Nhìn một chồng sách về thân pháp chất đống lên trước mặt, Thanh Phong âm thầm thất vọng lắc đầu.
Không có một bộ nào hắn vừa ý, không, không hẳn là không có nhưng những bộ đấy Thanh Phong cho là vẫn khuyết thiếu một số thứ, chưa hoàn toàn phù hợp nhất.
Ngẩng đầu nhìn lên hơn ba mươi kệ sách còn lại, Thanh Phong có chút ngao ngán, tìm hơn ba canh giờ mà vẫn chỉ được một phần tư tổng số sách ở đây thì đủ hiểu như thế nào.
Ánh mắt vô tình lạc đi mà nhìn lung tung, bất chợt Thanh Phong hơi giật mình bởi ngay tại đối diện cách hắn chỉ vài bước là đặt một cuốn sách hơi cũ, uế màu, thật sự nhìn không bắt mắt, nếu chú ý không kĩ là có thể bỏ qua.
Như nhớ đến điều gì, Thanh Phong nhanh chóng vươn tay ra cầm lấy quyển sách lên mà đánh giá.
Có vẻ như quyển sách này để lâu đến nỗi mà chữ trên đó bao phủ đại lượng bụi bẩn, phải thổi đi mất một lúc mới nhìn rõ ra.
Thập nhị ma ảnh quyết, năm chữ đỏ chót màu máu tỏa ra nhàn nhạt khí phách.
Lật từng trang sách mà xem, Thanh Phong càng kinh hãi mà thốt lên.
Thật sự, đúng là thứ hắn cần.
Thập nhị ma ảnh quyết là một môn võ kĩ linh giai cực phẩm loại thân pháp.
Môn thân pháp này chỉ có ba thức không hơn,
Thức thứ nhất, biến ảo.
Thức thứ hai, điên đảo.
Thức thứ ba, phân thân.
Luyện thành thức thứ nhất sẽ tăng phúc gấp ba lần tốc độ, đồng thời trong quá trình di chuyển sẽ phân ra bốn phân ảnh.
Luyện thành thức thứ hai sẽ tăng phúc gấp năm lần tốc độ di chuyển, đồng thời trong quá trình di chuyển sẽ phân ra tám phân ảnh.
Luyện thành thức thứ ba, cũng là cuối cùng sẽ tăng phúc gấp tám lần tốc độ di chuyển, đồng thời sẽ phân ra mười hai phân ảnh trong quá trình di chuyển, không những thế mỗi phân ảnh này đều có một chút ý thức riêng, tự hành động độc lập.
Hài lòng nhẹ gật đầu, Thanh Phong trong lòng đã hoàn toàn chắc như đinh đống cột.
Bất chợt giọng nói già nua lại một lần nữa vang lên:
"Thập nhị ma ảnh quyết, không tệ thân pháp, có điều ngươi thực sự chắc muốn chọn nó sao."
Thanh Phong hơi không hiểu, chậm rãi đáp lại: "Không biết ý của tiền bối là..."
"Ha ha ha, môn thân pháp này mặc dù hiệu quả mang lại chỉ dừng ở mức linh giai cực hạn nhưng khả năng tiêu tốn của nó ngang với hoàng giai, thậm trí có chút tiếp cận huyền giai. Với cảnh giới của ngươi hiện giờ thì thi triển không quá mười giây là cạn kiệt chân khí."
Thanh Phong nghe hết câu bên ngoài biểu hiện ra trạng thái kinh ngạc cực độ nhưng bên trong lại âm thầm cười lạnh.
Tiêu tốn chân khí đến vậy sao, ha, cái gì thiếu chứ chân khí hắn không bao giờ thiếu, mười tên luyện khí gửi đến chân khí thực sự như giang hà chi thủy không bao giờ hết.
Tỏ vẻ trầm tư một lúc, Thanh Phong rốt cục cũng dứt khoát mà nói, không câu lệ: "Cảm tạ tiền bối đã nhắc nhở nhưng ta thực sự đã quyết chọn nó, không thể thay đổi, mong tiền bối hiểu cho."
"Tùy ngươi, nếu đã chọn môn thân pháp đó thì lấy ngọc giản sao ra một bản rồi đặt nó về vị trí cũ, hết phận sự lập tức rời khỏi." Giọng nói già nua lại vang lên.
Thanh Phong hơi cung kính cúi người rồi từ trong túi trữ vật lấy ra một mai ngọc giản hình chữ nhật óng ánh màu xanh nhạt.
Thần thức li thể chia làm hai nửa, một nửa bao phủ lấy thập nhị ma ảnh quyết, một nửa bao phủ lấy tấm ngọc giản.
Không quá ba giây Thanh Phong thu lại thần thức, cẩn thận cất ngọc giản đi đồng thời nhanh chóng xắp xếp đưa đống sách trước mặt về vị trí cũ.
Khi Thanh Phong đã hoàn toàn đi khuất, hoàng kim đại môn cũng dần dần khép lại, một thân ảnh già nua dần dần từ trong bóng tối hiện ra, nhưng ngay sau đó thân ảnh này lại biến mất, như làn sương mờ ảo tán đi một dạng.
"Một ngày thời gian đã đạt đến hậu thiên tam trọng, thiên giai thiên phú thật sự không thể dùng lẽ bình thường để đánh giá nữa rồi, hi vọng sự xuất hiện của ngươi sẽ càng làm cho Hắc Nguyên đế quốc phát triển lớn mạnh đi..."
...
Trở về Thanh Phong viện, Thanh Phong ngay lập tức tiến nhập mật thất, đóng cửa bế quan, toàn tâm toàn lực tham ngộ thập nhị ma ảnh quyết.
Thập nhị ma ảnh quyết mặc dù mức độ tiêu hao rất lớn nhưng lại rất dễ học được.
Hai ngày thời gian Thanh Phong học được thức thứ nhất, biến ảo.
Ba ngày kế tiếp, Thanh Phong hoàn toàn nắm chắc thức thứ hai, điên đảo.
Thức cuối cùng cũng là thức khó nhất, hắn phải tốn đến bảy ngày tiếp theo mới có thể hoàn toàn thành thạo.
Mười hai ngày, thập nhị ma ảnh quyết đã xong.
Hiệu suất tham ngộ kinh khủng như vậy đúng thật là chỉ có thiên giai thiên phú mới có.
Tại trong mật thất phía sau là một căn phòng rộng lớn, toàn bộ tường nền nhà đều làm từ hắc thiết cực phẩm, rất rắn chắc, thậm trí có thể đỡ được một kích toàn lực của võ giả hậu thiên cảnh đỉnh phong.
Chỉ thấy trên đó, mười hai đạo thân ảnh đang di chuyển với một tốc độ kinh khủng mà không theo một hướng cố định nào, ngang dọc chéo. Kì lạ hơn, mười hai đạo thân ảnh này trông giống nhau như đúc, hệt như anh em sinh đôi vậy.
Cứ như vậy ba phút thời gian nhanh chóng trôi qua, các thân ảnh bắt đầu di chuyển chậm dần lại cho đến khi hoàn toàn hợp nhất lộ ra một người duy nhất, chính là Thanh Phong.
Thanh Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, lấy cổ tay áo lau đi vệt mồ hôi trên trán, ánh mắt trở nên âm trầm hơn bao giờ hết.
Thập nhị ma ảnh quyết hắn đã rất thành thạo rồi, vấn đề bây giờ chính là chú trọng đặt lên quyền pháp cùng cảnh giới.
Ý niệm hơi động, Thanh Phong ngay lập tức từ trong túi trữ vật lấy ra một quyển sách màu đen huyền ảo, trên đó ba chữ, bạo liệt quyền, to rõ ràng tràn đầy khí thế tỏa ra.
Nhìn lướt qua một lượt từng trang sách, Thanh Phong mày hơi nhíu lại.
Bạo liệt quyền là một võ kĩ huyền giai trung phẩm quả nhiên mức độ cao thâm hơn rất nhiều so với thập nhị ma ảnh quyết chỉ là linh giai.
Nếu như lúc trước Thanh Phong chỉ nhìn lướt qua một lần mà hiểu được năm sáu phần trong đó thì giờ đây một phần cũng chưa nắm chắc.
Ngay lập tức Thanh Phong không nói nhiều mà tùy ý tìm một chỗ bất kì ngồi xếp bằng xuống, bình tĩnh mà lật từng trang xem.
Bạo liệt quyền là một võ kĩ rất thiên về sự sáng tạo, toàn bộ quyển sách chỉ có duy nhất một thức, ứng đối, chiêu thức này có thể tùy vào tình hình mà biến đổi ra vô số dạng.
Tuy chỉ có một thức nhưng thực sự là như bao gồm vô số thức vậy, cùng với đó độ khó viễn siêu bình thường huyền giai trung phẩm.
Sau đó mấy ngày bên trong, Trần Thanh Phong không tiếp tục tu luyện thập nhị ma ảnh quyết, mà là toàn lực tu luyện bạo liệt quyền, tranh thủ để có thể đền bù khuyết thiếu võ kĩ về quyền pháp cái này một nhược điểm.
Nhoáng một cái, ba ngày thời gian trôi qua.
Chỉ thấy nương theo đó một tia chân khí ba động, Thanh Phong bất ngờ vung một quyền về phía tường đối diện, chân khí mang theo một đạo cảm giác nóng rực hình thành quyền ảnh gào thét xé gió mà đi.
Một âm thanh trầm đυ.c vang lên, cả căn mật thất rung động nhè nhẹ, chờ cho chân khí hoàn toàn tán đi để lộ ra quang cảnh trước mặt.
Tường hơi hiện ra một vết mờ mờ, quanh đó cháy đen lại, thi thoảng có vệt khói từ đấy bay ra.
Nhìn một màn này Thanh Phong âm thầm đánh giá.
Bạo liệt quyền hắn đã tu luyện đến nhập môn cực hạn, sắp tiếp cận tiểu thành cấp độ.
Về dạng quyền pháp hắn mới chỉ suy diễn được đúng một kiểu đó chính là chuyển chân khí về hỏa thuộc tính bao phủ lên đầu nắm tay, khi vung quyền chân khí li thể hư không bắn về phía địch nhân.
Sát thương mà cái này mang lại chỉ mới dừng ở hậu thiên cảnh tam trọng, không những thế mỗi một lần thi triển tiêu hao bảy thành chân khí trong đan điền của Thanh Phong, tức là bình thường chỉ có thể thi triển một lần.
Đây chính là khuyết thiếu khi chưa thâm ngộ đến nơi đến chốn.
Gạt bỏ đi tạp niệm, Thanh Phong một lần nữa đắm chìm trong suy diễn võ kĩ.
Lần này cứ như vậy kéo dài đến mười ngày thời gian.
Thanh Phong bất ngờ từ trong suy diễn trở về hiện thực, mở ra đôi mắt tỏa ra từng tia lăng lệ sắc bén bắn ra xung quanh, cùng với đó hắn đứng lên.
Đôi chân di chuyển từng quỹ đạo ảo diệu vòng qua vòng lại, khi thì đi thẳng khi thì zic zắc, khi thì chậm chạp, bất chợt Thanh Phong giơ lên hai cánh tay huy động từng đường quyền về phía trước, kèm theo đó là chân khí hộ thể.
Bạo liệt quyền pháp quyết từng chữ một hiện lên theo từng đường quyền hạ xuống.
Oanh một tiếng, như gông cùm xiềng xích bị phá bỏ, Thanh Phong cười lớn:
Tiểu thành đạt.