“Như thế nào đứa bé kia tìm được chưa? “Trác Minh Liệt hỏi phụ tá.
“Tổng tài chúng tôi đã tìm khắp nơi này nhưng không phát hiện ra bé trai mà ngươi nói”
“Các anh thật vô dụng! !” Trác Minh Liệt lạnh lùng nhìn phụ tá một cái “Tiếp tục tìm cho tôi tìm cho đến khi tìm được mới thôi! Đi ra ngoài!”
“ Vâng thưa tổng tài” phụ tá nơm nớp lo sợ rời đi.
“Các anh muốn làm cái gì? “Bị đuổi theo một đoạn đường cuối cùng cảnh sát cũng phát hiện ra chiếc xe thể thao phía sau vì vậy đem xe cảnh sát sang bên đường dừng lại.
“Thật xin lỗi cảnh sát tiên sinh “Tiểu Thi nói không mạch lạc.
Triết Vũ đem Tiểu Thi kéo ra phía sau “Thật xin lỗi cảnh sát tiên sinh chuyện là như vậy. “
Lý Triết Vũ đem tất cả mọi chuyện nói rõ cho vị cảnh sát mặc dù bị cảnh sát phê bình nhưng anh ta vẫn đem Cầu Cầu trở lại.
“Các anh làm ba mẹ kiểu gì mà lại không chú ý quan tâm đến đứa bé!”
“Thật xin lỗi làm phiền anh rồi !” Tiểu Thi đỏ mặt cúi người chào.
Vì để tránh cho giao thông bị bế tắc cảnh sát yêu cầu Triết Vũ lập tức lái xe đi.
“Cầu Cầu con thật quá đáng, tại sao lại có thể chạy khắp nơi một mình con biết không biết mẹ và chú Triết Vũ rất lo lắng không! “Tiểu Thi bắt đầu quở trách Cầu Cầu.
“Thật xin lỗi“ Cầu Cầu im lặng đầu nhỏ cúi xuống
” Cầu Cầu lần sau sẽ không làm như vậy nữa Tiểu Thi mẹ không cần tức giận có được hay không? Còn có chú Triết Vũ “
“Không sao Cầu Cầu. Lần sau không như vậy là tốt rồi con còn nhỏ một mình đi khắp nơi rất nguy hiểm sẽ bị lạc đường đó!”
“Chú à chú có biết về bộ đồ chơi kia siêu cấp bảo bối không thật là bộ đồ chơi gây ấn tượng nha!” Cầu Cầu hai mắt tỏa ánh sáng.
“Vậy sao vậy bây giờ chúng ta đi mua ngay!” Lý Triết Vũ quay đầu xe hướng Trác thị mà đi món đồ giữ độc quyền được bán hàng ở đó
“Thật xin lỗi tiên sinh. Bộ đồ chơi này bây giờ còn chưa chính thức đưa ra thị trường “Cô bán hàng ngượng ngùng nói.
“Trên TV quảng cáo không phải nói đã cho ra ngoài một vài bộ sao? Bao nhiêu tiền tôi cũng có thể mua tôi muốn có nó ngay bây giờ!” Lý Triết Vũ mỉm cười kiên quyết nói. Đối với ngoại lệ này cô nhân viên chỉ có thể gọi điện thoại cho công ty. Bởi vì dù sao bộ đồ chơi này từ thiết kế đến lúc bắt đầu khởi công đều do Trác Minh Liệt tự mình phụ trách cho nên điện thoại rất nhanh chuyển tới chỗ của anh.
“A người nào giọng điệu lại lớn như vậy!” Trác Minh Liệt cười lạnh hỏi.
“Tổng tài bây giờ chúng tôi vẫn chưa biết lai lịch đối phương là gì . tôi lo lắng bọn họ là tới dò thăm của chúng ta , tổng tài người xem hiện tại chúng tôi phải làm như thế nào?”
“Không bán!” Trác Minh Liệt cúp điện thoại.
“Thật xin lỗi tiên sinh quản lý chúng tôi nói bộ đồ chơi này tạm thời không bán, bộ duy nhất bây giờ đang ở chỗ tổng tài chúng tôi!”
“Cái gì? Trác thị đúng không? Vậy tôi trực tiếp đi tìm tổng tài các anh!” Lý Triết Vũ qua nói với Tiểu Thi sẽ phải đi ra ngoài lại bị Tiểu Thi kéo lại “Triết Vũ anh đang làm cái gì vậy. Bây giờ không mua được cũng không sao đừng làm khó người khác !”
“Tiểu Thi anh vừa nhận được thông báo tổng bộ là anh sữ tạm ngừng công tác ở bên này, ngày mai phải trở về tổng bộ báo cáo cho nên chúng ta sẽ lập tức phải về Canada rồi.” Lý Triết Vũ không dám nhìn ánh mắt của Tiểu Thi nói.
“Cái gì? Vừa mới tới mấy ngày lại muốn trở về! Triết Vũ em có thể ở lại được không ? Em phát hiện ra em thật sự vô cùng thích nơi này, giống như trước đây em đã từng sống tại nơi này thật lâu. Em và Cầu Cầu ở chỗ này chờ anh trở lại anh nói có được hay không?”
“Không thể! “vẻ mặt Lý Triết Vũ hốt hoảng ôm lấy Cầu Cầu kéo Tiểu Thi ra ngoài.
Chú người không cần kéo Tiểu Thi như vậy mẹ sẽ đau!” Cầu Cầu kháng nghị.
“Tiểu Thi em bây giờ là vị hôn thê của anh. Đương nhiên em sẽ đi theo anh!”
“Từ trước đến giờ em vẫn luôn nghe lời anh hiện tại em muốntự mình làm chủ một lần. Em thích nơi này em muốn ở lại. Triết Vũ anh không thể nhân nhượng cho em một lần sao?” Tiểu Thi van xin.