~~~~~~~~
Trong một thời không xa xôi.
Bíp… Bíp… Bíp…
Thanh âm báo động nhẹ nhàng mà cực kỳ thúc giục chợt vang vọng khắp toàn bộ Cục Tình Báo VSS. Mấy gã nhân viên công vụ mặc âu phục màu đen nhất thời kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú về phía màn hình khổng lồ bên trong tòa nhà. Ngoại trừ lần trước, một đàn Kaiju khổng lồ đột nhiên tập kích ra, Cục Tình Báo đã rất lâu rồi không phát ra tín hiệu báo động cấp SSS như thế, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Thanh âm báo động vẫn vang lên dồn dập, màn hình của máy tính chủ bắt đầu chớp động liên tục. Nhìn thấy hình ảnh xuất hiện, toàn bộ nhân viên công vụ đều ngẩn ngơ, nhưng tố chất quân nhân của họ vô cùng tốt, liền nhanh chóng lập một bản tài liệu, cấp lên cho Cục Trưởng. Chỉ trong tíc tắc, một bản tài liệu báo cáo đã trực tiếp xuất hiện trên màn hình Nano của Cục Trưởng Cục Tình Báo.
Ánh mắt lạnh lùng của hắn khẽ liếc qua, ngay lập tức liền đứng bật dậy, khϊếp sợ nhìn bản báo cáo. Cục Trưởng Cục Tình Báo cũng đã bị cái tin tức kia dọa cho khϊếp sợ. Trong suốt cuộc đời đằng đẵng của hắn, không biết đã chứng kiến qua bao nhiêu đại sự rồi, nhưng vấn đề liên quan tới Ngân Hà này, hắn không thể không nghiêm túc xem xét. Cục Trưởng hất tay một cái, đống tin tức kia đã sao chép ra một bản đưa cho thư ký Trần Lâm, đang đứng bên cạnh,trầm giọng, nói:
“Lập tức thông báo cho văn phòng Tổng Thống cùng với Thượng Viện, Bộ Quốc Phòng, Bộ An Ninh. Ngay lập tức. “
Trần Lâm là một trung niên nhân, hắn gỡ chiếc áo khoác từ trên mắc áo xuống, trực tiếp khoác lên trên người, trong lòng không khỏi âm thầm khϊếp sợ. Chuông báo động của Cục Tình Báo vang vọng lớn như vậy, đủ để chứng minh chuyện này đã được phán đoán là báo động cấp độ SSS. Nhưng phục vụ vị Cục Trưởng này bao nhiêu năm, hắn chưa bao giờ thấy sếp mình lại thất thố tới như vậy. Khẽ nhìn qua đoạn video mà vệ tinh đã ghi lại được cùng những báo cáo của cấp dưới được gửi tới thiết bị của Lâm.
Ngay tức khắc hai chân run run, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.
“Đây… đây là vết nứt không gian?... Vết nứt sao lại lớn như vậy? Hơn nữa còn không ngừng mở rộng. “
Trần Lâm nhanh chóng định thần lại, thông qua thiết bị truyền tin cầm tay, tiến hành thông báo cho văn phòng Tổng Thống cùng với Thượng Viện, Bộ Quốc Phòng, Bộ An Ninh.
Trần Lâm bước nhanh về phía trước, đi tới sau lưng Cục Trưởng, hạ giọng nói:
“Hội nghị An Ninh sẽ diễn ra vào một tiếng nữa. Tổng Thống cùng các vị Bộ Trưởng đang trên đường tới Nhà Xanh. Phó Tổng Thống cùng Thượng Nghị Sĩ đang ở tinh cầu Y. Bọn họ sẽ thông qua thiết bị mô phỏng tới họp.”
“Chủ tịch Quốc Hội đâu? “
“Đang trong quá trình bàn giao công tác cuối nhiệm kỳ. “
Cục Trưởng Cục Tình Báo vỗ vỗ trán, không nói gì, lập tức đi ra ngoài.
~~~~~~
Đúng mười hai giờ trưa, một đoàn xe từ trường màu đen di chuyển về phía Nhà Xanh, nơi quyền lực tối cao của dải Ngân Hà này.
Bước xuống xe đầu tiên là một người đàn ông ước chừng 50~60 tuổi, nước da hơi ngăm đen, trên đầu tóc đã bạc trắng một mảng. Vẻ mặt lúc này cực kỳ âm trầm, đang vội bước vào Nhà Xanh. Theo sau đó là một đội cảnh vệ cùng hai người đàn ông khác.
Hai người đàn ông mang quyền lực cực lớn trong cả Ngân Hà này, đó chính là Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng và Bộ trưởng Bộ An Ninh.
Ngay sau đó, từng chiếc xe lục tục kéo đến. Từng Đại nhân vật nắm vô số quyền lực bắt đầu tụ tập lại Thủ Đô.
Trong tòa nhà Quốc Hội, các vị Nghị Viên, Nghị Sĩ đã có mặt đầy đủ. Đa số là những thân ảnh mô phỏng, một số ít đang có công vụ tại thủ đô nên trực tiếp đến. Những người không biết tin tức đang túm tụm lại thành một nhóm dò hỏi, đang trong lúc không khí đang hơi náo động, một loạt tiếng bước chân vang vọng.
“Tổng Thống đã tới. “
Không biết là ai hô lên, căn phòng lại lập tức trở nên yên lặng, từng vị Nghị Viên, Nghị Sĩ lập tức quay về ghế của mình chuẩn bị cuộc họp khẩn do Tổng Thống đưa ra này.
“Các vị… “
Thanh âm của Ngài Tổng Thống trầm trọng vang lên.
“Một giờ đồng hồ trước, Cục Tình Báo đã nhận được một thông tin mức độ SSS. Một vết rách không gian đang không ngừng lan rộng, tới bây giờ vết rách đã lớn với bán kính 90.000 km. “
Trong căn phòng một mảng yên lặng, trong phút chốc lập tức ồn ào.
“90.000km… không… không thể nào, thứ vũ khí nào có thể tạo ra vết rách lớn như vậy, cho dù một đàn Kaiju cấp 6 cũng có thể làm được… “
Một vị Nghị Sĩ hoảng sợ nói.
“chẳng lẽ… chẳng lẽ… “
Tổng Thống không nói gì,chỉ lẳng lặng nhìn từng thần sắc của mọi người.
“ Chắc có vị còn nhớ vụ việc xảy ra cách đây tám mươi năm trước?”
Căn phòng Quốc Hội càng trở nên bạo động, các vị Nghị Viên, Nghị Sĩ đều nhớ tới một cái tên - Tu Sĩ.
“Phải… Chúng ta có khách, hơn nữa, không chỉ một nhóm như lần trước, tôi nghĩ lần này sẽ là rất nhiều.”
Cả căn phòng đang ồn ào trở nên yên lặng, thông tin của Tổng Thống quá mức rung động. Một vị Nghị Viên đứng lên, nhẹ nhàng nói.
“Chúng ta không biết bọn họ có mục đích gì khi đến đây, nhưng chỉ với hai trăm người như lần trước đã làm chúng ta tổn thất nhân lực, tài lực một con số tuy không đáng kể nhưng cũng không thể bỏ qua. Tôi đề nghị, điều động Quân Đoàn 2,Quân Đoàn 3, cùng Quân Đoàn 9, lập tức tới chỗ vết nứt.”
“Đồng ý. “
“Đồng ý “
“Đồng ý “
Từng thanh âm đồng ý vang lên, các vị Nghị Viên, Nghị Sĩ lập tức bỏ phiếu tán thành.
Tổng Thống trầm ngâm, Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng đang im lặng chợt lên một.
“Ba Quân Đoàn, tôi nghĩ không đủ, tôi kiến nghị bảy Quân Đoàn cùng đi. “
Một vị Nghị Sĩ chợt nói.
“Vậy có quá nhiều không, không biết chừng bọn họ không mang ý xấu...”
Vị Nghị Sĩ này chưa kịp nói hết, một vị Nghị Sĩ phản bác.
“John, chả nhẽ ông chưa biết sự đáng sợ của bọn họ sao, dù họ không có ý xấu, nhưng chúng ta vẫn phải đề phòng vạn nhất. Tôi đồng ý với ý kiến của ngài Bộ Trưởng Quốc Phòng. “
Vị Nghị Sĩ này vừa dứt lời, lại một lần nữa, đa số phiếu tán thành vang lên. Vị Tổng Thống đang trầm tư, đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh.
“Bảy Quân Đoàn, bảy trăm chiến hạm, mỗi một chiến hạm sẽ mang theo Hạt.”
“Bọn họ không mang ý xấu thì không sao, nhưng nếu có ý xấu, chúng ta sẽ chôn bọn họ trong không gian loạn lưu. Bọn họ có sức mạnh, chúng ta có công nghệ. Bọn họ là Thần, vậy chúng ta đồ Thần. “
Câu nói đầy sự tự tin của Tổng Thống vang vọng căn phòng, không khí bỗng chốc trở nên sôi sục. Mọi người lập tức vỗ tay tán thành.
“Vậy là ý kiến đã thông qua, Ngài Bộ Trưởng, phiền ngài rồi. “
Tổng thống nhìn qua Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, nhẹ nhàng nói.
Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng gật gật đầu, chiếc kính điện tử mắt trái của ông nhanh chóng lóe lên hàng loạt thông tin rồi được truyền đi nhanh chóng.
Một cuộc họp lịch sử, đánh dấu bước ngoặt của Ngân Hà này đã dần kết thúc.
~~~~~~~
Ngoài tinh không.
Một hàng dài chiến hạm khổng lồ đang lơ lửng. Động cơ không ngừng gào thét, từng đợt năng lượng tỏa ra không ngừng, khiến cho hư không trở nên vặn vẹo. Phía trước hàng dài chiến hạm đó không phải là là sinh vật hư không Kaiju, cũng không phải là lũ không tặc vũ trụ. Mà là một giải nứt không gian khổng lồ, nó đang không ngừng khuếch tán ra bốn phía xung quanh, như là… tạo ra một cánh cửa vậy.
Nhiệm vụ lần này của bảy Quân Đoàn là chuẩn bị những tình huống xấu nhất - Chiến Tranh.
Vết nứt lan ra càng ngày càng rộng, nhưng nó bắt đầu dần dần chậm lại. Qua hai ngày, vết nứt lan ra bắt đầu chậm lại rồi ngừng hẳn.
Trên một chiếc chủ hạm chỉ huy, từng thông số đang không ngừng tính toán, một sĩ quan đang chạy vội vàng trên hành lang, hướng tới căn phòng chỉ huy. Qua hai lớp bảo mật, người sĩ quan này nhanh chóng thông qua, bước vào căn phòng.
“Báo cáo Tổng Tư Lệnh, vết nứt đã ngưng lan ra, bán kính của nó đã đạt 212.000 km, chúng ta đã phái ra 300 vệ tinh mini thám hiểm, đang đợi hình ảnh cùng kết quả.”
Phía trước tên sĩ quan là một lão già, mặc trên mình chiếc áo quân đội, trên vai gắn một cái quân hàm năm sao vàng, tượng trưng cho quyền lực tối cao trong giới quân nhân, ngay cả Tổng Thống gặp lão cũng phải lễ nhượng ba phần. Lão đang chắp tay sau lưng, hướng ra phía không trung xa xa, nơi vết nứt trông thật đồ sộ, chỉ sợ đây chính là kỳ quan mà cả đời lão mới chứng kiến lần đầu.
Đôi mắt già nua lộ ra năm tháng, mái tóc bạc phất phơ, năm nay lão cũng đã một trăm mười hai tuổi. Công nghệ mặc dù phát triển, nhưng vẫn không thể kéo dài tuổi thọ trung bình của loài người lên được bao nhiêu. Lão không quay người lại, cũng chẳng nói gì, chỉ chăm chú nhìn ra tinh không. Một lúc sau, âm thanh khàn khàn, mang theo sự uy nghiêm vang lên.
“Đội đàm phán đã chuẩn bị xuất phát chưa? “
“ Thưa ngài, đã chuẩn bị. “
“Tốt, hi vọng chuyện sẽ thành công. “
Câu cuối cùng lão già nói rất bé, như là tự thì thào nói với bản thân mình vậy. Căn phòng lại trở nên im lặng, lão già vẫn đứng đó, tên sĩ quan vẫn cúi đầu, thiết bị thông tin trên cổ tay không ngừng chớp động, tiếp nhận những báo cáo từ cấp dưới.
Nhưng qua một khoảng thời gian, tên sĩ quan vẫn nhíu mày, ba trăm vệ tinh mini được phóng ra rò xét vẫn không truyền lại được tín hiệu về tổng bộ, trong lòng hắn lại chợt hiện lên một dự cảm không hay.
Đúng lúc này, thiết bị thông tin trên cánh tay chợt lóe. Một thân ảnh mô phỏng hiện ra, vẻ mặt trầm trọng báo cáo.
“ Thưa thiếu tướng, toàn bộ ba trăm vệ tinh đều đồng loạt mất tín hiệu. Từ trong khe nứt không gian bỗng xuất hiện nhiều luồng sóng dao động rất quỷ dị. Xin ban chỉ thị.”
Mày mắt tên sĩ quan càng nhíu chặt hơn, hắn quay về phía lão già báo cáo.
“Thưa ngài… “
Chưa kịp báo cáo hết, lão già chỉ chậm rãi nói, ra một chữ.
“Chờ. “
Chữ “chờ” vừa ra khỏi miệng, một hình ảnh làm lão Tổng Tư Lệnh già nua, trải qua rất nhiều năm tháng, rất nhiều sự việc cũng phải biến sắc hiện ra.