- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Vợ Tôi ℕɠɵạı Ŧìиh Rồi
- Chương 49: Khung cảnh không giống nhau
Vợ Tôi ℕɠɵạı Ŧìиh Rồi
Chương 49: Khung cảnh không giống nhau
“Tạm để việc mua bán qua một bên cái đã, công ty vừa mới phất lên, sắp xếp quản của công ty, bồi dưỡng nhân tài, triển khai quảng cáo, … khoản nào cũng cần tới lượng lớn tiền đầu tư. “
Tôi trực tiếp từ chối lời đề nghị mua nhà của Liễu Tâm Thuần.
Bằng sự nỗ lực của bản thân tôi và các đồng nghiệp, hiện tại công ty Tân Vô Song của tôi đang bước vào thời kỳ phát triển nhảy vọt, thứ cần nhất lúc này chính là vốn.
Số tiền một trăm vạn này, cộng thêm khoản một trăm vạn còn lại mà Ngọc Kim Hương đưa cho tôi, còn có khoản mấy mươi vạn phần hạng mục Bạch Tuyết Nghênh đã cọc trước và tiền cọc của những hạng mục khác, công ty chưa khai trương được một tháng đã thu được gần ba trăm vạn.
Thu nhập ba trăm vạn, đối với một công ty vừa khởi nghiệp mà nói, thực sự không dễ dàng chút nào.
Muốn phát huy tối đa tác dụng của số tiền này, cần phải tiếp tục đầu tư.
Tiếp đó, không những cần chiêu mộ rồi bồi dưỡng huấn luyện nhân viên mới, hơn nữa còn phải tăng cường mật độ phủ sóng quảng cáo.
Những kết quả thu được từ việc hợp tác cùng Tập đoàn Hà Tập và Tập đoàn Thiên Khải, cộng thêm lần này giành được giải thưởng bảo vệ môi trường, chính là hình ảnh tuyên truyền quảng cáo tốt nhất.
Chỉ có quảng cáo thật tốt mới có thể có nhận thêm thật nhiều hạng mục, mới có thể giúp công ty càng ngày càng vững mạnh.
“Lại muốn đầu tư… Vậy phải đợi đến bao giờ mới mua được nhà đây…” Liễu Tâm Thuần hỏi tôi, có vẻ không vui.
“Đợi công ty ổn định chút, có đầy đủ vốn lưu động, lúc đấy có thể mua được rồi.” Tôi dùng giọng điệu đầy tình ý trả lời Liễu Tâm Thuần.
Thật ra, trước khi ly hôn với cô ta, tôi không thể mua nhà.
Bởi vì nếu mua nhà vào lúc này, thì sẽ tính luôn vào tài sản chung trong hôn nhân.
Đến lúc ly hôn, cho dù là cô ta nɠɵạı ŧìиɧ trước, cũng không chắc tòa án sẽ khai trừ cô ta ra khỏi hộ khẩu.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là, quan trọng nhất là, tôi không muốn nhìn thấy cô ta dẫn mấy thằng đàn ông khác vào nhà tôi.
Ôi, đúng là nhục nhã mà!
Nhà mới của tôi nhất định phải thật sạch sẽ, tuyệt đối không thể có tấc sừng nào!
“Được thôi… Cũng không biết sau khi baby nhà mình ra đời có thể ở nhà mới không nữa…” Liễu Tâm Thuần thất vọng gật đầu, dùng giọng điệu ủ ê nói với tôi.
Xem ra, cô ta chỉ biết lo cho đứa con hoang trong bụng mà thôi…
Tôi có thể chắc chắn đứa trẻ đó không phải con của tôi, bởi vì mỗi lần tôi đều dùng biện pháp an toàn.
Hơn nữa, chính tôi cũng tự ngẫm nghĩ lại thật cẩn thận, cái ngày cô ta bảo tôi uống say rõ ràng vẫn trong kỳ an toàn của cô ta.
Bởi vậy cho dù đêm đó tôi thật sự không dùng biện pháp an toàn, cũng không thể nào khiến cô ta mang thai được.
Một loạt chứng cứ rõ ràng như vậy, đều hướng về một kết quả, chính là tôi không thể là ba của đứa bé.
Ôi, nhục nhã! Lăn lộn với gã đàn ông khác rồi để tôi đổ vỏ!
Nghĩ đến những cảnh này, tôi chỉ tức không đánh được chúng nó!
“Hửm?”
Mà ngay vào lúc tôi chuẩn bị bộc phát, chợt phát hiện Liễu Tâm Thuần thôi không nói tiếp từ bao giờ, không đấm lưng cho tôi nữa.
“Sao không đấm tiếp nữa?” Tôi quay đầu lại nhìn, hỏi Liễu Tâm Thuần.”
“Mệt rồi, đến thế rồi.”
Chỉ thấy Liễu Tâm Thuần dửng dưng trả lời lại.
Không cần nói cũng biết, nhất định là vì tôi không đưa tiền mua nhà nên cô ta tức giận rồi.
Quá thực dụng rồi.
Thấy trong tay tôi có chút tiền, cô ta đã hao tâm tốn sức chạy qua chạy lại hầu hạ tôi.
Kết quả thấy tôi phải dùng tiền vào chỗ khác, lập tức trở mặt không nhận người…
“Mệt rồi?”
Tôi nhướng mày, dùng ánh mắt sáng ngời nhìn Liễu Tâm Thuần đầy nghi ngờ.
Hôm nay cô ta mặc một bộ đồ ngủ phong phanh, càng tôn lên cơ thể của cô ta.
Mắt ngọc mày ngài, mũi cao mày liễu, lại thêm gương mặt trắng nõn như trứng gà bóc, không thể không nói, cô ta thực sự là một người phụ nữ đẹp không tỳ vết.
Dù sao cũng là người phụ nữ tôi từng yêu sâu đậm suốt mười năm ròng.
Vì thế, cho dù bây giờ cô ta đã là ngọc nát hương tàn, nhưng vẫn còn tốt gấp bội lần so với đám gái đứng đường ngoài kia.
Hơn nữa thái độ của cô ta đối với tôi càng lạnh nhạt, tôi lại càng không muốn lạnh nhạt với cô ta.
Vì thế, tôi đột nhiên ngồi dậy, trực tiếp đây cô ta áp xuống sô pha.
“Anh muốn làm gì? Đây là sô pha ngoài phòng khách đấy!” Liễu Tâm Thuần ôm tay trước ngực, hoảng sợ nói với tôi.
“Hôm nay anh muốn ở sô pha thì sao nào!”
Mặt tôi không chút biểu cảm đáp lời cô ta, sau khi nói xong càng tỉnh bơ rồi vạch đồ ngủ của cô ta.
“Đợi… đợi một chút… Rèm cửa sổ… Rèm cửa sổ còn chưa kéo…”
Tôi sao có thể đợi được chứ?
Đây lại là nhà tôi, tôi chỉ hưởng cái quyền làm chồng chính đáng của mình thôi mà!
Vì thế đừng nói đến rèm cửa, cho dù là cửa lớn trong nhà chưa đóng, cũng chẳng ai có thể ngăn tôi thực hiện quyền lực của mình cả!
...
Cảnh tượng khác biệt, quả thật đến trải nghiệm cũng khác biệt.
Hơn nữa không đóng cửa sổ, không kéo rèm cửa, có thể cùng lúc sử dụng quyền lợi đồng thời nhìn xe cộ chạy bên ngoài như nước chảy, nghe thấy tiếng gió vi vu bên ngoài.
Đúng là có cảm giác khác lạ.
...
“Chồng ơi, tháng sau em không muốn đi làm nữa…”
Sau khi kết thúc, Liễu Tâm Thuần rúc vào ngực tôi, vừa dùng ngón tay vẽ vài vòng lên trên đó, vừa nói với tôi.
“Em quyết định là được, dù sao bây giờ chúng ta cũng không thiếu hai mươi vạn một năm đó.” Tôi lơ đãng trả lời Liễu Tâm Thuần.
Lúc trước cô ta khăng khăng tới Tập đoàn Thiên Khải làm, có thể kiếm hai mươI vạn một năm.
Mà cô ta nhận ra công ty tôi mới mở chưa đến một tháng, lại kiếm được gần ba trăm vạn.
Đổi lại thành người khác, chắc chắn họ cũng sẽ không muốn làm việc nữa.
Hơn nữa tôi còn phỏng đoán, Liễu Tâm Thuần và Cao Phong đang có mâu thuẫn.
Cái tên súc sinh Cao Phong bao nuôi nhiều tình nhân như thế, đích thị là quản lý phòng tài vụ xinh đẹp kia rồi.
Cho nên tôi đoán là vì Liễu Tâm Thuần đang mang thai nên chắc là Cao Phong không để ý cô ta nữa rồi.
Không đi làm cũng hay, ít nhất tránh dẫm phải mìn.
Như vậy thì sừng trên dầu tôi cũng ngắn đi đôi chút.
“Ừ! Vậy thì em sẽ yên tâm ở nhà dưỡng thai, tranh thủ sinh một đứa con trai trắng trẻo mập mạp!” Liễu Tâm Thuần gật đầu, nói với tôi bằng vẻ mặt mong chờ.
Nghe cô ta nói như vậy, lòng tôi đã lạnh băng mất hơn nửa.
Đầu tiên, cô ta không có nói sẽ sinh con cho Ngô Song tôi.
Hơn nữa, tôi đã từng nói với cô ta, tôi muốn có một đứa con gái.
Mà lời nói của cô ta, ngay lập tức đã lòi ra…
Đương nhiên, tôi không vạch trần cô ta, dù sao trong lòng tôi đã có đáp án mình muốn.
Cô ta sinh cứ để cô ta sinh, chờ sau khi cô ta sinh xong đứa con hoang này, tôi lập tức làm giám nghiệm huyết thống, sau đó ly hôn, loại bỏ cô ta khỏi hộ khẩu!
Mà lúc đó, hai người Tần Sở Thiên và Cao Phong, không cần biết ai là ba của đứa con hoang này, đều không còn quan trọng nữa bởi vì bọn họ sẽ bị tôi tống vô tù ăn cơm nhà nước.
Ngày đó mới là lúc Liễu Tâm Thuần thực sự phải hối hận!
Cốc! Cốc! Cốc!
Cốc! Cốc! Cốc!
Ngay vào lúc này, bên ngoài có người đập cửa.
“Có người tới rồi.”
Tôi và Liễu Tâm Thuần liếc mắt nhìn nhau, vội vàng mặc quần áo, nhanh chóng chỉnh trang tóc tai mặt mũi.
Ngay lúc giữa trưa đột nhiên gõ cửa, đúng là biết chọn thời điểm!
Cốc! Cốc! Cốc!
Tiếng đập cửa không ngừng truyền đến, tôi nhanh chóng bước ra mở cửa.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Vợ Tôi ℕɠɵạı Ŧìиh Rồi
- Chương 49: Khung cảnh không giống nhau