Chương 21: Tao ngộ

Editor: Mễ Đồng

Ở trong văn phòng của Dịch Bác Hàm là

một

mảnh mây đen sương mù.

Lục Văn Tinh hung hăng nhíu mày: “Sao lại thế này?”

“anh

hỏi

hắn

đi” Dịch Bác Hàm đưa chân đạp

một

cái

trên

sô pha.

Khung mắt kính mạ vàng

đã

sớm bị

hắn

ném ở

trên

bàn làm việc, khuôn mặt vốn nhu hòa từ trước đến nay cũng

đã

tỏ ra tức giận.

Trương Thần ủ rũ cụp đuôi buồn bực ở sô pha, nghe vậy lại càng uể oải: “Lục ca, trách em, đều là em sai.”

Vốn là Trương Thần trong khoảng thời gian trước

đã

tìm ra tình

yêu

đích thực,

không

phải là những

côgái



hắn

dùng tiền bao nuôi bên ngoài, mà là

một



gái

chân chính mà

hắn

muốn tìm để lập gia đình.

Thông minh, xinh đẹp, là nghiên cứu sinh đại học ưu tú, thành tích xuất xắc, năng lực cá nhân cũng rất tốt.

Lập tức có thể khiến Trương Thần chú ý,

hắn

theo đuổi người ta

một

tháng, cuối cùng được người ta đồng ý, hai người danh chính ngôn thuận mà sống cùng.

Trương Thần đem tất cả các mối quan hệ trước kia cắt đứt sạch

sẽ,

hắn

vốn là người hào phóng, lần này bất kể là sao hay trăng, cái gì

hắn

cũng nguyện ý mang về.

Cha mẹ Trương gia vốn là người trí thức, con trai có thể tìm được

một

người đứng đắn làm bạn

gái, bản thân



gái

lại ưu tú, thấy vậy liền rất vui mừng,

không

nhúng tay vào.

Tất cả nhìn qua đều rất tốt đẹp, nhưng liền bị phá hủy ở trong tay



gái

quá thông minh kia.

Sau khi quen nhau



luôn ấm lạnh,



không

tin Trương Thần,

không

tin

một

người có lịch sử tình trường thuộc dạng hoa hoa công tử như

hắn, cho nên tại đây

đã

cắt đứt quan hệ mười phần bình tĩnh dùng lý trí để tìm cách lấy phúc lợi cho mình, cuối cùng quyết đoán dứt khoát mà thoát thân, biến mất

không

thấy đâu.

“Em tra xét, lúc trước đưa cho



ấy phòng ở,

một

tháng trước



ấy

đã

xử lý.” Có thể thấy được là

đãsớm

âm

mưu. Trương Thần ngữ khí hạ xuống.

“không

phải chỉ là phòng ở?” Lục Văn Tinh nhăn lại đôi mày

đã

thả lỏng, nhìn Trương Thần như vậy, lại tức đến mức muốn đánh

hắn

một

cái: “Tôi

đã

sớm

nói

qua với cậu khi qua lại với ai, đừng thấy cái gì đẹp đẽ đều mang cất vào chăn, đừng thấy cái gì tốt đẹp đều cho người ta thấy hết nhưng thứ cất giấu trong chăn, cậu lại

không

nghe, lần này bị lừa rồi? Bị lừa cũng tốt, coi như chỉ là bỏ tiền mua

sự

giáo huấn, lần sau

sẽ

rút được kinh nghiệm trong trí nhớ.”

“Nếu chỉ là phòng ở còn tốt, em tặng

không

cho



ấy hai cái em cũng đồng ý.” Dịch Bác Hàm ở bên cạnh cười lạnh,

nói

đến mức kích động,

âm

thanh bỗng cao lên ba quãng: “hắn

để cho người ta đem tất cả tài liệu trong máy tính trộm

đi

rồi!”

Đây mới là việc khiến

hắn

tức giận

thật

sự, cũng là nguyên nhân

hắn

gọi điện thoại cho Lục Văn Tinh

Chuyện này khiến Lục Văn Tinh

thật

sự

kinh ngạc: “không

phải có hệ thống phòng trộm?”

Máy tính của bọn họ, bởi vì chứa đựng

một

ít văn kiện quan trọng, cho nên về phương diện bảo mật

sẽthực

sự

để bụng, liền bỏ

một

số tiền lớn mua về hệ thống phòng trộm từ nước ngoài, hệ số an toàn rất cao, người bình thường cơ bản

sẽ

không

thể phá giải được.

Dịch Bác Hàm trào phúng: “cô

gái

kia chính là người học máy tính, vốn là cao thủ, lần này

hắn

lại

đicông tác,



ràng là

một

nhân tài, con

hắn

chẳng qua chỉ là

một

tên ngốc.

“Trong máy tính có cái gì?” Lục Văn Tinh có chút bực bội mà xoa xoa cái trán.

“hạng mục hợp tác của chúng ta, dự án

anh

hắn

cho

hắn, kịch bản của em.” Dịch Bác Hàm cong cong khóe môi: “Thực tốt.

không

nhiều

không

ít, vừa vặn đủ để chúng ta từng người

một

người té xuống.”

“Em

không

nghĩ tới,



ấy có thể nhẫn tâm như vậy.” Trương Thần mười phần mất mát.

“Còn ở đó

nói

nhẫn tâm? Ngươi chẳng lẽ ngốc đến mức nhìn

không

ra sao? Người ta đối với ngươi căn bản là

không

có tâm!” Dịch Bác Hàm rốt cuộc khống chế

không

được mà rống lên.

Gần đây áp lực của

hắn

rất lớn, cha Dịch

đã

đem 5% cổ phần

trên

danh nghĩa của chính mình cho đứa con ông

yêu

thích nhất. Lúc này

đã

đủ để

hắn

có thể chống lại Bác Hàm.

Cổ phần của Dịch gia phần lớn nằm ở trong tay Dịch lão gia. Dịch lão gia phải

nói

là ông cụ

đã

thành tinh, bản thân cũng là

một

người cứng rắn. Ông thích Dịch Bác Hàm vì

hắn

là cháu đích tôn, nhưng với những con cháu khác cũng

không

kém, chỉ cần có năng lực, ông đều

không

ngại bồi dưỡng.

Vì thế, Dịch Bác Hàm hiểu chuyện phía sau, vẫn luôn muốn nỗ lực hơn so với người khác. Chính là muốn chứng minh giá trị chính mình với Dịch lão gia tử. Kịch bản là ván cờ sinh tử, dự án hợp tác cùng với Lục Văn Tinh là

hắn

vì chính mình mà chuẩn bị đường lui.

hiện

giờ hai cái đều bị Trương Thần huỷ hoại,

hắn

làm sao có thể

không

tức!

Hại huynh đệ, trong lòng Trương Thần cũng

không

chịu nổi.

ở Trương gia, đại ca quản

hắn

rất nghiêm, ngày thường tuy rằng

hắn

thích chơi, nhưng cũng chỉ là phung phí ít tiền, chưa bao giờ gặp phải chuyện lớn, bởi vậy

không

ai để ở trong lòng.

Nhưng lúc bình thường im lặng

thì

không

có chuyện, nhưng

một

khi phát ra tiếng

thì

là chuyện lớn,

không

để ý

một

chút

đã

vướng phải rắc rối lớn, chẳng những thế

không

chỉ là

một

cái.

Cả người

hắn

bị áy náy bao phủ, thấp giọng

nói: “Cùng lắm

thì, cùng lắm

thì

em đem tất cả cổ phần của em cho

anh, từ nay về sau em nuôi

anh.”

“Tôi

yêu

cầu cậu nuôi tôi?” Dịch Bác Hàm tức giận.

“Được rồi, đừng cãi nhau, đồ vật đều ném

đi

rồi, cãi nhau có ích lợi gì?

không

bằng cùng nhau bàn bạc,

sẽ

làm như thế nào để đem tổn thất đẩy xuống thấp nhất.” Lục Văn Tinh

không

kiên nhẫn mở lời, duỗi tay muốn sờ sang bên cạnh, nghĩ đến việc gì lại trực tiếp thu tay lại, nâng chén trà lên uống

một

ngụm.

hắn

vừa mở miệng, Trương Thần giống như tìm được cọc cứu nguy, vội vàng ngồi lại, nghĩ đến việc có cơ hội lấy công chuộc tội, Dịch Bác Hàm cũng thu lại

sự

tức giận, bình tĩnh lại, ngồi đối diện Lục Văn Tinh.

Ba người bắt đầu thương lượng đối sách.

Cố Hàm Sương từ lúc tiến vào vẫn luôn

không

nói

chuyện.

nói

thật, ngay từ đầu



muốn lảng tránh.

Ở Cố gia, khi phụ huynh

nói

chuyện chưa bao giờ để cho các



xen vào.

không, có lẽ phải

nói

thế này, các



đều

không

có tư cách để nghe.

đi

đến nơi này, Đinh Nhu với bố Cố thoạt nhìn qua

thì

ấm áp hòa thuận, nhưng khi

nói

chuyện cũng chỉ là

nói

chút chuyện nhà, cộng thêm

âm

thanh mềm mỏng, hỏi han ân cần, nhưng cũng

không

hỏi đến việc công, cũng

không

phản bác lời

nói

của bố Cố.

Cố Hàm Sương

đã

sớm được dạy dỗ.

Khi đó



rúc vào người mẫu thân, mẫu thân của



Cố Đại phu nhân ngồi ở dưới đèn,

một

bên

nhẹnhàng giúp



chải tóc,

một

bên chậm rãi

nói:

“Lam Phi, bởi vì lúc trước Hoàng Thượng có

nói

ở trước mặt nàng, oán giận về việc Chu đại nhân sửa đê muốn trẫm cấp cho quá nhiều bạc,

một

câu khỏi miệng, nàng liền

nói

Chu đại nhân

không

hiểu chuyện,

không

lo lắng cho suy nghĩ của Hoàng Thượng, sửa đê sao lại cần nhiều bạc như vậy.”

“Vốn chỉ là muốn gặp may mà buông lời

nói, kết quả Hoàng Thượng

đã

thật

sự

trở về răn dạy Chu đại nhân,

một

đồng cũng

không

có cấp cho nữa.

không

nghĩ đến năm đó Hoàng Hà

thật

sự

vỡ đê, trong lúc nhất thời khiến cho trăm họ lầm than, Hoàng Thượng giận dữ, đem Lam Phi nhốt vào lãnh cung. Vốn là

một

sủng phi,

hiện

tại vẫn còn ngây ngốc ở lãnh cungt. Còn liên lụy nhà mẹ bị ghẻ lạnh.”



lẳng lặng mà nghe mẫu thân thở dài:

“Chúng ta nữ nhân, tốt nhất vẫn là cái gì cũng

không

nên biết, biết nhiều,

sẽ

sợ ngày nào đó gặp họa trời giáng. Thế gian này, họa đều có nguyên do từ con người mà sinh ra.”

Vốn là

một



gái

thông tuệ hơn người.cô

có thể hiểu



ràng ý tứ trong lời

nói

đó, bởi vậy chuyện gì dù là



nhìn ra manh mối, cũng

sẽ

đặt ở trong lòng,

trên

mặt làm bộ

không

hiểu biết chút nào, vì thế

không

biết

đã

tránh thoát bao nhiêu thị phi.

Lần này nhìn thấy tình huống này, vốn là theo bản năng muốn tránh

đi, nhưng mà Lục Văn Tinh

khôngcho



đi,

hiện

tại cũng luôn ôm lấy

cô, cũng

không

có ý lảng tránh. Bởi vậy





một

bên cái gì cũng đều nghe được.

Vừa vặn lúc đó Dịch Bác Hàm nhắc tới nàng: “Chị dâu, những cái thực đơn đó ta cùng Hàn Thần tra xét, cũng

đã

hỏi người khác, họ đều

nói

không

có nghe

nói

qua. Đó là những món ăn trong tiệm ăn tại nhà sao?”

hiện

tại Cố gia làm gì có tiệm ăn tại nhà? Cố Hàm Sương

nói: “Là do trong lúc vô tình tôi được thấy công thức.”

Kỳ

thật

cũng

không

phải là

nói

dối.

Cố Hàm Sương

không

nghiên cứu cái này, những cái đó đầu bếp nhất định

sẽ

không

lộ ra công thức của chính mình cùng bí quyết chi tiết, chỉ là do nếm bằng đầu lưỡi,

một

lần hai lần là có thể nếm ra được đại khái.

Nhưng mà Cố Tam thúc đối với thức ăn thực

sự

cố chấp, ông ấy từng trong vòng nửa tháng, vì

mộtmón ăn mà nếm suốt 56 lần khác nhau, rốt cuộc tìm ra phương pháp chế tác hoàn chỉnh.

Sau đó còn biên soạn

một

quyển 《 nhân gian vị 》, ghi lại thức ăn mà ông ấy nếm ra.

một

con cháu nhà quan lại

không

nỗ lực theo đuổi công danh, cả ngày trầm mê vào cuốn sách giải trí, tất nhiên

sẽ

làm ông Cố và Cố lão gia giận

không

thể làm chủ, cho người đưa tới từ đường đánh

mộtlần.

Nhưng mà ước nguyện ban đầu của Cố Tam thúc

không

thay đổi, trong nhà ai nấy cũng đều khinh thường cùng ông ấy làm bạn. Chỉ có Cố Hàm Sương nể tình lật xem

một

vài trang.

“Chúng ta

đã

nếm, đồ ăn đó

thật

sự

rất ngon, em vốn dĩ là tính tìm chị dâu thương lượng, trong bộ phim cho xuất

hiện

một

tiệm ăn tại nhà, xác định chắc chắn

sẽ

kiếm được khoản lớn.

hiện

giờ thực đơn

đã

bị tiết lộ, chi tiết tiệm ăn tại nhà ngâm nước nóng

không

nói, nhưng nếu đối phương

đi

xin bản quyền,

thì

khi bộ phim công chiếu còn có thể trả đũa, tố cáo chúng ta xâm phạm bản quyền.”

Nước Hoa đối với văn hóa bảo hộ rát coi trọng, nhìn hết đến các mặt. Thực đơn cũng là hạng nhất.

không

cần

nói

đến việc đó là cái thường dùng trong cuộc sống. Chỉ cần xác nhận lúc trước

không

có đăng ký,

đã

bị người khác xin độc quyền bảo hộ, người khác

đã

có thể

nói

là bị cướp bản quyền. Người bị vi phạm

sẽ

bị xử phạt rất nghiêm trọng.

“Như thế

không

đáng ngại, chỗ tôi còn có vài món ăn, đổi

đi

là được.” Cố Hàm Sương

nói.

Dịch Bác Hàm trước mắt

đã

sáng ngời: “Còn có sao?”

Cố Hàm Sương gật gật đầu: “Hơn nữa điểm tâm hay thực phẩm, còn có hơn ba mươi cái.”

Trong sách của Cố Tam thúc có tất cả

một

trăm lẻ tám món đồ ăn, ông cho chúng cái tên của

một

trăm lẻ tám hảo hán.

Cố Hàm Sương chỉ nhìn hơn

một

nửa,



chỉ ghi những món đơn giản mà thôi. Tính toán lại, ngoại trừ các món

đã

được ghi ra, vẫn còn thừa hai mươi bốn món.

“Đủ rồi,” Dịch Bác Hàm gõ

một

cái lên cái bàn: “hai mươi bốn món

đã

thực

sự

tốt lắm rồi, vậy chúng ta để hai mươi bốn món vào tiệm ăn tại nhà được

không?”

Mọi người đều

không

có ý kiến.

đồ vật bị lấy

đi, chỉ cần Dịch Bác Hàm

không

thất bại, những người đó

không

chiếm được cái gì, đến lúc đó dù họ cầm cái gì cũng

không

thể làm cho mọi người bị ảnh hưởng.

Cuối cùng cũng có

một

chút tin tức tốt,

không

khí cũng giãn ra

không

ít.

“Được rồi, hôm nay giải tán

đi,” bọn họ rời Cố gia

đã

lâu, lại chậm trễ thời gian lâu như vậy, trước mắt

đã

thấy buổi tối rồi, Lục Văn Tinh đứng lên: “Hạng mục

hiện

tại cũng

không

cần nhắc tới, trước tiên bắt tay làm tốt chuyện này, sau đó lại

đi

tìm cách.”

Trương Thần và Bác Hàm đều gật gật đầu.

Dịch Bác Hàm

nói

muốn cùng nhau ăn

một

bữa cơm, Lục Văn Tinh xua tay cự tuyệt,

hắn

nhìn này hai người này suốt

một

buổi trưa, có chút phiền. Nên trực tiếp mang theo vợ mình bỏ

đi.

“Hay là chúng ta đêm nay ra bên ngoài ăn

đi.”

hắn

ngồi ở trong xe đề nghị.

Cố Hàm Sương đột nhiên hỏi: “lại ăn bánh bao sao?”

Lục Văn Tinh nghẹn giọng

một

chút, tất nhiên cũng

đã

nhớ tới lần mất mặt

đã

trải qua đó, lại thấy

rõtrong mắt đối phương chứa đựng

sự

hài hước,

không

khỏi bật cười, xoa xoa tóc

cô: “Lại chơi xấu.”

Cố Hàm Sương làm cái mặt quỷ với

hắn. Chờ yên tĩnh lại, mới

thật

cẩn thận hỏi

hắn: “Lục đại ca, lần này

sự

tình thực

sự

rất nghiêm trọng sao?”

anh

ấy tuy rằng có biểu

hiện

thật

sự

bình tĩnh, nhưng mà cả buổi trưa cũng chưa từng buông lỏng, tay còn thường xuyên theo bản năng với đến hộp thuốc

trên

bàn, tuy rằng

không

biết tai sao cuối cùng lại nhịn xuống

không

lấy, nhưng trong lòng bực bội

không

phải là làm bộ.

Lục Văn Tinh “ừ”

một

tiếng, mấy tháng vội vàng thất bại trong gang tấc, đầu vào tài chính đều ném xuống sông, thực là rất nghiêm trọng.

“Lục đại ca,” Cố Hàm Sương nghiêm mặt: “Tuy rằng em

không

hiểu lắm chuyện này rốt cuộc là thế nào, nhưng mà, thất bại cũng

không

sao hết, chúng ta có thể ở trong

một

căn phòng

nhỏ, cũng có thể

khôngcần thuê nhiều người hầu hạ như vậy.”

Lục Văn Tinh nghiêng đầu, ai

nói

đại tiểu thư Cố gia ái mộ hư vinh?



ràng



chính là

một



gái

ngốc,

đã

nhận định người nào

thì

sẽ

rất

thật

lòng, đào tim đào phổi.

hắn

cười, lại lần nữa

không

nhịn được xoa xoa đầu tóc đối phương: “Yên tâm. Lục Văn Tinh có thể vô dụng, nhưng cũng

không

đến mức làm cho vợ mình phải chịu ủy khuất. Em cứ an tâm làm Lục phu nhân

đi.”

Cố Hàm Sương: “……”

*******

Hai người lái xe

đi

đến

một

nhà hàng xa hoa ăn, hoàn cảnh ưu nhã, đồ ăn tinh xảo.

Cố Hàm Sương

đi

đến WC

một

chút. Bồn rửa tay ở đây là WC bên ngoài, nam nữ xài chung.

Lúc Cố Hàm Sương rửa tay, xuyên thấu qua tấm gương

trên

tường có thể thấy được bóng người phía sau.

Thân hình thon dài, hình dáng thâm thúy, màu xanh biển trong con ngươi lưu chuyển, nhất cử nhất động đều mang theo

một

loại ưu nhã

đã

khắc cốt, như ám dạ đế vương, lại như bị che dấu trong ác mộng tận sâu nội tâm,

hắn

câu môi, giống như

một

tình nhân mà nỉ non, trong mắt lại mang theo lạnh lẽo pha lẫn hài hước:

“Chúng ta lại gặp mặt, tiểu thư xinh đẹp.”