn có điểm hoảng hốt nhìn xem xung quanh, đây không phải là phòng của anh, trên giường còn có một con chó nhỏ đang lắc mạnh cái đuôi.

Xem ra cảm giác muốn hắt xì làm cho anh tỉnh dậy chắc là do con chó này ở bên người anh tác loạn.

Ngồi dậy, anh có chút không vui khi nhìn thấy chính mình toàn thân trần trụi, còn có dấu vết của một đêm hoan ái.

Chết tiệt! Cấp dưới của anh rốt cuộc là đang bày trò quỷ gì? Đêm qua không đưa anh về nhà, mà lại đem anh ném ở cái địa phương quỷ quái gì thế này, xem ra anh cần phải suy nghĩ lại việc tăng lương cho bọn họ.

Đẩy ra cánh cửa nhỏ trong phòng, là một gian phòng tắm, anh liền đi vào rửa mặt chải đầu, bỗng nhớ tới hành vi phóng túng hoang đường hôm qua. Kỳ thực dùng đầu gối cũng biết tối hôm qua căn bản là do anh say quá mức, vợ trước đối với anh hẳn là chán ghét đến cực điểm, làm sao có thể lại lần nữa xuất hiện trước mắt anh, thậm chí còn hảo tâm thu giữ anh?

Anh cũng thật là bệnh không nhẹ, nhưng không biết cô gái như thế nào lại có thể khiến anh có thể tưởng lầm là Đan Thủy Dao, còn cùng đối phương phát sinh quan hệ, hiện tại anh chỉ có thể cầu nguyện cô ta dễ dàng nói chuyện......

Lấy khăn tắm màu trắng lớn vấn quanh người, anh chậm rãi đi ra ngoài.

Kê Hướng Hòe một bên nhặt quần áo chính mình lên, không vui khi thấy quần áo mình dính không ít lông chó, mà caravat của anh cũng đang bị con chó kia chà đạp.

“Đồ con chó ngu ngốc! Nhả caravat của tao ra!” Anh vươn tay, bắt lấy đầu kia của caravat.

Nhưng là nó không có ngoan ngoãn làm theo lời anh, ngược lại còn dùng móng vuốt cào vào tay anh, thừa dịp anh đau thu tay về, nó nhanh chân chạy ra khỏi phòng.

“Chết tiệt!” Anh không nhịn được thấp giọng mắng một tiếng.

Con chó này thật sự là được “giáo dưỡng tốt”! Xem ra anh phải chuẩn bị tâm lý đối mặt với chủ nhân của nó, nghĩ xem người như thế nào lại dưỡng ra cái loại cẩu này.

Lạnh mặt đi ra cửa phòng , anh không có chú ý nhiều đến bài trí căn nhà, bởi vì tất cả lực chú ý của anh đều tập trung vào một bóng lưng đang bận rộn trong bếp.

Tốt lắm thật sự rất giống...... Anh cũng thường ở trên đường đuổi theo bóng lưng quen thuộc như thế này.

Khi bóng lưng trước mặt xoay người lại, anh cơ hồ là dừng lại hô hấp, không thể tin được nhìn cô.

Ông trời a! Thế nhưng đúng là Thủy Dao, vợ trước của anh?!

Sáng sớm tỉnh lại, Đan Thủy Dao không nhịn được hít lạnh một hơi.

Ngày hôm qua cô là bị ma ám sao? Làm sao có thể ỡm ờ cùng Kê Hướng Hoè ôn “chuyện cũ”?!

Miễn cưỡng nhích cơ thể, toàn thân đều đau nhức làm cho cô không nhịn được rêи ɾỉ, lại sợ đánh thức người nào đó còn đang ngủ, đành phải cứng rắn cắn môi dưới, đem thanh âm nuốt xuống.

Sau khi cô mặc quần áo xong, không nhịn được quay đầu lại nhìn người ở trên giường.

Khuôn mặt anh tuấn đang ngủ say, cũng giống như trước luôn làm cho người ta không kiềm chế được mà mê luyến, dáng người tinh tráng rắn chắc như là kiệt tác hoàn mỹ được nghệ thuật gia điêu khắc ra, làm cho người phụ nữ khắp thiên hạ động lòng không thôi, đương nhiên cô cũng không ngoại lệ, càng không cần nói cô còn tự thể nghiệm, tràn ngập tinh lực cùng dáng người hoàn mĩ như thế nào vô cùng nhuần nhuyễn hiện ra ở cô trước mắt.

Vừa nghĩ đến kí©ɧ ŧìиɧ đêm qua, cô không nhịn được đỏ mặt, bước nhanh đi ra khỏi phòng.

Vừa mới kéo cửa ra, vật cưng Đa Đa bị vắng vẻ một buổi tối lập tức vọt tiến vào, chạy vòng vòng quanh người cô như muốn lấy lòng chủ nhân.

“Hư ── nhỏ tiếng chút! Không cần đánh thức anh ta.” Đan Thủy Dao ngồi xổm xuống, nhỏ giọng dặn dò vật cưng.

Quên đi, mặc kệ hiện tại hối hận thế nào cũng đều vô dụng, trước tiên phải làm cái gì đó để lấp đầy dạ dày đang kêu gào của cô đã, còn về phần Kê Hướng Hòe...... chờ đến lúc cô hồi phục tâm tình, lại suy ngẫm xem nên thế nào cùng chồng trước chào hỏi đi!

“Nguyên lai đêm qua thật là em.” Đột nhiên tiếng nói khàn khàn của Kê Hướng Hòe vang lên sau lưng, làm cho Đan Thủy Dao giật nảy mình, nhưng cô rất nhanh ổn định tâm tình, nhàn nhạt xoay lưng nhìn về phía anh.

“Anh tỉnh?” Cô làm như không có việc gì hỏi:“Tôi đang làm bữa sáng, muốn cùng nhau ăn không?”

Anh nhìn cô thật lâu, nhìn thấy đáy mắt cô chợt lóe lên xấu hổ rồi nhanh chóng biến mất.

“Ừ, nếu không phiền toái.” Anh quyết định trước không nói đến chuyện tối hôm qua, kéo ra ghế dựa ngồi xuống, nhưng ánh mắt vẫn cứ dính chặt vào người cô.

“Không phiền toái, nhưng là tay nghề của tôi so với đầu bếp của chúng tôi không tốt cho lắm.” Nhàn nhạt nói xong, Đan Thủy Dao lấy ra bánh mì đã nướng tốt, đem chân giò hun khói cùng trứng ốp la đưa tới trên bàn cơm.

Lúc này anh cho rằng cô đã chuẩn bị xong bữa sáng muốn cùng nhau dùng cơm, nhưng cô lại không ngồi xuống, ngược lại tiếp tục quay trở lại bếp, chuẩn bị một ly lớn nước hoa quả, còn có một sandwich kẹp chân giò hun khói và phô mai.

Thêm Bình Luận