Mặc dù là Nam Nguyệt có bạn trai, nhưng trong mối quan hệ tình cảm nam nữ cô lại không có kinh nghiệm. Mối quan hệ của cô ấy với bạn trai cũ chỉ đơn giản là dừng lại ở việc nắm tay.
Ngay khi những suy nghĩ thoáng qua trong đầu cô ấy trở nên hỗn độn, một tiếng nói trầm thấp vang lên bên cạnh.
“Ngủ ngon.”
“À, ngủ ngon.”
Nam Nguyệt thở dài nhẹ nhõm, vì vậy anh ấy không có ý định quan hệ với cô, cô như giải tỏa được một gánh nặng. Nhưng trên giường xuất hiện thêm một người đàn ông, điều đó khiến cô có chút không thoải mái.
Thực sự là quá mệt mỏi, sau một lúc Nam Nguyệt đã ngất đi.
Cung Bắc Thần đã quen với việc đơn độc một mình, đây cũng là lần đầu anh nằm chung giường với một người phụ nữ, mấu chốt là trước đó, anh đã thấy một cảnh tượng đầy quyến rũ như vậy.
Cơ thể anh trở nên nóng rất nhanh, cho đến sau nửa đêm mới mát trở lại.
Sáng hôm sau, Nam Nguyệt thức dậy, cảm giác như cơ bắp nửa bên kia cơ thể đang kề sát anh ấy nhức mỏi. Thực sự là không quen với việc ngủ có nhiều người, cô thậm chí không dám di chuyển nửa cơ thể kia của mình.
Chẳng phải Cung Bắc Thần cũng như vậy sao?
Anh ấy đột nhiên cảm thấy có chút hối hận? Rốt cuộc là làm gì vậy chứ?
Thời gian của bản thân quý giá như vậy, thật không ngờ lại lãng phí ở đây!
Nam Nguyệt đã chuẩn bị bữa sáng, hai người đã cùng nhau ăn sáng. Sau đó đã đi đến trung tâm thương mại, Nam Nguyệt vẫn luôn dìu Cung Bắc Thần.
Mặc dù Cung Bắc Thần không cần, anh ấy có thể nhìn thấy mọi thứ qua chiếc kính râm.
“Là ai đây, không phải Nam Nguyệt đấy chứ?” Một giọng nói vang lên.
Nam Nguyệt nhìn lên và thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Là bạn trai cũ của cô, Bùi Trí Dũng. Tên đó thậm chí còn chưa nói về việc chia tay mà trực tiếp gửi cô một tấm thiệp.
Bùi Trí Dũng và hôn thê của hắn ta đang đi dạo phố, Hoắc Nhã, một người phụ nữ nhỏ nhắn dễ thương, giống như một chú chim sẻ nhỏ đáng yêu nhận được sự yêu quý của mọi người.
Hoắc Nhã còn một danh xưng khác là tiểu thư của xưởng xe Hoắc gia. Mối quan hệ của xưởng xe Hoắc gia với tập đoàn BC rất tốt.
Nói thật thì, cô ấy vào được tập đoàn BC cũng là nhờ Hoắc Nhã, cô chỉ mới biết được sau khi gia nhập. Chỉ là không ngờ rằng, mục tiêu của Hoắc Nhã là bạn trai của cô.
Bùi Trí Dũng nhìn thấy Nam Nguyệt, thực ra cũng có chút ngại ngùng.
“Nam Nguyệt, đây là bạn trai mới của cô sao? Không giới thiệu một chút sao?” Hoắc Nhã nói chuyện với giọng điệu nhẹ nhàng và duyên dáng.
Cung Bắc Thần nhìn chằm chằm vào cặp nam nữ này, trực giác nói với anh rằng ở đây có một câu chuyện.
Nhìn dáng vẻ của người đàn ông đó, cùng với biểu cảm không vui vẻ của Nam Nguyệt. Hai người có lẽ đã tường có mối quan hệ yêu đương.
“Không phải bạn trai.” Nam Nguyệt nhìn thẳng vào ánh mắt của Bùi Trí Dũng.
“Không phải…”
“Là chồng.” Nam Nguyệt trả lời một cách kiên quyết.
Hoắc Nhã đã rất kinh ngạc, Bùi Trí Dũng càng thêm ngạc nhiên không nói nên lời.
“Ôi chao!” Hoắc Nhã dùng hai ngón tay đánh nhẹ vào Bùi Trí Dũng,
“Ban đầu anh còn có chút buồn phiền, anh xem Nam Nguyệt kìa! Họ đã kết hôn hết cả rồi đấy!”
Hoắc Nhã cẩn thận quan sát Nam Nguyệt,
“Nam Nguyệt, không ngờ cô cũng khá giỏi đấy, sinh viên học viện nghệ thuật như cô trong mắt người khác đều là học vấn kém, nhưng lại rất tốt trong việc gạ gẫm đàn ông.”
Nam Nguyệt đã quen với những lời nói như vậy từ lâu. Sinh viên nghệ thuật như cô trong mắt người khác là những người có vấn đề về não bộ. Học không tốt các môn văn hóa, đó là lý do cô chọn ngành này. Nếu không thì thậm chí còn không vào được đại học.
“Thật sự không thể sánh bằng cô Hoắc, bức tường qua bốn năm rồi vẫn có thể mở ra được.”
Cung Bắc Thần giống như đang được xem một vở kịch, dường như cô cũng không phải là mềm yếu như vẻ ngoài.
Thái độ của Hoắc Nhã đã thay đổi rõ rệt. Cô thực sự không ưa được Nam Nguyệt.
Nam Nguyệt và Bùi Trí Dũng trong trường đại học đã từng là một cặp, cô đã điên cuồng theo đuổi, nhưng đều không phá vỡ được bức tường ngăn cách trái tim của Bùi Trí Dũng.
Trong suy nghĩ của cô, bất kỳ người đàn ông nào khi phải chọn giữa cô và Nam Nguyệt thì cô sẽ đều là người được chọn, nhưng Bùi Tiến Dũng lại chọn Nam Nguyệt thay vì cô.
Bây giờ cuối cùng cô cũng đạt được điều mà cô ấy muốn, cướp được Bùi Trí Dũng. Nhưng cái trải nghiệm này vẫn là một sự sỉ nhục đối với cô
Ánh mắt của cô chuyển hướng sang Cung Bắc Thần,
“Anh chàng đẹp trai, trong trung tâm thương mại cũng không có nắng to, còn cần phải đeo kính râm sao? Giả vờ gì chứ?”
Cô ấy lướt qua Cung Bắc Thần từ đầu đến chân một cái. bộ đồ anh mặc cũng chỉ là của những thương hiệu bình thường, toàn thân chẳng có đồ vật nào đáng giá. Chắc chắn cũng chỉ là một tên bình thường.
Không ngờ rằng, bộ đồ này được chính tay mẹ của Cung Bắc Thần sắp xếp để không bị lộ thân phận trước mặt Nam Nguyệt.
“Cô Hoắc, xin cô hãy tôn trọng chồng tôi một chút.”
Nam Nguyệt cũng không định giấu diếm việc chồng cô bị mù, cô cũng đã sẵn sàng bị họ chế giễu và cười nhạo.
Hoắc Nhã đột nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ, Nam Nguyệt có thể kết hôn với người như thế nào?
“Chắc anh không phải là người mù chứ?” Hoắc Nhã che miệng cười đầy ngạc nhiên.
“Gần đây mắt có chút bị viêm nên phải đeo kính râm.”
Nam Nguyệt lên tiếng chuẩn bị bênh vực chồng, thì đã liền nghe thấy anh ấy nói câu đó.
“Thật sao?” Hoắc Nhã không hoàn toàn tin.
Cung Bắc Thần thành thục vén tóc của Nam Nguyệt ra sau tai, dường như để chứng minh mình không phải là người mù.
“Tất nhiên rồi.”
Hoắc Nhã cười một cách ngượng ngùng,
“Thật ngại quá, anh đeo kính râm như vậy khiến người khác dễ hiểu lầm quá, không biết anh hiện đang làm công việc gì?”
“Cũng không phải nghề cao sang gì, chỉ là kinh doanh một chút.” Cung Bắc Thần thản nhiên đáp.
“Kinh doanh gì vậy, nhà chúng tôi cũng đang kinh doanh, có khi lại hợp tác được đấy.” Cái kiểu hỏi chi tiết của Hoắc Nhã khiến Nam Nguyệt cảm thấy chán ghét.
“Sản xuất ô tô.”
Hoắc Nhã ngạc nhiên, sản xuất ô tô không phải kinh doanh nhỏ đâu!
“Không biết anh đã từng nghe qua cửa hàng xe của Hoắc thị chưa?”
“Có nghe một chút.”
Hoắc Nhã che miệng cười. Toàn bộ Kinh Đô, ai mà không biết xe hơi của Hoắc Thị chứ? Toàn bộ Kinh Đô thậm chí là khu vực phía Bắc, xe hơi của Hoắc thị là tốt nhất.
Cách đây vài năm, các cửa hàng 4S vẫn chưa phổ biến, Hoắc thị chủ yếu bán các xe mới. Vì đa dạng các mẫu xe, dịch vụ sau khi bán tốt, còn cung cấp dịch vụ một cách toàn diện do đó rất nổi tiếng.
Trong những năm gần đây do sự nổi lên của các cửa hàng 4S, cửa hàng Hoắc thị đối mặt với một số sự cạnh tranh gay gắt. Nhưng nhờ vào danh tiếng đã tích lũy và mối quan hệ tốt với các thương hiệu khác, cộng thêm thị trường xe hơi đã qua sử dụng đang sôi động, Hoắc thị vẫn duy trì tốt hoạt động kinh doanh.
“Không biết thương hiệu xe của anh là gì.”
“KG.”
Khi Cung Bắc Thần nói ra cái tên này, Hoắc Nhã và Bùi Trí Dũng đều sửng sốt, thậm chí đến Nam Nguyệt cũng có chút khó tin.
KG là thương hiệu dưới sự quản lý của tập đoàn BC.
Hoắc Nhã đánh giá Cung Bắc Thần từ trên xuống dưới, gia đình cô và KG có hợp tác với nhau, nhưng cô không biết nhân vật trước mắt này là ai.
“Mạn phép hỏi anh tên gì?”
“Không tiện nói.” Cung Bắc Thần nhún vai.
Điều này làm cho Hoắc Hoắc Nhã nghẹn tuông, dù cảm thấy rằng người đàn ông này đang nói dối, nhưng nhìn khí chất tỏa ra và thái độ nói chuyện của anh, Hoắc Nhã cũng không dám mạo hiểm. Cô cũng đã nghe nói Cung Bắc Thần của tập đoàn BC đã về nước và đảm nhận vị trí Tổng giám đốc, chuẩn bị để KG xâm nhập vào thị trường trong và ngoài nước.
Hiện nay, các đại lý ô tô lớn đều đang dòm ngó tới. Nếu chẳng may đắc tội với người dưới trướng Cung Bắc Thần sẽ gây nên rất nhiều phiền phức không đáng có.
Hoắc Nhã đột nhiên nở nụ cười,
“Chúng tôi sắp tổ chức hôn lễ, hay là anh cũng đến dự đám cưới của chúng tôi đi.”
Nam Nguyệt ban đầu không muốn đi dự hôn lễ của Hoắc Nhã và Bùi Trí Dũng.
“Không rảnh.” Cung Bắc Thần không hề giữ thể diện cho bọn họ.
Thời gian của anh quý báu như vậy, sao có thể bỏ ra mà tham dự hôn lễ của đám người này.