“ Alo, Trác tiên sinh phải không?” Thẩm Tử Quân lòng như lửa đốt gọi điện thoại cho Trác Minh Liệt.
“Thẩm Tử Quân tiểu thư ngài lại có cái ‘ chỉ thị ’ gì? Trác Minh Liệt vừa nghe là Thẩm Tử Quân lập tức âm dương quái khí(*) nói.( * tức khí)
“Trác tiên sinh mẹ của Cầu Cầu có đang ở cạnh anh hay không?”
“Kỳ quái nhà trẻ có nhiều tiểu quỷ như vậy có phải là mẹ bọn họ nếu không thấy cô đều muốn tìm tôi hay không !” Trác Minh Liệt cười lạnh ngay sau đó liền cúp điện thoại. Phụ nữ bây giờ thật là càng ngày càng kỳ quái bệnh của Mộc Mộc anh còn chưa lo xong đã phải giao cho phụ tá chăm sóc để chạy về công ty xử lý chuyện kêu gọi đầu tư rồi giờ còn hỏi anh chuyện phụ nữ nữa,,, .
“Cô mẹ con đâu rồi?” Cầu Cầu khóc thành tiếng hai mắt đỏ hồng.
“Cầu Cầu mẹ con con ở chỗ này còn biết những người nào khác không?” Thẩm Tử Quân kiên nhẫn hỏi.
Cầu Cầu rũ cụp đầu nhỏ vô lực lắc lắc.
Vậy chuyện này phải làm sao đây! Thẩm Tử Quân gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng xem ra tình hình của Tiểu Thi nhất định là có vấn đề. Nếu là trước kia cô còn có thể vận dụng thế lực của gia đình nhưng bây giờ cô cũng không muốn kinh động người trong nhà, đúng lúc này Trác Minh Liệt có điện thoại.
“ Cô vừa nói rốt cuộc là ý gì?”Anh mới vừa cúp điện thoại sau chợt có chút thấp thỏm. Cái người phụ nữ thích tức giận đó buổi trưa không phải từ bệnh viện rời đi thật tốt sao? Làm sao có thể không thấy đây?
“Anh .. lỗ tai anh có vấn đề hay khả năng lý giải có vấn đề! Tiểu Thi tối nay không có tới đón Cầu Cầu, cô ấy không thấy đâu cả! !” Thẩm Tử Quân hướng về phía ddienj thoại rống to.
“Cái gì? ?” Trác Minh Liệt ý thức được vấn đề nghiêm trọng “ Cô trước đem Cầu Cầu dàn xếp tốt! Tôi lập tức phái người đi tìm!”
“Vương bí thư giúp tôi gọi ddienj tới tiệm bán hoa bên ngoài lầu dưới tôi muốn tìm Thi Thi tiểu thư nói chuyện!” Vương bí thư vừa nghe tổng tài muốn tìm người giao hoa tại tiệm bán hoa lập tức cười cười hôm nay báo lá cải mới vừa nói hai người có quan hệ mập mờ hiện tại vị lão đại này liền không chịu được muốn tìm người rồi !
“Tổng tài đã xong!”
“Anh mạnh khỏe tôi là Trác Minh Liệt xin hỏi Thi Thi tiểu thư có ở đó không?”
“Trác tiên sinh ngài khỏe chứ Tiểu Thi cô ấy từ giữa trưa đã đi ra ngoài đến bây giờ còn chưa trở lại chúng tôi đã phái người đi nhưng bây giờ hoàn toàn chưa có tin tức”
“Cô ấy buổi trưa đi ra ngoài phải không ?? đi nơi nào??”
“Thành Tây -Cao ốc Minh Châu!”
Trác Minh Liệt vừa nghe Thành Tây Cao ốc Minh Châu lập tức liền cúp điện thoại. Chuyện này so tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn nhiều Thành Tây cách nơi này phải đi gần một canh giờ đường xe là nơi dân nhập cư tập trung trị an kém cõi nhất. Đồng thời cũng là cái thành phố mà các bang phải nhỏ lấy làm căn cứ bình thường hay làm ra một chút mánh khóe phạm pháp .
Trác Minh Liệt lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc điện toại “A Quỷ! Anh lập tức thông báo cho thủ hạ của anh đi giúp tôi tìm một người phụ nữ tầm hơn 20 tuổi! Nhớ phải nhanh!”
“Vâng thưa ông chủ, Nhưng chỉ là phụ nữ trẻ thôi sao ạ!” Đối phương vừa nghe là Trác Minh Liệt âm thanh lập tức một mực cung kính.
“Rất gầy không có mấy lượng thịt. Không xinh đẹp nhưng rất thanh thuần, nhanh đi! Tôi không muốn nhìn thấy bất kỳ kết quả nào mà tôi không muốn !”
Trác Minh Liệt hai hàng lông mày nhíu chặt ngón tay càng không ngừng nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn. Cái cô Tiểu Thi này không có chuyện gì làm sao lại đến cái địa phương kia hi vọng lần này không xảy ra chuyện gì nguy hiểm!
Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết đi quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.
Còn tiếp...