Chương 6: Địa Ngục Hành Giả (2)

Không riêng gì con bạc, mà ngay cả bốn người khác cũng theo bản năng liếc qua Vong Xuyên một cái.

Vong Xuyên giật mình: "Đại ca, cái này có cái gì đáng chú ý sao? ”

Con bạc cười nói: "Cũng được, ta sẽ giảng cho ngươi. Ngươi cũng là bởi vì có tâm nguyện chưa hết, cho nên mới trước khi chết tiếp nhận lời mời "Địa Ngục" trở thành "Địa Ngục Hành Giả" đúng chứ? ”

Vong Xuyên gật đầu.

Con bạc nói tiếp: "Vậy ta sẽ không nói những chuyện mà mọi người đều biết, độ khó của thế giới nhiệm vụ từ thấp đến cao tổng cộng có tám độ khó, Dậu Đô thành là độ khó cao nhất."

"Độ khó của thế giới không bằng độ khó của nhiệm vụ. Hãy nhớ rằng, trong giới thiệu thế giới nhiệm vụ ban đầu thường ẩn rất nhiều thông tin. ”

"Nói cách khác, cho dù là thế giới cấp "Quỷ Môn Quan" dễ dàng sống nhất, cũng có thể gặp phải nhiệm vụ cửu tử nhất sinh."

"Thì ra là như thế, cùng trò chơi không sai biệt lắm." - Vong Xuyên gật gật đầu, nhìn về phía bên kia Vương Tuyền một bên đánh giá phong cảnh chung quanh: "Vậy hắn chính là NPC chủ yếu của nhiệm vụ lần này đi? Ta nhớ rõ nhiệm vụ là nói hắn là vị hôn phu của tiểu thư an công quán kia, chúng ta chủ yếu là làm lưu học sinh Tây Dương cùng hắn hành động, vậy chúng ta trao đổi trước mặt NPC như vậy thật sự không thành vấn đề sao? ”

"Không có việc gì, có "địa ngục" che chắn ở đây, hắn chỉ biết cho rằng chúng ta tán gẫu đều là đề tài bình thường, bao gồm cả quần áo chúng ta mặc không phù hợp với niên đại trong mắt thổ dân cũng sẽ tự động điều chỉnh thành trang phục phù hợp với niên đại, hoặc là nói bọn họ trong tiềm thức cho rằng chúng ta mặc như vậy không thành vấn đề."

"Nào, ta làm mẫu cho ngươi một chút." -Nói xong, Con Bạc đi tới trước mặt Vương Tuyền, cười nói hai chữ: "Ngu ngốc. ”.



Vương Tuyền ôn nhu nói: "Cảm ơn. ”

Con Bạc xoay người nhún nhún vai: "Ngươi xem, hắn hoàn toàn nghe không ra ta đang mắng hắn, chỉ cho rằng ta nói với hắn là chuyện phù hợp với "thiết lập", bất quá thế giới này quá nguy hiểm, chúng ta ngàn vạn lần đừng ra tay đả thương hắn, nếu như yêu cầu của hắn không quá đáng, chúng ta còn phải tận lực thỏa mãn hắn. Bằng không nhiệm vụ khó khăn tăng lên có thể phiền phức. ”

Vương Tuyền cười mà không nói....Mẹ nó! Con bạc, phải không? Anh chết chắc rồi! Hắn đương nhiên có thể nghe được những người này nói, cũng hoàn toàn không bị che đậy.....Làm thế nào để nói ra điều đó ... Hắn vừa rồi thiếu chút nữa cười ra tiếng, chỉ có thể mượn chung quanh ngắm phong cảnh để cưỡng ép không để cho mình cười ra. Điều này có thể được gọi là "trực tiếp nói âm mưu lớn ra"?

Quả nhiên mình đây là xuyên việt, sau đó trong mắt mấy "Địa Ngục Hành Giả" này, mình còn là NPC nhiệm vụ chủ yếu? Nhưng mình chỉ đến xem mắt.

Vương Tuyền vốn là loại tính cách quan sát am hiểu ngôn sắc, nghe mấy người này "lớn tiếng âm mưu", hắn cũng phân tích tổng kết ra không ít thứ.

Đầu tiên đây là Thượng Hải trong những năm 1920, nhưng ở đây được gọi là Ma Đô , không phải biệt danh mà là tên chính xác.

Tiếp theo nhóm người này đều là sau khi chết bị một nơi gọi là "địa ngục" dung nạp, sau đó đi thế giới khác nhau hoàn thành nhiệm vụ.

Chính là luân hồi giả cùng một chủ thần, chẳng qua đã đổi tên.

Nơi này có độ khó của thế giới, từ thấp đến cao lần lượt là Quỷ Môn Quan, Hoàng Tuyền Lộ, Vong Xuyên Hà, Cầu Nại Hà, Vọng Hương Đài, Tam Sinh Thạch, Mê Hồn Điện, Dậu Đô Thành. Bây giờ thế giới này là khó khăn nhất của "thành phố Dậu Đô".

Sau đó độ khó của thế giới không bằng độ khó nhiệm vụ, độ khó nhiệm vụ cần phải tự mình quan sát đẳng cấp mới có thể biết đại khái.



Hiện nay đối với Vương Tuyền nghĩ rằng có bốn thông tin quan trọng.

Đầu tiên, thế giới này sẽ có sự tồn tại siêu phàm, và rất nguy hiểm.

Thứ hai, mình đối với bọn họ mà nói là "nhân vật cốt truyện" quan trọng, cho nên mình tạm thời tương đối an toàn, bởi vì nếu như mình chết, vậy nhiệm vụ của bọn họ sẽ tăng lên trên phạm vi lớn.

Thứ ba, không biết tại sao mình có thể nghe thấy cuộc trò chuyện "siêu du lịch" của họ.

Thứ tư, dựa theo nhiệm vụ của bọn họ nói rõ, mình có một vị hôn thê họ An.

Chẳng lẽ đối tượng xem mắt của mình chính là vị An tiểu thư kia?

Bất quá sự tình còn chưa rõ ràng, Vương Tuyền quyết định tạm thời giả điếc giả câm một phen rồi nói sau.

Nói không chừng... Còn có thể từ trên người những người này lấy được chút chỗ tốt, thậm chí nói không chừng có thể tìm được phương pháp sống sót cùng trở về.

Chờ cho đến khi những người khác thả lỏng rồi phải siết chặt bọn chúng....

Hắn liếc mắt nhìn Con Bạc một cái :" hà~~~há"