Chương 37: Chủ Động (Hơi H)

Chu Tuế Tuế cắn chặt môi dưới, bị anh nhìn chằm chằm chỉ cảm thấy mặt nóng ran, muốn đứng dậy nhưng chợt phát hiện ra cả người không còn chút sức nào.

“Không đau à?”

Hứa Cận đưa tay ra khều nhẹ môi cô, ngón tay vuốt ve chỗ hơi sưng vì bị cắn kia, chầm chậm tiến lại gần cô.

Lúc môi anh sắp chạm đến môi cô, Chu Tuế Tuế sợ run lên, lùi về sau một chút.

Cô giơ tay lên muốn làm gì đó, Hứa Cận đã nhanh tay gỡ kính của cô xuống, tháo dây buộc tóc của cô ra.

Chạm nhẹ vài cái, vuốt ve nếp tóc lưu lại khi buộc đuôi ngựa, mái tóc mềm mại rũ xuống ngang vai, cùng với gương mặt dần đỏ ửng, Hứa Cận nhìn đến thất thần, cổ họng hơi khô…

Trong lúc Hứa Cận thất thần, Chu Tuế Tuế đã cúi đầu xuống, nâng nhẹ mặt Hứa Cận lên rồi hôn.

Tình cảm cất giấu hai năm nay, trong giây phút cô quyết định bày tỏ ấy thì đã không còn băn khoăn gì nữa rồi.

Đối với sự chủ động của cô, Hứa Cận có chút kinh ngạc, sau đó lập tức đáp lại cô.

Bàn tay đang thăm dò trong áo vụng về cởi nút thắt áo trong của cô, không thuận lợi lắm, nhưng cũng cởi được rồi.

Sau đó lần dọc theo sống lưng vén áo cô lên, dùng một tay gạt bỏ hết chướng ngại vật trên người cô.

Nắng chiều từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, xuyên qua tấm rèm lụa trắng, khiến cả căn phòng nhuộm màu nắng.



Cả người Chu Tuế Tuế cũng như phát sáng, ngồi trên đùi Hứa Cận, đầu ngực bị anh ngậm trong miệng, cổ họng khẽ rêи ɾỉ ra chiều thoải mái.

Phía dưới đã ướt đẫm rồi, vải qυầи ɭóŧ mỏng dính chặt chỗ đó, vừa ngứa vừa khó chịu.

Du͙© vọиɠ vừa mãnh liệt lại rõ ràng như vậy khiến Chu Tuế Tuế cảm thấy sợ, cô sợ bản thân quá phóng túng, sẽ dọa sợ Hứa Cận.

Vậy nên, dù cho bây giờ cô rất muốn chạm vào thứ đang chĩa vào cô kia, những cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Hứa Cận buông thả hơn cô nhiều.

Anh biết rất rõ, qua ngày hôm nay anh phải gánh vác trách nhiệm gì, anh rất chắc chắn, và cũng rất mong chờ.

“Tuế Tuế…”

Hứa Cận nhả đầu ngực cô ra, không biết từ lúc nào tay đã từ lưng cô thăm dò đến trong quần, nơi mềm mại ẩm ướt kia làm anh lưu luyến không muốn rời.

Cô bé vừa mềm, vừa nhỏ như vậy, Hứa Cận thật sự chịu không nổi, trong đầu chỉ nghĩ đến việc muốn cô, muốn nhét thứ đó vào trong lỗ nhỏ, nghĩ đến cảnh tượng hòa làm một thể với cô.

“Chu Tuế Tuế, chờ tôi một lát, chờ tôi xuống dưới lầu mua áo mưa, cậu không được chạy!”

Hứa Cận cắn vai cô, dùng giọng cảnh cáo nói, sau đó thử nhét ngón tay đang sờ nơi tư mật kia vào, nó hút chặt lấy tay anh.



Nói xong, anh buông cô ra, không chỉ có vai mà ngón tay không an phận kia cũng buông ra theo.

Lúc chuẩn bị đứng dậy, Chu Tuế Tuế ấn Hứa Cận quay lại, mặt đỏ ửng nói: “Tôi đang trong kì an toàn, có thể bắn vào trong.”

Một câu nói này, làm cho chút lý trí cuối cùng của Hứa Cận phút chốc tan vỡ.

Anh lập tức bế cô từ ghế đi đến bên giường, sau khi đặt cô xuống, anh bắt đầu cởi hết quần áo trên người mình, cực kì gấp gáp.

Sau khi lột sạch sẽ đồ trên người, anh vẫn chưa dừng lại, tiếp tục tìm đến thân thể cô lột sạch.

Cô giống hệt trong video, da thịt trắng nõn mềm mại, đến cả cô bé cũng vậy.

Lần đầu tiên Hứa Cận muốn ăn sạch cô, chỉ hận bản thân không có thêm hai cánh tay, khám phá hết tất cả những thứ trên người đối phương.

Vậy nên, giây phút này đây trông tay chân anh có chút luống cuống, không biết nên làm cái nào trước để khiến cô thoải mái.

Chu Tuế Tuế cảm nhận được anh đang rối, dùng giọng rêи ɾỉ nói với anh, thật ra anh đang làm rất tốt.

“Ưmm, Hứa Cận…”

Cô ấn chặt ngón tay muốn rút khỏi lỗ nhỏ kia vào, hai chân hơi khép lại, mắt rưng rưng nhìn Hứa Cận.

“Không đợi được nữa rồi?”