- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Vô Trảo Dã Thú - Không Móng Vuốt Cũng Là Dã Thú
- Chương 12
Vô Trảo Dã Thú - Không Móng Vuốt Cũng Là Dã Thú
Chương 12
Sáng sớm mùa đông đặc biệt an tĩnh, Mạc Tuy luôn ngủ không sâu thường thức dậy sớm, bình thường lúc hắn thức Khế Gia còn đang khò khò ngủ vùi. Hiếm khi bị lay tỉnh, lúc mơ mơ màng màng còn có chút khó hiểu bình thường Khế Gia ngủ rất thành thật sao hôm nay dậy sớm vậy.
Mạc Tuy bị Khế Gia ôm chặt, vốn còn hơi buồn ngủ khi nhìn đến Khế Gia đang nhắm mắt, lông mày hơi nhíu lại thì tỉnh hẳn, tiếng khó nhịn mơ hồ và xúc cảm lửa nóng bên đùi khiến biểu tình Mạc Tuy nhất thời có chút xấu hổ. Khi trước tuy Khế Gia đã thành niênh, nhưng mỗi ngày săn thú tiêu hao thể lực và tinh lực đã đủ nhiều rồi, phương diện khác càng đơn thuần, thấy người ta hôn môi còn đỏ mặt, hai người cùng giường chung gối đã lâu như vậy vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này, Mạc Tuy còn chưa kịp phản ứng, Khế Gia đã tỉnh.
“Mạc…” Thanh âm có chút khàn khàn mang theo du͙© vọиɠ khó nhịn khiến tâm Mạc Tuy nhảy một cái, Khế Gia biểu tình khó nhịn mê man lại mang chút ủy khuất, khí quan nóng bỏng dán chặt lên đùi Mạc Tuy, dịch thể sềnh sệt dính vào da càng mẫn cảm, “Ta khó chịu…”
Mạc Tuy hít sâu một hơi đè xuống đích tình cuồn cuộn trong tâm, giọng nói ôn hòa cực lực khắc chế: “Không cần gấp gáp, tự ngươi sờ sờ chỗ đó là tốt rồi.”
Khế Gia mê man nhìn Mạc Tuy, theo bản năng áp sát Mạc Tuy chậm rãi ma sát, vẻ mặt mờ mịt: “Nhưng mà chỗ đó trướng quá, sờ sờ sẽ tốt sao?”
Mạc Tuy cảm thấy tiếp tục nữa chính mình sẽ bị Khế Gia bức điên, nỗ lực đè nén hứng thú sục sôi, ngữ khí rất bình tĩnh nói: “Sẽ, Khế Gia đã lớn rồi, hôm nay ta dạy ngươi, về sau lại gặp tình huống này, theo cách ta dạy mà làm là được rồi.” Tay Mạc Tuy nhẹ nhàng lướt qua hông Khế Gia cầm lấy bộ vị nóng hổi trướng căng, thân thể kề sát cảm nhận được toàn thân Khế Gia run rẩy một chút sau đó căng thẳng, liền bắt đầu thong thả mà thành thạo ma sát lên xuống.
Dịch thể dinh dính rất nhanh thấm ướt lòng bàn tay Mạc Tuy, Khế Gia khàn khàn hừ một tiếng, cánh tay ban đầu ôm Mạc Tuy chợt siết chặt, hô hấp cũng dồn dập, khuôn mặt vốn chuyển hồng càng đỏ lựng, thanh âm khó chịu lại mê man đã có chút khàn khàn: “Mạc… Ưm… Cảm giác thật kỳ quái… Thế nhưng thật thoải mái…”
“Đừng nói chuyện.” Mạc Tuy vừa mở miệng liền phát hiện cổ họng mình từ lâu đã căng lên, nhắm mắt quyết định tốc chiến tốc thắng, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua đỉnh chót trơn trượt.
“A…” Kí©h thí©ɧ đột nhiên khiến toàn thân Khế Gia đều rụt lại, đầu chôn trên vai Mạc Tuy kịch liệt thở hổn hển, phần đỉnh tuôn ra càng nhiều dịch thể. Mạc Tuy đã không thể khống chế nổi lên phản ứng, thầm muốn nhanh chóng làm Khế Gia bắn ra để chính mình sớm kết thúc dày vò một chút, tốc độ trên tay cũng nhanh hơn. Khế Gia mờ mịt lại khẩn khiết ưỡn thắt lưng đẩy bộ vị thoải mái khiến toàn thân run rẩy vào tay Mạc Tuy, trong cổ họng vô thức tràn ra tiếng thở dốc khàn khàn, sau cùng vội vã động động thắt lưng, dịch thể phun ra đều vấy hết lên hông Mạc Tuy.
Lười biếng cọ cọ hai cái lên hõm vai Mạc Tuy, Khế Gia hơi híp đôi mắt còn phủ một tầng hơi nước, biểu tình tràn đầy vô tội: “Mạc thật lợi hại, cái gì cũng biết.”
Mạc Tuy quả thực sắp kiềm chế không được trực tiếp áp đảo người, hít sâu hai cái xác định bản thân sẽ không vừa mở miệng liền lộ tẩy, quay đầu cầm lấy vải bố vốn dùng để lau cúc hoa xóa sạch dịch thể trong tay và trên người, nỗ lực để cho mình thoạt nhìn rất thoải mái tự nhiên: “Thú nhân thành niên sẽ như vậy, về sau ngươi tự giải quyết là được rồi.”
Khế Gia giải quyết xong vấn đề sinh lý bắt đầu lên tinh thần, rất tò mò ngắm địa phương nào đó dưới chăn của Mạc Tuy: “Mạc cũng sẽ như vậy sao?” Nói xong đưa tay hướng thắt lưng Mạc Tuy sờ soạng.
Mạc Tuy không chút khách khí đập rớt tay Khế Gia, mặt không đổi sắc nhìn ánh mắt lóe sáng rất hiếu kỳ của Khế Gia: “Hang nước sắp hết nước rồi.”
Chờ Khế Gia thần thanh khí sảng đi múc nước, Mạc Tuy mới nặng nề ngã xuống giường, thở một hơi thật dài, nỗ lực để bộ vị hưng phấn nào đó sớm khôi phục bình thường.
Chính mình thích Khế Gia, Mạc Tuy không hề bất ngờ, thậm chí khi xây nhà đã vô ý thức ngăn ra gian phòng ngủ chung cho hai người, Mạc Tuy vốn không thẳng, Khế Gia vừa vặn loại hình hắn thích, tuy rằng người này về phương diện tình cảm ngây thơ thuần khiết khiến hắn đau đầu.
Tỉ lệ giống cái trong bộ tộc thú nhân quá thấp, tuy rằng nếu bạn đời chết đi giống cái có thể đi tìm bạn đời mới, nhưng vẫn có gần một nửa thú nhân không đủ giống cái để kết làm bạn đời. Chỉ là, ngay cả như vậy, cũng không có bộ tộc nào có hai giống đực cùng một chỗ trở thành bạn đời cùng chung sống, tuy Mạc Tuy thích Khế Gia, lại chưa từng nghĩ Khế Gia có thể thích mình hay không, thậm chí kết làm bạn đời. Làm một thú nhân, phương thức sinh hoạt viên mãn nhất chính là có thể bắt được càng nhiều con mồi, tìm được giống cái kéo dài đời sau, Khế Gia là một thú nhân trời sinh, cho dù có thể không thích giống cái, lẽ nào lại không muốn sinh ra đời sau của mình.
Trước khi xuyên tới, Mạc Tuy đã biết với tính hướng bản thân muốn tìm một đối tượng lâu dài không hề dễ, thậm chí là kéo dài đời sau, ở đây càng xem trọng hơn thế giới trước.
Nghĩ những điều này, du͙© vọиɠ muốn rục rịch của Mạc Tuy trong nháy mắt biến mất không còn thấy tăm hơi. Từ trên giường đứng lên mặc quần áo vào, Mạc Tuy rửa mặt rồi đi nhặt mấy trái trứng gà, bắt đá phiến rán mấy cái bánh trứng, chờ Khế Gia về cùng nhau ăn sáng.
Mùa đông vốn bình thản từ lần đầu tiên Khế Gia bắn ra liền không giống nữa, thân là một nam thanh niên thân thể khỏe mạnh tinh lực dư thừa, sau khi Khế Gia lần đầu tiên thể nghiệm được kí©h thí©ɧ sinh lý mang đến giống như đã mở ra cánh cửa với thế giới mới.
Hôm sau Khế Gia cũng dậy rất sớm, tư thế nằm nghiêng vừa lúc có thể thấy gò má ngủ say của Mạc Tuy, tiểu huynh đệ giấu dưới váy da vừa tỉnh lại đã tinh thần phấn chấn, không giống hôm qua trướng đến khó chịu. Khế Gia còn nhớ rõ hôm qua Mạc Tuy đã nói về sau mà như vậy nữa, thì giống như hôm qua hắn sờ sờ là tốt rồi, chỉ là bản thân học theo bộ dạng Mạc Tuy hôm qua vuốt mấy cái, tuy rằng cảm thấy thật thoải mái, lại hoàn toàn không có cảm giác toàn thân đều căng thẳng kí©h thí©ɧ như Mạc Tuy cho cậu hôm qua.
Khuôn mặt lúc ngủ của Mạc Tuy có vẻ nhu hòa vô cùng, không hề thấy phần ngoan lệ khi săn gϊếŧ, Khế Gia có chút thất thần nhìn hồi lâu, mới phát hiện tầm mắt mình vẫn dừng trên cánh môi hơi hơi hé mở của Mạc Tuy, trong đầu không tự chủ hiện lên ký ức Tác Nhĩ và Y Tư hôn nhau, khiến mặt Khế Gia trong nháy mắt nóng lên, tiểu huynh đệ vẫn không phản ứng quá lớn cũng lên tinh thần.
Khe khẽ hôn một chút sẽ không bị phát hiện nhỉ. Khế Gia thần xui quỷ khiến chống người, lại chậm rãi cúi xuống, thận trọng kề sát Mạc Tuy, bên tai phảng phất như nghe được tiếng tim đập tăng tốc không ngừng của mình, chỉ là chạm nhẹ trên môi Mạc Tuy một cái, đã giống như lửa cháy mông nện người về giường.
Động tĩnh kiểu này Mạc Tuy có ngủ như chết cũng tỉnh lại được, đầu vừa chuyển liền phát hiện cả người Khế Gia đều cuộn lại một chỗ, chỉ lộ ra gương mặt và lỗ tai đỏ bừng bừng.
“Làm sao vậy?” Giọng Mạc Tuy còn mang theo khàn khàn lười biếng khi vừa tỉnh ngủ, Khế Gia chỉ hừ một tiếng, vẫn như cũng rúc lại không động, khiến Mạc Tuy không khỏi bật cười, “Đem bản thân nghẹn (thở) hỏng thì làm sao giờ.” Nói xong nhổm người đưa tay đào mặt Khế Gia từ trong da thú ra.
Nghẹn lâu nên mặt đỏ cực kì, trong ánh mắt chột dạ và dè dặt còn mang theo hơi nước thật mỏng, nhãn thần Mạc Tuy tối sầm, làm như không có chuyện gì cười nói: “Lại làm sao vậy?”
Thân thể nóng hổi dán qua, bộ vị rất có tinh thần của Khế Gia thẳng tắp đặt trên bụng Mạc Tuy, dòm nửa ngày thấy Mạc Tuy tựa hồ không phát hiện hành vi mờ ám của mình, thở dài một hơi, rất đương nhiên lại mang chút ủy khuất nói: “Sáng sớm lại giống như hôm qua, ta học theo Mạc hôm qua làm một hồi, một chút cũng không thoải mái như Mạc.”
Mạc Tuy cảm giác tính tự chủ của mình lại bị khiêu chiến, còn chưa mở miệng, một bàn tay đã nhanh chóng với vào váy da cầm lấy bộ vị nửa mềm của Mạc Tuy.
“Mạc cũng giống vậy a.” Khế Gia nhẹ nhàng nhéo nhéo thứ trong tay, ngạc nhiên phát hiện thứ kia nhanh chóng nóng lên trướng lớn, rất hưng phấn ngẩng đầu, lại chống lại ánh mắt vừa đen vừa sâu của Mạc Tuy, mặt không tự chủ đỏ lên, lời muốn nói lúc trước đều tắc trong cổ họng.
Mạc Tuy hít sâu mấy hơi, nỗ lực khiến giọng mình bình thường: “Khế Gia, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không? Loại chuyện này chỉ có người rất thân mật mới có thể làm.” “Ta và Mạc chẳng lẽ không phải người rất thân mật sao?” Khế Gia có chút nghi hoặc nhìn Mạc Tuy, tay không bỏ ra, “Hơn nữa Mạc giúp ta rất thoải mái a.”
“Loại chuyện này là do bạn đời ngươi làm, Khế Gia.” Nơi nào đó bị nắm trong tay Khế Gia, loại kí©h thí©ɧ này khiến Mạc Tuy khó nhịn lại dày vò, chỉ là Khế Gia không hiểu, bản thân hắn biết rõ nếu mặc kệ chính mình và Khế Gia cứ tiếp tục, rất có thể không cách gì quay đầu lại.
“Thế nhưng ta khó chịu.” Khế Gia không biết suy nghĩ của Mạc Tuy, thậm chí không lo lắng nhiều lắm, bộ vị dán sát vào bụng Mạc Tuy vẫn không được ai chiếu cố, khiến Khế Gia khó chịu giật giật thắt lưng.
Biểu tình Khế Gia không giải thích được lại có chút ủy khuất làm Mạc Tuy cuối cùng vẫn thỏa hiệp, hắn không muốn nghĩ bản thân cất chứa bao nhiêu tư tâm, đưa tay cầm bộ vị hưng phấn của Khế Gia: “Đây là một lần cuối cùng, về sau tự làm.”
“Ưm…” Khế Gia thỏa mãn thở dài một tiếng, cũng học theo Mạc Tuy vuốt thứ trong tay. Hô hấp Mạc Tuy bị kiềm hãm, giật tay Khế Gia ra, đem bộ vị nóng hổi của hai người dán cùng một chỗ, bọc lấy tay Khế Gia nhanh chóng chuyển động.
Kí©h thí©ɧ mãnh liệt khiến thần sắc Khế Gia dần dần mê mang, rất hưởng thụ nheo mắt lại, bộ vị nóng hổi dán chặt cùng nhau, dịch thể dính dấp phát ra tiếng nước nhỏ nhẹ. Khế Gia ngẩng đầu lơ đãng nhìn thoáng qua mặt Mạc Tuy, đường nhìn lại không thể chuyển đi nữa.
Mạc Tuy hơi cau mày, đích tình cuồn cuộn trong mắt khiến tâm Khế Gia nhảy lên kịch liệt, phần đỉnh trơn trượt tuôn ra càng nhiều dịch thể, môi mím lại làm Khế Gia có chút tâm tư lơ lửng lại chuyển thành cảm xúc tựa hồ mềm mại lại giống như đã không quá rõ ràng khi nãy, đường nhìn dừng bên môi Mạc Tuy hồi lâu, giống như bị đầu độc, đưa mặt qua trực tiếp dán lên môi Mạc Tuy.
Quả nhiên rất mềm. Khế Gia mơ mơ màng màng nghĩ như vậy, liền cảm thấy cằm đau xót, đầu lưỡi trơn trượt theo đường môi chuyển một vòng, cạy ra khớp hàm trực tiếp xông vào, trong nháy mắt đầu lưỡi chạm nhau Khế Gia khẽ hừ một tiếng, bàn tay bị Khế Gia bọc lấy lại bao phủ thứ kia của hai người bị lôi kéo càng lúc càng nhanh, Khế Gia bị kí©h thí©ɧ toàn thân căng thẳng, dịch thể trắng đυ.c nhanh chóng trào ra. Nhìn biểu tình thoải mái đến thất thần của Khế Gia, Mạc Tuy câu dẫn đầu lưỡi vô lực của Khế Gia, lôi kéo bàn tay dính đầy dịch của Khế Gia ma sát càng nhanh hơn.
Cảm giác quá mức mãnh liệt làm Khế Gia kêu rên lên, thanh âm khó nhịn khiến Mạc Tuy kịch liệt thở dốc, thẳng lưng bắn ra
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Vô Trảo Dã Thú - Không Móng Vuốt Cũng Là Dã Thú
- Chương 12