Bảy giờ sáng Trác Minh Liệt ở trong cái chăn đầy hương thơm phụ nữ tỉnh lại. Bên cạnh hai đứa bé vẫn còn ngủ say khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn làm cho người ta không nhịn được muốn hôn một cái. Anh rón rén xuống giường chỉ thấy vị tướng ngủ của vị bảo mẫu kia thật rất kém nằm nghiêng trên ghế sa lon.
Cô co lại thành một hình cầu ngủ ở bên ngoài chăn. Lộ ra ngoài, áo ngủ màu hồng tràn đầy hình ảnh phim hoạt hoạ, cặp mặt thỏ cởi giày kia có lẽ là bởi vì ngày hôm qua quét dọn mà đã có điểm dơ bẩn. Vào giờ phút này cô so với hai đứa bé bên trong lại cành giống đứa bé hơn. Trác Minh Liệt lắc đầu một cái, thật không biết một đứa bé như vậy làm thế nào lại có thể sinh ra đứa bé. Anh đem cái chăn rơi xuống đất nhặt lên đắp kín lại cho cô, dừng chân chỉ chốc lát. Trong nháy mắt tâm tình của anh chợt thay đổi không được tốt. Bởi vì anh nghĩ đến việc người phụ nữ trước mắt này đã là vợ của người khác! Nhưng anh tại sao lại vì một người phụ nữ đã kết hôn mà phiền muộn vào phòng bếp hai mươi phút sau bữa ăn sáng đã chuẩn bị xong. Nhưng anh đã không có tâm tình ăn, giúp cô đặt lại đồng hồ báo, thức viết xong lời ghi chép đặt ở cạnh đồng hồ báo thức giờ anh phải đi đến công ty.
Tiểu Thi rốt cuộc trong tiếng chuông rung mà tỉnh lại ba người kia ba xú nam nhân ngày hôm qua làm cho cô đến nửa đêm cũng không tài nào ngủ được. Thật không biết bọn họ đang làm cái gì. Đẩy ra cửa phòng ngủ vừa nhìn ba người đàn ông trong đó lớn đã không thấy chỉ còn lại hai nhỏ.
“ Các con phải đi học!” Tiểu Thi đem chăn vén lên Cầu Cầu mở mắt ra, nhưng Mộc Mộc vẫn còn đang ngủ.
“Ngoan, Mộc Mộc phải rời giường thôi đã trể giờ đến nhà trẻ rồi!” “ Mộc Mộc, mẹ trán Mộc Mộc thật là nóng” Cầu Cầu vuốt mắt lầm bầm.
Tiểu Thi đem Mộc Mộc ôm tới thử một lần không hô khẽ: “nguy rồi Mộc Mộc đang phát sốt!”
“Cầu Cầu, con trai mau dậy Mộc Mộc ngã bệnh, chúng ta phải đưa cậu ấy đi bệnh viện.” Tiểu Thi luống cuống tay chân cho Cầu Cầu mặc quần áo tử tế lại chạy đến phòng bếp đi tìm thức ăn. Trên bàn ăn đã để sẵn ba phần bữa ăn sáng sữa tươi vẫn còn ở bốc hơi nóng Tiểu Thi chợt có chút cảm động không ngờ người đàn ông kia còn biết chuẩn bị bữa ăn sáng cho bọn họ. Nhưng cũng tiếc cô không có lộc để ăn tùy tiện cầm ổ bánh bao cho Cầu Cầu mình ôm lấy Mộc Mộc đi ra khỏi cửa nhà.
Trác Minh Liệt vừa vào công ty cũng cảm giác không khí không đúng lắm mặc dù thường ngày mọi người vẫn chào hỏi anh nhưng anh cảm giác ánh mắt ấy rất quái dị. Chẳng lẽ lại xảy ra vấn đề gì rồi hả ?
“Tổng tài! Không xong!” Phụ tá nét mặt như cha mẹ chết. Anh run rẩy đưa tới một chồng lớn tờ báo và tạp chí.
Trác Minh Liệt nhận lấy vừa nhìn lập tức cảm thấy huyết áp tăng lên hôm nay tin tức không chỉ có một vấn đề mà còn là hai. Một là Thẩm Tử Quân một là Tiểu Thi. Họ là hai người có khả năng nhất trong vấn đề người mẹ thần bí. Trong đó người được đáng chú ý hơn cả là Tiểu Thi.
Trác thị và mẹ con trai bí mật xuất hiện tại nhà trẻ, một nhà ba người vui vẻ hòa thuận.
Tựa đề này có lẽ xuất hiện từ tối hôm.
Đây rốt cuộc là kẻ nào đang nói bậy! ! Trác Minh Liệt tức giận.
Đang lúc này điện thoại trong phòng làm việc vang lên “Trác Minh Liệt tin tức hôm nay là có chuyện gì xảy ra? Tôi muốn anh giải thích cho tôi!” Thẩm Tử Quân vừa nhìn thấy tin tức của mình quả thật giận điên lên cũng may ngày đó đeo kính đen nên hình được không rõ ràng lắm.
“Thẩm tiểu thư chuyện này và tôi không có quan hệ trực tiếp cô phải tìm cũng nên tìm bọn chó săn kia! !” Trác Minh Liệt tức giận đùng đùng cúp điện thoại. Nhưng mới vừa các cúp xuống điện thoại lại vang lên.
“Thẩm tiểu thư nếu như cô còn không hài lòng…” “Trác tiên sinh là tôi Tiểu Thi! Mộc Mộc sốt hiện tại đang ở bệnh viện anh hãy mau tới đây!”
Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết đi quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.
còn tiếp...