Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vô Tình Yêu Em

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
13

Trên bàn ăn.

Giám đốc marketing đứng dậy, hai tay cầm thực đơn, cung kính đưa cho Cố Dịch Trạch.

"Giám đốc Cố nhìn xem, muốn gọi cái gì?"

Cố Dịch Trạch nhận lấy và đưa cho tôi.

"Tôi sao cũng được, mấy người muốn ăn gì thì gọi đi."

Một số giám đốc cấp cao ở phía đối diện nhìn tôi đầy ẩn ý và tò mò.

"Đây là......"

Giọng điệu của giám đốc tiếp thị rất lịch sự.

Tôi vội đáp: "Tôi họ Tống, Tống Nhiễm."

"Ồ, cô Tống, rất vui được gặp cô."

"..."

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

"Cô Tống cũng ở công ty chúng ta sao?" Người nói là giám đốc marketing.

Tôi lại gật đầu trả lời: "Ừm, tôi ở phòng kế hoạch."

"Ồ, hóa ra cấp dưới của lão Trương, chẳng trách lại giỏi như vậy?"

"..."

Chúng ta mới gặp nhau có 5 phút thôi mà ông đã nhìn ra năng lực ưu tú của tôi rồi à?

Ăn xong bữa này đúng là khỏ xử mà.

Quả nhiên trên đời không có bữa ăn nào miễn phí cả.

Tôi nhìn Cố Dịch Trạch.

Anh cảm nhận được ánh mắt của tôi, nghiêng đầu nhìn tôi, trên môi nở một nụ cười.

"Chọn được món chưa?"

Tôi tùy tiện chỉ vài menu: "Chọn món này đi."



Sau khi gọi món, Cố Dịch Trạch hỏi tôi với giọng điệu tự nhiên: "Sau khi tan làm định làm gì?"

Sau khi tan làm?

Tôi lắc đầu.

"Không làm gì?"

"Muốn đi ra ngoài không?"

"Đi đâu?"

"Đâu cũng được."

Đây là định hẹn hò với tôi à?

Tôi vui mừng khôn xiết: "Có phí lao động không?"

"Không có."

"Thế thì thôi."

Một số giám đốc điều hành cấp cao ở phía đối diện kinh ngạc nhìn tôi, mắt họ mở to, bao gồm cả giám đốc Trương.

Cố Dịch Trạch mỉm cười cầm tách trà lên.

"Sáng nay tôi vừa mua một chiếc ô tô mới, tháng này tôi đã hết sạch tiền tiêu vặt rồi. Em thấy chiếc tách này có giống như 22 vạn tệ mà em nợ tôi không, hay là..."

Dù sao anh ấy cũng là thái tử gia của một công ty niêm yết, vậy mà lại đòi nợ theo cách này.

Tôi cười khúm núm với anh ấy: "Thật ra đã lâu tôi không ra ngoài đi dạo rồi, tan làm chúng ta cùng nhau đi."

Đối phương nhàn nhã nhướng mày: "Chắc chắn?"

"Chắc chắn."

"Quên nói với em, xe mới là mẹ tôi trả tiền, cho nên tôi cũng không vội, mấy câu vừa rồi em không cần để trong lòng."



Nụ cười đông cứng trên mặt tôi.

Tôi đã phải hehe hai lần với nụ cười nửa miệng.

Ngu quá mà.
« Chương TrướcChương Tiếp »