Chương 2: Ngủ...!

Kiều Nhật Vy cởi chiếc áo sơ mi trắng trên người làm lộ ra làn da trắng nõn nà, tự nhiên, khuôn ngực đầy đặn khó ai bằng, thêm cả vòng eo thon gọn. Nếu chỉ dùng những từ ngữ "xinh đẹp", "quyến rũ" thì chẳng thể diễn tả hết được sự thanh khiết và đẹp đẽ cùng với mị lực khôn lường.

Nhật Vy bước chân vào bồn tắm có thoang thoảng hương Lavender, sau đó ngâm cả người chìm trong nước, hít lấy hương thơm dịu nhẹ mà bao nhiêu nỗi ưu phiền tan mất hẳn.

Chắc cô nàng đã bắt đầu bị "mệt mỏi" ghé thăm, cô du dương vài điệu nhạc nhẹ nhàng, những nốt trầm bổng, gió ngoài cửa sổ thổi vào nhè nhẹ làm tâm trạng cô không chút suy tư.

Kiều Nhật Vy bắt đầu thϊếp đi_ngay trong bồn tắm_trông cô khi ngủ cũng đáng yêu đấy chứ! Hàng mi đẫm nước, mi nhược viễn sơn, đôi môi đỏ mọng. Đúng là mạo tự thiên tiên!

1 tiếng, 2 tiếng, 3 tiếng...

*Tầng trệt khách sạn.

- Lâm tổng!

- Chìa khóa đâu?

- Đây ạ!

- Cảm ơn hai người!

Lâm Khải Phong đã đến, tốc độ thật chóng mặt. Hai người vệ sĩ vội ra tiếng đón, nhanh nhảu đưa chìa khóa phòng cho anh. Những bước chân nhanh nhẹn, dứt khoát làm lộ vẻ uy nghi, đầy cuốn hút. Mọi phụ nữ trong khách sạn đều đưa mắt nhìn anh, kể cả cô gái mười sáu tuổi cũng chạy nhanh đến đòi chụp hình với anh.

- Chú gì ơi! Cho con xin tấm ảnh với!

- Xin lỗi! Tôi đang gấp!

Thế là cô bé bị bơ toàn tập. Chẳng lẽ Lâm tổng không biết nâng niu phụ nữ là gì à? Hai người vệ sĩ nghĩ thầm mà nhìn nhau.

-----------------------------------------------------------------------------

* Phòng 802

Lâm Khải Phong tự mở cửa, bước vào. Trong này chẳng có ai cả, chỉ thấy đống quần áo lộn xộn dưới sàn. Đưa mắt nhìn xung quanh anh mới thấy có một người đang ngâm mình trong bồn tắm. Không ngần ngại, anh tiến đến gần hơn mới thấy rõ khuôn mặt cô ấy.

- Cái cô đại ngốc này!