Chương 39: Hắc quản gia bi thảm

Bụp!

Nước văng tung tóe ra khắp sàn nhà. Từng tiếng thở hồng hộc vang lên.

- Thiếu gia à! Tôi không chịu nổi được nữa.

Giọng Hàn Băng yếu ớt nói, tràn đầy vẻ mệt mỏi không chịu nổi.

- Yên tâm, nốt lần này thôi.

Giọng của Vinh lại lười biếng vang lên.

- Nốt lần này thôi… cái câu này thiếu gia nói từ một tiếng trước rồi.

Hàn Băng bất mãn nói, nhưng không nói gì nhiều lại tiếp tục lấy một quả bóng nước. Quả bóng nước này được Vinh dặn dò Hắc quản gia phái người khi tới hành tinh GJ 431 đặc biệt chế tạo. Còn tại sao lại phải chế tạo thì lại phải quay lại chín tiếng trước, trước khi tới hành tinh GJ 431.

….

- Chúng ta là chiến hạm quân sự chả nhẽ chính phủ không quản sao?

- Đây có phải là chiến hạm quân sự đâu thưa thiếu gia.

Hắc quản gia mỉm cười nói.

- Ồ! Thế là như nào?

Vinh có chút ngạc nhiên hỏi. Hắc quản gia đứng một bên mỉm cười cung kính nói:

- Phi thuyền Black Wind của chúng ta chỉ là phi thuyền vận chuyển tư nhân thuộc dạng lớn của tập đoàn BW. Hoàn toàn không có chiến hạm nào ở đây cả.

- À! Có vỏ bọc ngụy trang sao?

À lên một tiếng, Vinh liền hiểu ra. Đọc xong rất nhiều tài liệu, Vinh có hiểu biết không ít về Nguyễn gia. Với người ngoài, Black Wind là phi thuyền vũ trụ lớn nhất của tập đoàn BW. Còn tập đoàn BW lại là tập đoàn lớn nhất của tinh hệ VIII, phạm vi kinh doanh rải khắp các ngành nghề, vốn liếng cực kỳ hùng hậu. Nhưng cho dù là Ban quản lý khu vực Tinh hệ VIII có lợi dụng tin tức tập đoàn để công khai điều tra mấy trăm năm, cũng không cách nào hoàn toàn điều tra rõ được, người chủ sở hữu vốn tư bản sau lưng tập đoàn khổng lồ này là ai.

Rất nhiều người đều đoán rằng, ngoài Ủy ban quản lý tài sản tinh hệ VIII ra, phía sau công ty này còn ẩn hiện bóng dáng của mấy gia tộc thực lực hùng hậu nhất ở khu VIII. Thậm chí có người lờ mờ liên tưởng suy đoán, tập đoàn BW có lẽ có quan hệ với tập đoàn Lính Đánh Thuê, hiện đang có một địa vị vô cùng lớn ở đó.

Còn Vinh biết, tất cả mọi thứ về nó đều có chiếc bóng của Nguyễn gia thao túng. Thấy Vinh có chút hiểu ra, Hắc quản gia có chút ngạc nhiên, không ngờ một cậu nhóc mới mười hai, mười ba tuổi lại có thể đoán ra được nhiều như vậy. Mang theo vẻ ngạc nhiên, Hắc quản gia lại nói:

- Lần này lập kế hoạch để cứu thiếu gia, ngoài sáng, tập đoàn BW đã điều ra chiếc Black Wind thế hệ mới nhất này đến Tinh hệ I, mang theo một số vũ khí tiên tiến muốn tham gia cuộc triển lãm Vũ Khí tại London. Còn trong tối đó chính là đưa ba đội ám vệ cùng với một số lính tinh anh đi cứu thiếu gia.

Hắc quản gia còn không có nói, trên chiếc chiến hạm này còn từng vận chuyển thêm một quả bom nhiệt hạch cỡ nhỏ. Quả bom đó đã chôn vùi cả một doanh trại nhỏ ở tinh hệ IV. Một chiếc chiến hạm, trở theo cả một sư đoàn cơ giáp, ba đội ám vệ được trang bị tới tận răng, một quả bom nhiệt hạch khủng bố mà vẫn được ngụy trang hoàn hảo thành một chiếc phi thuyền thương mại, trở theo một số vũ khí cùng vài đội lính đánh thuê hộ tống. Ngụy trang hoàn hảo như vậy, ngoài Nguyễn gia cùng mấy thế lực lớn ra thực sự chả có ai làm được như vậy nữa.

Vừa đi, vừa nói chuyện, cuối cùng Vinh cũng tới được căn phòng mới đã được thu xếp hoàn chỉnh. Lại ngồi uỵch xuống chiếc ghế salon bằng da thú, Vinh rất là hưởng thụ. Quả nhiên là làm một cậu ấm cũng không tệ chút nào. Vinh như nhớ tới cái gì đó, chợt quay sang Hàn Băng nói:

- Ngươi cảm giác thấy không khỏe chỗ nào không?

Hàn Băng ngẩn ra, đáp:

- Không, vẫn thấy bình thường, chỉ là thấy thân thể tràn đầy sức mạnh hơn, muốn phát tiết ra một chút.

Vinh gật gật đầu, kêu Hắc quản gia:

- Ở đây có Lực kim đo lực không?

- Có thưa thiếu gia.

Hắc quản gia đáp lời, xoa nhẹ vào cái vòng tay của mình một chút rồi nói vào nó:

- Mang lên phòng thiếu gia một Lực kim đo lực.

- Vâng!

Vinh cũng hứng thú vô cùng, Diệt Thế Băng Thể mới kích hoạt được một phần trăm ngay cả nhập môn cũng chưa tới nhưng cũng đã tạo ra hàn khí dày đặc như vậy rồi. Vinh cũng rất chờ mong xem Hàn Băng hiện tại lực lớn ra sao. Thấy thiếu gia một bộ chờ đợi, Hắc quản gia liền mỉm cười nói:

- Nếu thiếu gia không đợi được vậy thì để tôi thử với tên nhóc này xem sao.

- Ngươi?

Vinh sáng mắt lên, đúng vậy, có một tên thực lực cũng không đến nỗi nào ở đây, sao không thử cơ chứ.

- Được rồi! Ngươi thử xem sao?

Hắc quản gia nghe vậy liền tiến tới chỗ Hàn Băng, vẫn cái giọng khàn khàn làm Hàn Băng nổi cả gai ốc.

- Nhóc con, ngươi đo lực quyền gần nhất là bao nhiêu?

Hàn Băng không dám chậm trễ, vội vàng chào một cái theo nghi thức quân đội rồi dõng dạc đáp:

- Thưa quản gia! Là tám ngàn chín trăm cân.

- Tám ngàn chín?

Hắc quản gia có chút nhíu mày.

- Ngươi nói thật? Ngươi sắp đột phá E cấp rồi? Sao không thấy đội trưởng đội 3 báo cáo?

Hàn Băng gãi gãi đầu, vẻ xấu hổ.

- Là vừa mới đạt được cách đây một tiếng, do thiếu gia chỉ điểm nên tôi mới đột phá. Với lại lúc đó mới dùng bốn thành lực.

- Bốn thành lực? Vậy nếu dùng toàn lực chả phải lên hai mươi nghìn cân lực?

Hai mắt Hắc quản gia tỏa sáng, đây chính là thiên tài a. Mới mười sáu tuổi, đã đạt tới E cấp tầng hai. Loại thiên tài này chính là được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng.

- Tốt! Dùng toàn lực đánh ra một quyền. Ta sẽ áp chế lực lượng xuống E cấp cùng ngươi kiểm tra.

Hàn Băng muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cậu vừa mới kích hoạt thể chất xong nên cũng muốn nhìn xem lực lượng của mình đã tới cấp độ nào.

- Hắc quản gia xin hãy cẩn thận, lực quyền toàn lực của tôi rất lớn đó.

Hắc quản gia nghe vậy cười nhạt, một tên E cấp chiến sĩ tầng hai liệu ra được bao nhiêu lực.

- Tới đây đi.

Hàn Băng hít sâu một hơi, tay phải bắt đầu tụ lực. Lập tức đạp mạnh xuống sàn một cái, một quyền hướng Hắc quản gia, quyền phong mang theo một luồng gió lạnh cắt da cắt thịt ấp tới.

Bởi vì là chỉ kiểm tra lực lượng nên Hắc quản gia lập tức áp chế lực lượng xuống còn E cấp tầng chín đỉnh. Một tay hướng quyền của Hàn Băng chụp tới.

Bụp!

Quyền, trảo chạm nhau phát ra một tiếng trầm thấp. Hàn Băng lập tức nhíu mày.

“Sao Hắc quản gia một trảo lại yếu như vậy? Chả nhẽ hắn áp súc lực lượng xuống F cấp? “

Đối mặt với bàn tay Hắc quản gia chụp tới, lực lượng của Hàn Băng không dừng lại lập tức gào thét, mang theo nghiền ép mà tới. Cảnh tượng như một hòn đá đập vào bong bóng vậy, không chịu nổi một quyền.

Cảm nhận được như vậy, Hàn Băng nghĩ Hắc quản gia có lẽ chưa chuẩn bị xong, ngay lập tức thu lại vài phần lực lượng. Nhưng dù vậy, Hắc quản gia vẫn như một quả bóng da bị đá văng đi.

Ầm!

Hắc quản gia bị đấm bay ra, va chạm vào bức tường đằng sau. Bức tường bằng kim loại không ngờ lõm vào đúng thành hình người. Hắc quản gia lập tức biến sắc.

- Ngài… ngài chưa chuẩn bị sao?

Hàn Băng gãi gãi đầu, xấu hổ nói. Vội vàng đi tới kéo Hắc quản gia ra. Nhưng bi kịch chỉ mới bắt đầu.

Vèo!

Hắc quản gia bị Hàn Băng kéo ra một cái, giống như một con búp bê bị một cái tàu cao tốc kéo đi, vèo một cái, bay ra ngoài.

Rầm! Hự…

Bức tường lại xuất hiện thêm một hình người. Hắc quản gia đáng thương chưa kịp sử dụng lực lượng thoát đi, không ngờ bị Hàn Băng “ném” một cái. Xương cốt lập tức kêu lên răng rắc.

“Mợ nó… đây là lực lượng E cấp sao?”

Hắc quản gia khóe miệng có chút giật giật, một ngụm máu ứ lại ở cổ như sắp phun ra. Quả thật hắn có chút coi thường Hàn Băng, tính đi tính lại cùng lắm Hàn Băng phát huy ra cũng chỉ có E cấp tầng ba, hoặc tầng bốn là cao rồi. Hắn áp chế lực lượng xuống E cấp tầng chín đỉnh, cũng đã là quá coi trọng. Nhưng thật không ngờ, một quyền của Hàn Băng đánh tới, ngoài uy thế, không ngờ còn mang theo lực vô cùng. Trong nháy mắt tiếp xúc với quyền của Hàn Băng, ngay lập tức lực lượng của hắn như bị thứ gì đó đóng băng. Không có cách nào tăng cao lực lượng lên để đỡ một quyền đó. Thế là bị một quyền đánh bay.

- Ngài có sao không?

Hàn Băng tưởng Hắc quản gia bị làm sao, lại vội vàng chạy tới, cầm lấy cổ tay Hắc quản gia lại kéo ra phát nữa.

- Không cần… A…

Rầm!

Hắc quản gia hét thảm một tiếng, chưa kịp kêu Hàn Băng dừng lại thì một lực lượng khổng lồ từ Hàn Băng kéo hắn ra, lại ném hắn sang bức tường khác. Lần này bi thảm hơn, bức tường bằng kim loại không ngờ bị đâm thủng ra một cái lỗ hình người. Hắc quản gia cảm giác muốn khóc đều đã có.

“Ta không phải chỉ coi thường ngươi chút xíu thôi sao? Có cần ác với lão già ta như vậy không?”

- Ngài làm sao vậy?

Hàn Băng vò đầu, vẻ mặt vô tội. Tại sao vừa mới kéo có một cái mà Hắc quản gia tự nhiên bay ra ngoài? Làm gì vậy? Nhảy tới, nhảy lui, ngài không bị bệnh đó chứ?

Hắc quản gia mà biết được suy nghĩ của Hàn Băng có lẽ sẽ một trảo chụp chết hắn.

Khóe miệng Vinh cũng giật giật, vốn nghĩ Hàn Băng tiến bộ cũng chỉ gấp ba bốn lần, nhưng không ngờ lại tiến bộ tới mức này.

Hắc quản gia bại triệt để a.

Thấy Hàn Băng lại định chuẩn bị tới đỡ Hắc quản gia, Vinh vội vàng kêu lại, rồi tự mình mở cửa qua xem. Mấy người lính bên ngoài cũng hai mặt nhìn nhau. Thấy trong phòng đột nhiên có chấn động, bọn họ cũng không hiểu việc gì, nhưng một lúc, lại nghe thấy rầm một cái, một bóng người bay ra, lăn vài vòng mới miễn cưỡng mới dừng lại được liền há hốc mồm. Nhìn kĩ người bị bay ra, mấy người lính liền run rẩy, vội vội vàng vàng đi tới đỡ.

Hắc quản gia đứng dậy, thở dài ra một hơi, ộc ra một ngụm máu. Ngụm máu vừa mới ộc ra ngay lập tức bị đóng băng lại. Hắc quản gia sắc mặt trắng bệnh mới miễn cưỡng hồng hào lên một chút. Không ngờ một quyền của Hàn Băng không những đóng băng lại lực lượng của mình, mà ngay cả xương cốt, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng cũng suýt chút nữa bị đóng băng. May mắn là hắn lực lượng đã đạt tới B cấp đỉnh, mới ngay lập tức triệt tiêu đi cỗ hàn khí đó, nếu không, cho dù là C cấp, dính một quyền đó cũng ngay lập tức bị đóng băng hoàn toàn.

“Đây… đây rốt cuộc là lực lượng gì?”