Có hôm em ngồi onl fb thì thấy cái ảnh cùng với caption của một đứa con gái cùng khối như này:
" Anh ơi, em nhớ anh…" - Cái mỏ nó thì chu ra.
Chẳng hiểu sao em lại nổi hứng nên vào cmt trêu nó, vì cũng quen biết với thi thoảng hay trêu nhau nữa.
Em : Anh cũng nhớ em nhiều lắm <3
Thế rồi sau cái cmt mở lời đấy của em là một loạt những cmt qua lại giữa em và nó, em thề là cmt chỉ mang tính chất trêu nhau thôi. Ấy thế mà có thằng ác ôn nào đấy nó nỡ tag fb Trang vào, do đang mải chém gió nên em không để ý nó tag lúc nào mà cứ chém gió mãi .
Đến tận cái lúc GÁI ẤN LIKE TẤT CẢ CMT CỦA EM thì em mới biết là mình bị hố, lúc đấy có xóa cmt cũng éo kịp nữa rồi nên thôi em éo cmt nữa mà quay ra nhắn tin riêng để giải thích, ôi đm đã thế bọn ở lớp em lại còn mò vào cái ảnh đấy rồi cmt đổ thêm lửa vào nữa. Gái thì không nói gì nhưng em biết là gái tức lắm. Còn em thì đi nhắn tin giải thích và gái thì im lặng, em biết là gái có đọc tất rồi nhưng mà không thèm rep em nhé. Cơ mà gái cũng chỉ giận một lúc thôi, rồi gái lại pm em luôn.
Gái : Em biết là anh với bạn ấy chỉ trêu nhau thôi, nhưng em không thích thế đâu. Đừng để em thấy nữa nhé?
Em : Ừm, anh biết rồi @@!
Gái : Em nói là: "Đừng để em thấy" tức là em không muốn anh có hành động như thế nữa, chứ không phải em kêu anh giấu diếm em đâu đấy !
Em : Ừm, anh không làm thế nữa đâu, anh xin lỗi.
Rồi gái cũng xuôi xuôi mà bỏ qua cho em chứ không giận dai như mấy lần trước. Đậu má, hận thằng nào bóp em quả đấy thốn vãi
-----
Review 20/10 :
Cái vụ 20/10 này thì em đã có tính toán từ trước rồi, vì nó vừa là ngày lễ với gái, vừa là ngày kỉ niệm 6 tháng của tụi em nên em tính làm đặc biệt lắm. Cơ mà tới gần phút chót thì bị đổ bể các thím ạ, cũng như mấy lần trước thì lần này em nhờ thêm mấy thằng bạn nữa, lúc đầu thì được sự hưởng ứng nhiệt tình nên em không lo gì hết, nhưng tới cuối cùng tụi nó đều bảo là bận hết. Thằng thì đi chơi với gấu, thằng thì đi tán gái, bla blô… đm chúng nó éo nó sớm mà đợi tới hôm 19 mới nói với em, hận lắm nhưng em cũng chỉ biết gật đầu thôi. Em còn chưa chuẩn bị gì hết vì mới chỉ lên kế hoạch đợi triển thôi
Thế là cuối cùng cái ngày mà em dự tính là đặc biệt thì nó lại thành cái ngày bình thường
Sáng hôm đấy em cũng đi sang rủ gái đi học bình thường, vách theo cái bộ mặt ủ rũ hết mức. Gái nhìn thấy thế nên cũng hỏi dò em…
Gái : Hoàng thấy mệt hả ? Có sao không đấy ?
Em : Không, anh vẫn hơi buồn ngủ thôi, lên trường là tỉnh ngay ấy mà.
Mai : Phải không đó, hay anh đang có tâm sự gì rồi, haha ? - Con bé ngồi đằng sau gái lại đá đểu em -.-
Em : Thôi đi học đi Trang.
Nói rồi em với gái cùng đi tới trường, con bé Mai thì ngồi sau cứ cười khúc khích. Đường tới trường em thấy tụi học sinh mang theo bao nhiêu là hoa, quà… rồi thì đủ thứ luôn các ạ. Em cũng tính là tặng hoa với quà rồi, cơ mà em nhờ cái thằng bạn nó kiếm hộ mà nó kêu bận đi với gấu nên éo kiếm cho em. Rồi tới tận tối hôm qua nó mới thèm báo lại cho em, con mụ nhà nó chứ -__-
Đến lớp thì vẫn hoạt động bình thường như mọi hôm: Truy bài học bài cũ, vào tiết học, ra chơi…. Cơ mà hôm nay thì đặc biệt hơn xíu là vì ngày của tụi con gái. Em thấy chúng nó vui tươi, hớn hở lắm cơ… vì chúng nó hôm nay cứ như bà hoàng và chẳng phải làm gì cả, từ việc dọn vệ sinh lớp, việc kiểm tra bài cũ, rồi tới cuối giờ còn được tặng hoa, tặng quà mang về nữa cơ .
Như chap đầu tiên đã nói là lớp em có 14 thằng con trai và 32 đứa con gái, nên tụi em sẽ chia đều và bốc thăm để 14 thằng con trai sẽ tặng hoa, quà cho 32 đứa con gái. Khỏi phải nói cũng biết thằng nào bốc được phiếu tặng 3 lần thì tươi lắm, nhưng tới lúc bốc phải phiếu có tên mấy chị "cá sấu hung dữ" trong lớp thì ngẩn tò te ngay
Giờ ra chơi thì y như rằng tụi con trai lớp khác sẽ mò sang lớp em để tặng quà, còn tụi con trai lớp em sẽ mò sang lớp khác tặng quà, nó thành cái thông lệ rồi các thím ạ.
Đặc biệt còn có một cu khối 10 lên tặng hoa đứa con gái lớp em, nhìn thằng cu rén rén mà cả lũ trong lớp em cười ầm hết lên, thằng bé ngại quá nên chạy vào tặng hoa xong lủi mất tăm . Nhưng mà tuyệt nhiên năm nay em éo thấy thằng trai lạ nào bén mảng tới lớp để tặng quà gái, chắc tụi nó cũng biết Trang là gấu của em rồi nên thế
Đến giờ ra chơi tiết 3 thì gái phải xuống văn phòng Đoàn trường họp 20/11, lúc đi thì gái cầm theo quyển sổ ghi chép mà lúc về thì cầm theo 6 bó hoa to nhỏ, gái bảo là văn phòng tặng cho mấy chị em, còn lại là của mấy "anh" làm chung trên Đoàn
Lúc tan trường thì gái nhờ em chở cái Mai về trước vì gái còn phải ở lại liên hoan 20/10 cùng Đoàn trường, em thì thấy cũng bình thường thôi. Cơ mà con bé Mai thì lại cứ ngồi sau em mà cười khúc khích rồi trêu em:
Mai : Anh Hoàng ơi, anh không lo hả ?
Em : Lo gì em ? Có gì phải lo đâu ?
Mai : Em thấy hôm nay chị em được tặng nhiều hoa với quà lắm, lại còn có mấy anh trên Đoàn cứ cười với chị ấy nữa.
Em biết nó cố tình nói thế để chọc em, cơ mà em cũng éo care lắm. Vì đơn giản gái như nào thì em cũng biết rồi, ai cười với gái thì gái có thể cười lại. Nhưng tuyệt nhiên gái không bao giờ làm việc có lỗi với em cả, chúng mày tán thì cứ tán còn có đổ không thì là việc éo thể xảy ra. Em luôn nghĩ là như vậy, đơn giản lắm
Em : Ừm, chị em từ xưa đến giờ hay được tặng quà mà. Người ta quý mình thì tốt chứ có sao đâu em ?
Em trả lời nó bằng giọng điệu thản nhiên và ngây thơ cực kì luôn, rồi em bồi thêm câu hỏi lại mang hàm ý troll nó.
Em : Ùa, mà em cũng được tặng nhiều quà thế còn gì nữa ?
Em nói thế nhưng thật ra nó có được tặng cái éo gì đâu mà nhiều, mấy bông hoa nhỏ chắc là của bọn ở lớp nó tặng theo phong trào như lớp em, còn lại có thêm một bó hoa nhỏ nữa thì chắc là do thằng ất ơ nào tặng thêm chứ gì. Y như rằng nghe em nói câu đấy xong con bé im lặng liền luôn mà không dám ho he gì nữa, kaka =))
Đến nhà thì nó kêu em ở lại ăn cơm vì Trang dặn thế, đang đói nên em cũng ở lại luôn éo ngại gì sất. Tới lúc vào phòng khách nó lôi từ cặp ra một đống quà từ to tới nhỏ…
Làm em đứng cạnh nó mà cứ đơ hết người lại, em éo ngờ là nó cũng được nhiều quà thế. Tại lúc ở trường em thấy nó cầm có mỗi mấy bông hoa nên lỡ mồm troll nó, mà éo nghĩ ra là nó được tặng toàn quà chứ éo ai tặng hoa
Nó thì không nói gì mà cầm từng hộp quà một đặt lên bàn, rồi quay ra cười với em…
Mai : Anh ngồi chơi đi, đợi em vào bếp nấu ăn chút là xong rồi :3
Nó nói giọng nhẹ nhàng lắm mà em nghe cứ như nó đang xỉ nhục mình vậy, đờ phắc. Lúc nãy em lỡ mồm troll nó nên giờ ngại éo chịu được, huhu.
Sau thì em ngồi vểnh chân lên đợi nó nấu ăn xong thì vô ăn cơm thôi, con bé này ngoài cái tinh ranh ra thì nấu ăn cũng ngon lắm các thím ạ. Ăn uống xong xuôi thì em lo phần rửa bát còn con bé thì chạy ra phòng khách ngồi nhắn tin với bạn. Được một lúc thì gái cũng về…
Gái : Anh với Mai ăn cơm rồi hả ?
Em : Ừm, anh ăn rồi. Em về một mình à ?
Gái : Vâng, không về một mình chứ em về với ai. - Gái nhìn em cười cười.
Em : Uầy, không ai đưa em về à ? Đi có một mình thế anh lo @@!
Gái : Ôii, giữa trưa mà Hoàng lo gì chứ.
Em : Òm, anh nghĩ thế thôi. Em thay đồ rồi đi nghỉ đi, anh về nha?
Gái : Thôi, trưa nắng mà Hoàng về làm gì, ở đây nghỉ tới chiều mát rồi về cho đỡ nắng chứ?
Chỉ đợi gái nói câu đấy là em gật đầu lia lịa, hưởng ứng nhiệt tình. Cái Mai thấy thế nên có vẻ gato thì phải =))
Mai : Thôi thôi cho em xin, anh chị tình cảm quá =_=
Gái : Thế cô không muốn xem thì đi ngủ đi, ở lại nhìn rồi còn nói gì hả ?
Mai : Dạ, em đi ngủ. Anh chị cũng đi "ngủ" sớm nha, hihi.
Gái : Nhanh chân lên, còn ở đấy nói nữa chị oánh sưng mông giờ ?
Mai : Dà dạ, em đi liền…. ANH CHỊ NGỦ NGON ẠẠ =))
Trước khi chạy lên phòng nó còn cố tình hét to lên để trêu em với gái nữa chứ, đợi nghe thấy tiếng cửa phòng nó đóng lại rồi thì em mới nói với gái.
Em : Hôm nay anh tính làm em bất ngờ nhưng mà chắc không được rồi -.-
Gái : Làm sao thế Hoàng ?
Em : Bọn đồng mưu của anh bỏ anh đi chơi với bạn gái hết rồi, còn mỗi mình anh làm không kịp =…=
Gái : Kệ đi, không sao đâu Hoàng. Hoàng làm em bất ngờ nhiều rồi nên dịp này không có cũng có sao đâu.
Em : Mà tính ra dịp này anh không làm gì có khi em lại bất ngờ ấy chứ, vì mấy lần trước anh làm em bất ngờ nhiều rồi nên bây giờ không làm nó mới bất ngờ lạ, Trang nhỉ =)) ?
Gái : Anh giỏi tìm lí do thật đấy =))
Em : Hehe, nói thế chứ hay hôm nay anh sẽ làm một cái tiệc nhỏ.
Gái : Anh làm hay em làm thế ?
Em : Ớ… thì anh nấu ăn cũng được mà @@!
Gái : Được rồi nhé, lần này em sẽ để anh làm bếp trưởng… còn em sẽ phụ anh, mình đổi chỗ một hôm ^^
Em : Duyệt liền thưa phu nhân =))
Nghỉ trưa đến tầm chiều 5h kém thì hai chị em gái đi chợ, còn em thì ở nhà trông nhà. Em xin đi theo thì gái không cho, gái bảo là phải ở lại trông nhà với trông đám cún con @@! (Đợt tháng 10 bọn nó vẫn còn được ở nhà gái). Loay hoay một hồi chuẩn bị đồ đạc, đạo cụ làm bếp thì gái với cái Mai cũng về. Em chạy ra xách đồ vào bếp rồi đi rửa tay để bắt đầu nấu bữa tối luôn, nói là tiệc nhỏ chứ có mỗi ba người ăn thôi à
Em : Cái này làm như nào hả Trang ?
Em : Cái này rửa chưa hả Trang ?
Em : Trang ơi, em xem cái này chín chưa ?
Em : Ơ, cái này anh luộc nãy giờ chắc cũng được rồi đấy nhỉ ?
Liên tục là những câu hỏi về cách nấu nướng của em dành để hỏi gái, mang tiếng là em nấu ăn nhưng thật ra là em toàn hỏi gái rồi gái lại tới nếm thử đồ ăn, rồi tiện làm hộ em luôn
Hì hục với đống đồ ăn thì đến 6h hơn mọi thứ cũng được coi như là ổn rồi, còn nốt món thịt hầm nữa là hoàn thành. Đang ngồi ở phòng khách đợi chờ thành quả của mình thì em nghe thấy bên ngoài có tiếng cổng mở, đang tầm bữa ăn không biết ai vào ta. Rồi cái thắc mắc của em cũng được giải đáp ngay… hóa ra là nhị vị phụ huynh về nhà các thím ạ. Em còn đang chưa biết phải làm gì thì cái Mai nó đã mở lời rồi, chẳng hiểu sao cứ gặp nhị vị là em lại run các thím ạ
Mai : Chị Trang ơi, hai bác về này !
Nói rồi nó chạy ra cửa đón nhị vị vào nhà, thấy thế em cũng bật dậy chạy ra chào nhị vị luôn. Đã lâu rồi em chưa được diện kiến hai vị các thím ạ, cũng phải tầm 1 tháng rưỡi rồi ấy chứ. Bác trai thì em quen rồi, còn gặp bác gái em vẫn bị run run.
Em : Cháu chào hai bác ạ.
Nhạc phụ : Ừm, bác chào hai đứa.
Gái : Con chào bố mẹ, bố mẹ về sao không nói trước để con chuẩn bị cơm ? - Gái ở trong bếp cũng vừa ra tới.
Nhạc phụ : Ừ, bố cũng có định về đâu. Tại mẹ con đòi về gặp con gái cho bằng được đấy chứ.
Nhạc mẫu : Vậy hóa ra anh không muốn về gặp con gái hả ?
Chẳng hiểu sao giọng nói nhạc mẫu nhẹ nhàng mà em nghe lại có áp lực ghê gớm lắm các thím ạ, chắc là không phải mỗi mình em có cảm giác đấy đâu. Vì ngay cả cái Mai thường ngày nhí nhảnh như thế mà bây giờ gặp nhạc mẫu nó cũng im thít, nó còn chẳng dám cười nói to nữa cơ mà.
Nhạc phũ : Thôi mình đi thay đồ đã, về nhà rồi mà em.
Nhạc mẫu cười đáp lại nhạc phụ rồi đi lên phòng thay đồ, nhạc phụ thì quay ra nhìn bọn em cười rồi hỏi.
Nhạc phụ : Tình hình học hành dạo này thế nào rồi Mai ? Trường mới, lớp mới tốt không cháu ?
Mai : Dạ tốt lắm ạ, bác đi xa về có quà cháu không, hihi?
Nhạc phụ : Đấy, chỉ thế là nhanh. Giống cái Trang hồi bé lắm nhé, đi đâu về cũng đòi quà =))
Mai : Dạ, hihi
Gái : Bố rửa tay rồi chuẩn bị ăn cơm, sắp xong rồi đấy ạ.
Nhạc phụ : Ừm, bố biết rồi.
Em thấy nhạc phụ vừa trả lời gái, vừa quay đi quay lại kiểu như tìm kiếm cái gì đấy, rồi bác lại tự vỗ tay vào trán mình kêu lên.
Nhạc phụ : Àhh, quên mất. Đợi bố tí nhé.
Ba đứa tụi em đứng nhìn nhau mà vẫn chẳng hiểu hành động của nhạc phụ mang ý nghĩ gì, mãi tới lúc bác trai đi vào cầm theo trên tay là hai cái túi to.
Nhạc phụ : Đây, quà của hai đứa đây. Khổ quá, có tuổi rồi nên chẳng nhớ được gì hết, hề hề.
Nhạc phụ cười cười rồi đưa cho gái với cái Mai mỗi người một túi, hóa ra là lúc nãy nhạc phụ muốn tìm cái túi này mà lại để quên trên xe. Xong xuôi nhạc phụ mới mở lời với em
Nhạc phụ : Ah Hoàng !
Em : Dạ ?
Nhạc phụ : Tí nữa là hai bác cháu mình phải hết một chai này đấy nhé !?
Trên tay nhạc phụ đang xách một chai rượu to các thím ạ. Mà quái thật, chai rượu ở đâu mà nãy em không chú ý, quả này lại như đợt hôm ra mắt rồi đây @@!
Em : Dạ… vâng, cháu sẽ cố ạ.
Nhạc phụ : Ây kia, thanh niên phải mạnh dạn lên chứ ?
Em : Dạ vâng @@!
Nhạc phụ : Được rồi, đợi bác vào thay đồ, rửa tay rồi cả nhà dùng bữa nhé !
Trong lúc đợi nhạc phụ thay đồ thì ba đứa tụi em vào bếp chuẩn bị, bày dọn thức ăn ra bàn trước. Được một lúc thì nhạc phụ với nhạc mẫu đi xuống, nhìn nhạc mẫu em vẫn thấy run các thím ạ. Nhưng bữa tối nay có vẻ sôi nổi hơn lần trước, cả nhà vừa ăn vừa trao đổi vui vẻ lắm. Nào thì chuyện học hành, rồi chuyện nhà, thời gian, công việc hằng ngày như nào. Lúc nhạc phụ khui chai rượu em có liếc qua nhạc mẫu quan sát thái độ, hình như là hơi nhíu mày thì phải. Chắc là chỉ không muốn nhạc phụ uống nhiều rượu thôi, thấy thế nên em lúc cụng chén em không dám uống 100% mà chỉ dám uống 40%-50% thôi. Nhạc phụ thì thấy thế nên cứ rục em…
Nhạc phụ : Ơ kia, dạo này Hoàng học theo cái kiểu uống nửa chừng ở đâu thế ? Thanh niên mà, uống mạnh lên chứ ?.
Em : Dạ… dạ vâng.
Nhạc phụ thì cứ bảo em phải uống hết mình, uống nhiệt tình… thế nhưng trong đầu em biết và các thím cũng biết rồi đấy, ngồi gần nhạc mẫu thì em nào dám thể hiện chứ ?
Nên là dù thế nào thì em vẫn quyết cầm chừng ở khoảng cách 50% thôi, sau dần nhạc phụ chắc cũng hiểu nên không nhắc em nữa mà để em tự túc. Mãi tới tận lúc ăn cơm xong thì nhạc phụ mới tìm em tâm sự…
Nhạc phụ : Sợ mẹ nó hả ?
Em : Dạ, sao ạ ?
Nhạc phụ : Cháu sợ mẹ cái Trang không thích phải không ?
Em : À… dạ. Cháu thấy bác gái không được vui lắm @@!
Nhạc phụ : Ừm, trước mẹ nó cũng cấm bác uống ghê lắm. Nhưng sau này do bác phải đi công việc, tiếp khách nhiều nên cũng thả lỏng ra, hề hề.
Em : Vâng ạ. Để hôm nào bác rảnh thì cháu xin phép uống cùng bác ạ, hôm nay cháu ngại quá.
Nhạc phụ : Àh được, tốt. Vậy hôm nào rảnh bác nhắn cái Trang nhé con? - Bác vỗ vai em lắc lắc.
Em : Vâng ạ.
Cái câu "vâng ạ" này em trả lời "to, rõ ràng, dứt khoát" lắm. Vì nghe được nhạc phụ gọi em là "con" một tiếng mà phê vãi, thề với các thím luôn nhé. Nghe được câu đấy em tỉnh hết cả người, dù rằng nãy uống hơi nhiều chút mà rượu cũng nhẹ thôi, haha.
Em : Hình như bác gái vẫn chưa thích cháu ạ… ?
Nhạc phụ : Ừm, cũng không hẳn đâu. Vì mẹ nó quý cái Trang lắm nên thế thôi, những ngày lễ như này là bà ấy đòi về thăm nó cho bằng được đấy.
Em : Dạ vâng, cháu hiểu ạ.
Nhạc phụ : Ừ, cháu hiểu và thông cảm cho hai bác là tốt rồi.
Em : Nhưng… cháu thấy còn hơi ngại khi tiếp xúc với bác gái bác ạ.
Nhạc phụ : Ừm bác hiểu mà, cũng vì từ bé tới giờ trong nhà chỉ có cái Trang là chịu nghe lời nhất, và cũng là người mẹ nó thương nhất.
Dừng một lúc rồi nhạc phụ mới tiếp lời…
Nhạc phụ : Nên mới có thái độ như thế thôi. Cháu yên tâm, mẹ nó không ghét bỏ gì cháu đâu.
Em : Dạ…
Nhạc phụ : Vì nếu có ghét cháu thì bác sẽ biết ngay.
Em : Sao… sao cơ ạ ?
Em hơi hoảng rồi, vì tự nhiên giọng nhạc phụ đổi tông cái roẹt… nghe mà trầm bổng dễ sợ.
Nhạc phụ : Vì nếu mẹ nó có ghét ai thì sẽ thể hiện ra bên ngoài ngay, thái độ quyết liệt lắm cơ, haha.
Em ngồi ở ngoài vườn chỗ ghế đá tâm sự với nhạc phụ thêm một lúc thì em xin phép vào nhà, để còn rủ Trang đi chơi một tẹo nữa, hehe.
Do rượu nhẹ với cả ngồi nói chuyện với nhạc phụ nãy giờ nên cũng tỉnh ra đôi chút rồi, nên em vẫn có thể đèo gái ra quán cf quen thuộc được. Quán này tuy view không đẹp như quán ngoài HN nhưng cũng thuộc dạng tuyệt vời ở đây, sở dĩ em mang gái ra đây là vì có bí mật, hehe.
Em : Trang nhắm mắt vào chút đi. - Em nói với gái khi hai đứa mới ngồi vào bàn.
Gái cười cười rồi nghe theo em, 1 phút trôi qua rồi nhưng em vẫn chưa làm gì cả, vẫn chưa tới giờ hoàng đạo. Hay nói đúng hơn là mấy anh chị nhân viên quán chưa chuẩn bị xong giúp em
Gái : Được chưa Hoàng, em mở mắt nhé ?
Em : Ơ từ từ đã, chưa chưa xong. Một xíu nữa thôi Trang…
Em phải câu giờ thêm tận hơn một phút nữa thì mới được, vì lúc đấy mấy anh chị nhân viên mới ra dấu hiệu "Ok, xong rồi" cho em @@.
Em : Theo anh… lên tầng nhá, em đi cẩn thận nè.
Rồi gái vẫn nhắm mắt, còn em thì cầm tay gái dắt lên tầng thượng, chỗ đẹp nhất ở quán này là tầng thượng các thím ạ. Không gian thoáng mát mà view đẹp nữa, hầu như tối nào trên này cũng gần full bàn. May quá em là khách quen nên hôm nay cũng nhờ giúp được, mà còn được free nữa chứ
Em : Rồi, em mở mắt ra đi Trang…
Trước mặt em và gái trên sân thượng của quán cf quen thuộc trong buổi tối hôm ấy là khung cảnh trời đêm, hôm nay đẹp một cách lạ lùng cùng ánh nến, ánh trăng và thêm cả ánh đèn led nữa. Riêng ánh đèn led thì được em nhờ mấy anh quấn hộ thành biểu tượng trái tim, ở giữa có chữ : (H+T…6 months).
Gái : Ơ… Hoàng nói là không làm kịp mà ?
Em : Ừm, mới đầu anh nghĩ là không kịp. Nhưng mà hồi trưa ngồi nhà nên nghĩ ra rồi gọi nhờ mấy anh chị ở đây làm giúp, may là cũng đơn giản nên nhanh, hì hì.
Gái : Lúc nào Hoàng cũng làm em phải bất ngờ thế ?
Nói rồi gái vòng tay ra sau lưng ôm em, trên sân thượng trời đêm gió thổi hiu hiu lạnh, lại được gái ôm rồi còn đứng giữa mấy ánh đèn, ánh nến nên cảm giác phê vch luôn ấy. Không tin các thím thử tìm chỗ nào cao cao, view đẹp rồi làm như em thử xem. Đảm bảo phê éo muốn về
Em : Thì anh bảo là biết đâu em lại bất ngờ còn gì, hehe =))
Gái : Thế là mình được 6 tháng rồi Hoàng nhỉ ?
Em : Ừm, anh muốn là 60 năm cơ… mà không, anh muốn suốt đời này, rồi cả đời sau nữa, nữa nữa…
Gái : Khϊếp, Hoàng tham thế ?
Em : Tham chứ, tham gì chứ tham em là không uổng =))
Gái : Hoàng bắt em phải theo Hoàng lâu thế cơ á ?
Em : Ờ, em còn phải cùng anh và đi theo anh lâu lắm đấy.
Gái : Em biết… em biết mà…
Em : Em biết gì cơ @@?
Gái : Em biết là : Em yêu Anh… !
Đôi khi chẳng cần phải giải thích nhiều, chẳng cần phải dùng nhiều ngôn từ hay hành động gì cả. Chỉ cần ba từ "Em yêu Anh" và một cái ôm thật chặt từ người ấy là đủ….
Ngồi một lúc bỗng nhiên gái cất lời…
Gái : Hoàng này
Em : Ơi ?
Gái : Nếu có ngày mình không được ở cạnh nhau nữa thì sao hả Hoàng?
Em : Gì cơ? Em làm sao à? Em bị làm sao hả, bệnh gì?
Thấy em tự dưng hốt hoảng nên gái nhìn em cười cười rồi đáp.
Gái : Không, em làm gì có bệnh gì đâu, mà đây có phải phim Hàn đâu mà nhân vật nữ bị bệnh, Hoàng hâm quá, haha =))
Em : Chứ sao em lại hỏi anh thế ?
Gái : Em không biết, tự nhiên em thấy đôi mình bình yên quá. Em có cảm giác không hay !?
Lần này thì tới lượt em cười, tí rớt răng =))
Em : Em mới bị lậm phim Hàn xẻng ấy, bình yên là tốt chứ có sao đâu. Nhiều người còn muốn bình yên như mình cơ mà =))
Gái : Ừm, thì em nghĩ thế :3
Em : Xời, nghĩ linh tinh làm anh lo quá thể
Gái : Mà này ! - Đột nhiên gái nghiêm giọng lại với em.
Em : Gì… sao thế Trang ?
Gái : Em vẫn chưa yên tâm về Hoàng đâu nhé !?
Em : Sao hả @@?.
Gái : Hứa với em đi, hứa với em là Hoàng sẽ học hành chăm chỉ, để sau này có thể lo cho gia đình, sau này Hoàng phải là chỗ dựa cho em, hứa nhé ?
Em : Oke sir, no problem. I promise =)) !
Em nói mà em còn éo biết có đúng không nữa, chỉ biết là em nói xong em thấy gái cười muốn rớt cái hàm.
Gái : Hahaha, bày đặt tiếng Anh nữa cơ. Nhưng em sẽ ghi nhận lời hứa của anh =))
Nói rồi, cười rồi gái lại tựa vào vai em ngắm trời trăng, mây gió tiếp. Sở dĩ tối đó em nói bằng tiếng Anh là vì em cũng éo tự tin vào lời hứa tiếng Việt của mình, đơn giản là hồi đó em cảm thấy chán học kinh khủng nên em không dám hứa bằng tiếng Việt….
End chap.