Cháp này có hun hun hun bla bla *mắt sáng như sao*
Tiểu Thi vừa vào phòng cà phê, dựa vào trực giác của phụ nữ cô cảm thấy không khí nơi này có chút không đúng nhưng cô vẫn luôn không biết không đúng ở chỗ nào. Trác Trác Minh Liệt ngồi ở dựa vào một vị trí trong góc cách đó không xa cô, nhưng nhìn thấy một và A Quỷ rất giống nhau.
“Trác tiên sinh buổi tối lành!” Tiểu Thi tức giận nói.
“Ừ ngồi đi!” Trác Trác Minh Liệt không ngẩng đầu.
“Anh có chuyện gì mau nói đi!” Hôm nay cô rất khoa trương cố ý đội một cái mũ và đeo một cái kính thật lớn.
Trác Trác Minh Liệt ngẩng đầu nhìn “Cô mặc đồ này nói chuyện thế nào? Cô cũng e ngại xì căng đan? Hay là thật trong lòng có dụ ý?”
Anh đưa tay ra đem mắt kính của cô lấy xuống như là đương nhiên.
“Trác tiên sinh làm phiền anh hãy tôn trọng tôi một chút có được hay không! Tôi không muốn những thứ tờ báo nhàm chán kia sẽ đem tôi viết ra thành như vậy, và tôi cũng không muốn phơi mặt trên báo đâu, nếu để cho ba anh biết lại đến tìm dạy giỗ tôi! !” Giọng của Tiểu Thi có chút kích động.
“Ba tôi đi tìm cô?” Trác Trác Minh Liệt kinh ngạc, đây không phải là tác phong của ông ấy!
“ Qua tối nay tôi bảo đảm sẽ không có chuyện đó xảy ra nữa!” Trác Trác Minh Liệt nhìn cô bằng loại ánh mắt lành lạnh nhưng cũng có chút mất mác.
“Rốt cuộc anh tìm tôi tới đây có chuyện gì?” Tiểu Thi bình phục tâm tình tiếp tục hỏi.
“Về việc Cầu Cầu sẽ làm nhân vật đại diện cho sản phẩm của chúng tôi” Trác Trác Minh Liệt vừa nói vừa cố ý đem tay nắm lấy tay Tiểu Thi. Nhưng cô còn vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình trong hoàn toàn không chú ý tới.
“Tôi không đồng ý, tôi chỉ muốn nó có được một cuộc sống bình bình đạm đạm mà lớn lên” Trác Trác Minh Liệt chợt nắm tay Tiểu Thi lên, cảm giác ấm áp mà mềm mại đó đột nhiên bao lại cô. Tim Tiểu Thi đập rộn lên, đôi mắt hoảng sợ nhìn Trác Minh Liệt muốn rút tay ra nhưng lại không thể rút ra được.
“Trác tiên sinh….”
“ Gọi tôi là Minh Liệt đi tôi thích nghe em gọi tên tôi!” Anh nở nụ cười ấm áp, khóe miệng mềm mại nhộn nhạo. Điều đóngược lại, lại khiến Tiểu Thi thật sự khó có thể chấp nhận, mặt cô đỏ tới mang tai, đầu cúi thấp.
Trác Minh Liệt nhìn dáng vẻ của cô chợt cảm thấy mình làm ra rất nhiều tội ác anh thật sự không biết qua tối nay người phụ nữ trước mắt này sẽ nhìn anh bằng ánh mắt như thế nào.
Buông cô ra nhẹ nói.
“Tổng giám đốc chúng tôi phát hiện mục tiêu” Trong tai nghe truyền đến âm thanh của A Quỷ.
Trác Minh Liệt xoay người ngồi bên cạnh Tiểu Thi, Tiểu Thi có cảm giác sắp điên rồi tối nay người đàn ông này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Anh đột nhiên nắm tay của cô rồi cười lên. Nụ cười như vậy là lần đầu tiên Tiểu Thi được nhìn thấy nụ cười ấy rất chân thành rất tinh khiết mà thật ấm áp. Anh đem người cô xoay lại gương mặt tuấn mỹ từ từ tới gần. Anh ta muốn hôn cô?
Thật ra thì lúc này nếu nhìn từ phía sau lưng bọn họ thì nhìn bọn họ như thật sự đang hôn nhau, vốn dĩ Trác Minh Liệt cũng chỉ muốn mượn hình ảnh này để lừa địch nhưng lúc anh đến gần cô thật sự cảm nhận được sự mềm mại, tinh khiết, ánh mắt hoảng sợ và hương thơm thoang thoảng từ người của cô, anh liền không nhịn được thật sự hôn xuống.
“Ưmh..” qua cả mấy phút đồng hồ hít lấy một ngụm khí lạnh, trợn to hai mắt. Trong đầu thoáng chốc trở nên trống rỗng.
“Tổng giám đốc, thu lưới!”
Thoáng chốc trong quán cà phê bỗng trở lên hỗn loạn, A Quỷ lệnh cho các anh em từ các phương hướng ngăn chặn các cửa ra vào của quán, đẩy năm sáu tên chó săn và lấy ra các loại máy chụp hình khác nhau và đồng thời còn lệnh cưỡng chế đối với các tài liệu vừa xuất ra từ quán cà phê .