Chương 9: "Học từ sách."

Hiện tại kích cỡ này của Cố Chấn Viễn làm cho Thư Viện biết nếu cô không muốn chịu khổ vậy thì cô phải làm đủ màn dạo đầu mới được.

Hơn nữa cô cũng nhịn không được nuốt nước miếng một cái, sống lâu như vậy, cũng đã quan hệ tìиɧ ɖu͙© vô số lần, nhưng cô chưa từng gặp qua kích cỡ như thế này, không biết khi làm cảm giác sẽ thế nào.

Thư Viện cầm côn ŧᏂịŧ bắt đầu vuốt ve, cô nghe thấy tiếng hít thở nặng nề của Cố Chấn Viễn, sau đó cô cảm thấy côn ŧᏂịŧ trong tay ngày càng lớn hơn.

Nàng chậm rãi bò xuống phía dưới, tay cô vẫn vuốt ve côn ŧᏂịŧ không ngừng, khi cô cảm thấy trời càng ngày càng tối, cô ngửi thấy một mùi tanh đặc trưng, tay cô cũng có cảm giác ướŧ áŧ.

Cô liếʍ liếʍ môi, sau đó cúi thấp vươn đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếʍ láp qυყ đầυ.

"Em..." Cố Chấn Viễn phát ra tiếng rống, không thể tin được những gì cô vợ trẻ đang làm với mình.

Thư Viện cầm côn ŧᏂịŧ, há to miệng, một chút một chút nuốt nó vào trong miệng, côn ŧᏂịŧ của người đàn ông quá thô quá dài, Thư Viện có thể cảm giác được còn hơn phân nửa ở bên ngoài.

Cố Chấn Viễn chưa từng bị phụ đối xử như vậy, anh thoải mái cắn răng, toàn thân bắt đầu căng chặt.

Giờ khắc này đại não anh trống rỗng, anh chỉ có thể mặc hắn vợ nhỏ muốn làm gì thì làm. Thư Viện có thể cảm giác được côn ŧᏂịŧ trong miệng cô càng lúc các thô to thêm mấy phần, cô biết Cố Chấn Viễn không hề chán ghét khẩu giao.

Người đàn ông này dù có thanh tâm quả dục đến đâu, ở trên giường được một thiếu nữ xinh đẹp liếʍ côn ŧᏂịŧ cũng không thể chịu nổi.

"To hơn... Thô hơn."

Tiếng rêи ɾỉ như tiếng mèo động tình, làʍ t̠ìиɦ dục của Cố Chấn Viễn lập tức tăng vọt, nhịn không được rêи ɾỉ thành tiếng.

Thư Viện lúc liếʍ lúc cắn lại hút lại ngậm côn ŧᏂịŧ trong tay, làm Cố Chấn Viễn sướиɠ đến mức nắm lấy tóc Thư Viện, hạ thân anh cũng không ngừng đẩy lên trên, để côn ŧᏂịŧ đi sâu vào trong miệng của Thư Viện.

"Quá dài..."

Côn ŧᏂịŧ tiến quá sâu vào trong miệng của Thư Viện, thiếu chút nữa làm cô không thở nổi, cô khó chịu ngậm chặt miệng nhỏ lại, đột nhiên bị siết chặt, kẹp làm Cố Chấn Viễn thô rống kêu lên, rốt cuộc anh chịu đựng không được, giữ chặt đầu Thư Viện, anh cong người lên ở trong miệng Thư Viện thọc vào rút ra.

Cố Chấn Viễn chưa từng trải qua sướиɠ khoái như thế, giờ khắc này đầu anh đã hoàn toàn trống rỗng, miệng vợ nhỏ giống như một cái động mất hồn, làm anh chỉ nghĩ muốn một lần lại một lần cắm vào trong đó.

"Nhẹ chút... Không chịu nổi..."

Thư Viện rêи ɾỉ, cái miệng nhỏ càng cắn càng chặt, làm Cố Chấn Viễn rốt cuộc không chịu nổi phun ra, lượng lớn tinh đặc cứ như thế phun vào trong miệng Thư Viện còn tràn ra cả ra ngoài, làm Thư Viện bị sặc, nhịn không được ho khan.

Nhưng là Cố Chấn Viễn lại sướиɠ đến mức toàn thân tê dại, anh không nhịn được lớn tiếng thở dốc, trên người đổ đầy mồ hôi.

Thư Viện dùng tay lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên khóe miệng, miệng cô oán giận nói: "Sao anh có thể bắn tinh vào trong miệng em?"

Hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông qua nồng, mùi có chút tanh, cô không thích.

"Anh không nhịn xuống được." Trên thực tế đúng là anh không nhịn được.

Đây là lần đầu tiên anh được khẩu giao, anh chưa bao giờ nghĩ tới vợ nhỏ có thể làm như thế với anh.

Thư Viện bò lên ôm lấy người đàn ông, bộ ngực đầy đặn của cô đè lên ngực người đàn ông, cô nghịch ngợm mà liếʍ liếʍ lỗ tai Cố Chấn Viễn hỏi: "Anh có thích không?"

"Em học nó ở đâu?" Trước kia anh còn tưởng tính cách vợ nhỏ của anh bảo thủ, không thích chuyện trên giường.

"Học từ sách." Thư Viện đương nhiên sẽ không nói cho Cố Chấn Viễn biết là cô học từ phim khiêu da^ʍ của đảo quốc A.

Cố Chấn Viễn biết ông ngoại Thư Viện để lại cho mẹ cô rất nhiều sách, mà Thư Viện được kế thừa tất cả số sách đó.

Nhưng anh không nghĩ tới trong đó còn có loại sách này, đương nhiên anh không ghét nó.

"Anh thích không?" Thư Viện lại sờ xuống dưới, dù côn ŧᏂịŧ đã bắn tinh, nhưng kích cỡ vẫn kinh người.

Nếu nó cứng lên, rồi tiến vào trong thân thể, sẽ sướиɠ biết bao.

Cố Chấn Viễn đang ở tuổi sung sức nhất làm sao có thể chịu được khıêυ khí©h như vây, đương nhiên nếu là người phụ nữ khác, hắn có thể hoàn toàn bình tĩnh, nhưng đây là Thư Viện là vợ của anh.

Tay Thư Viện có thể cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của Cố Chấn Viễn chậm rãi cứng lên, cô hơi giật mình, đàn ông vừa mới bắn tinh không phải cần nghỉ ngơi ít nhất nửa giờ mới có thể đến một lần nữa sao.

Thư Viện ôm cổ Cố Chấn Viễn, cô mở hai chân ra, dùng nửa người dưới cọ xát côn ŧᏂịŧ anh, sau đó thì thầm vào tai Cố Chấn Viễn: "Anh yêu, anh có muốn thao em không?"

Vợ nhỏ câu dẫn, Cố Chấn Viễn đương nhiên không cách nào cự tuyệt, anh nắm lấy mông Thư Viện, đẩy côn ŧᏂịŧ vào cửa huyệt của cô.

Khi qυყ đầυ chạm vào cửa huyệt, Thư Viện phấn khích rêи ɾỉ thành tiếng.

Cô liếʍ cằm Cố Chấn Viễn dụ hoặc nói: "Anh yêu, em muốn, muốn anh thao em."

Cô dạng hai chân ra, kẹp chặt eo của Cố Chấn Viễn, nửa người dưới chỉ muốn dính sát vào anh.

Cố Chấn Viễn bị cô quyến rũ hô hấp thô nặng, côn ŧᏂịŧ thậm chí còn cứng hơn vài phần, anh cầm côn ŧᏂịŧ ấn nó vào cửa huyệt Thư Viện, tiếp theo anh đẩy nó tiến về phía trước.

Sau đó hai người đồng thời hét lên sung sướиɠ.

Khi côn ŧᏂịŧ tiến vào hoa huyệt, Thư Viện hưng phấn đến mức kêu lên một tiếng, toàn bộ thân thể đều có cảm giác được lấp đầy, côn ŧᏂịŧ kia gắt gao nhét đầy toàn bộ hoa huyệt, làm cô sảng đến toàn bộ thân thể đều căng chặt lên, thiếu chút nữa liền không thở nổi.