- Cái cô đại ngốc này!
Lâm Khải Phong thở dài, cởi chiếc áo vest ra, đặt ngay ngắn lên giường, cà vạt cũng tháo nốt. Nhìn anh bây giờ cứ như một anh chàng diễn viên đóng phim ngôn tình hút hồn fan nữ. Lại còn dùng tay vuốt nhẹ lên mái tóc rối, nhìn góc độ nào cũng là soái ca ngôn tình.
Khải Phong bước lại gần bồn tắm, tay khoanh trước ngực, ngắm nhìn thân thể mỹ miều, thanh khiết của người phụ nữ cũng chính là vợ mới cưới mà anh chưa một lần chạm tay.
Anh nhếch môi nhẹ, cuối người xuống, dùng hai tay ôm trọn Nhật Vy vào lòng. Nước trong bồn làm ướt cả người anh, anh vẫn ôm chặt cô, hít lấy hương thơm dịu nhẹ trên người cô. Bây giờ Khải Phong mới có thể nhìn kĩ khuôn mặt thiên tiên của Kiều Nhật Vy. Khuôn mặt ấy làm anh như muốn chiếm lấy ngay lập tức, tim anh như đập nhanh vài nhịp, hơi thở có vẻ lệch lạc chút ít. Cảm giác lạ lùng!
Bước ra khỏi phòng tắm, chưa kịp đến giường, Kiều Nhật Vy đột nhiên mở mắt, thét lớn một tiếng:"AAAAAA...", còn dùng tay, đánh mạnh vào gương mặt điển trai của chồng mình.
Lâm Khải Phong cảm thấy bực bội, ồn ào, liền thả tay cho cô rơi tự do xuống sàn. " Ai da! Đau quá!". Nhật Vy bị đối xử như vậy, không chịu nổi bực tức, liền đứng thẳng dậy, chỉ tay vào mặt anh, quát:"Anh....",hoảng hốt khi nhận ra người đó là Lâm Khải Phong. " Lâm Khải Phong! Sao anh lại ở đây?!".
Khải Phong nhíu mày, xoay người đi lại phía chiếc sofa, ngồi xuống, đặt chân chữ ngũ, dáng ngồi trông cũng thật quyền lực!
- Cô...._Anh bị cô ngắt lời_...
- Tôi hỏi sao anh lại ở Paris?
- Trước khi hỏi tôi lí do sao cô không mặc cái gì đó vào người đi, chứ trúng gió không ai cạo gió cho đâu!
Nghe những lời lạ lẫm ấy, Kiều Nhật Vy mới suy nghĩ, nhìn từ từ xuống thân thể ngọc ngà, cô bỗng hét toáng lên:"Lâm Khải Phong! Anh là đồ biếи ŧɦái!".