Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vô Thượng Thần Đế

Chương 58: Khiêu Chiến (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bất luận như thế nào, Mục Vân dám can đảm khiêu chiến lớp của hắn, chính là đang chạm vào uy nghiêm của hắn.

Hành động kia đầy đủ để hắn gϊếŧ chết Mục Vân hơn trăm lần.

- Điêu đạo sư, sau một tháng, Mục Vân ta dẫn ba vị học sinh lớp năm sơ cấp, cùng lớp cao cấp tinh anh của ngài đấu một trận, ba trận tranh tài, Mục Vân ta thắng tấn thăng làm đạo sư trung cấp, ngài chắc sẽ không có ý kiến?

- Tự nhiên!

Điêu Á Đông mỉm cười, đè xuống sát ý dưới đáy lòng, cười nói:

- Mục đạo sư đã hoàn toàn thay đổi, để người ta phải cảm khái, như vậy đi, chỉ cần Mục đạo sư có thể thắng ta một trận, Điêu Á Đông ta cam nguyện lui về đạo sư trung cấp, mà Mục đạo sư sẽ tự động trở thành đạo sư trung cấp, như thế nào?

Lời này vừa nói ra, từng đợt âm thanh bàn tán vang lên trong toàn bộ phòng tu luyện.

- Mục Vân thật không biết trời cao đất rộng, còn muốn tiến hành tranh tài với Điêu đạo sư, muốn chết à!

- Ta nhìn hắn là biết rõ đối đầu ban nào cũng không thể thắng, mới làm như vậy!

- Không sai, rõ ràng là muốn tìm lối thoát cho mình, mà Điêu đạo sư căn bản không so đo với hắn, còn nhượng bộ, gia hỏa này, xem ra cho là mình qua hai bài khảo hạch, là có thể vô pháp vô thiên!

- ...

- Như vậy sao được!

Lời của Điêu Á Đông vừa dứt, Mục Vân lần nữa mở miệng nói:

- Quy củ học viện chính là quy củ học viện, câu nói này vẫn là Điêu đạo sư nói, mà ngài cũng nói, ta không đủ tư cách, chẳng lẽ hiện tại quy củ học viện trong mắt Điêu đạo sư lại không tính là gì sao?

Điêu Á Đông siết chặt hai tay, âm thanh xương cốt chạm vào nhau vang lên, trên mặt hắn vẫn y cũ mỉm cười nói:

- Mục đạo sư nói đúng, vậy sau một tháng, chúng ta sẽ phân cao thấp!

Điêu Á Đông quay người rời đi, nhưng đám người lại hoàn toàn sôi trào rồi.

Mục Vân công khai khiêu chiến Điêu Á Đông, ba trận tranh tài, Mục Vân đến cùng sẽ để cho ai ra sân?

Lớp năm Sơ cấp? Làm sao có thể!

Dù hiện nay, lớp năm sơ cấp có Tần Mộng Dao, một thiên tài tuyệt đỉnh gia nhập, nhưng muốn trong vòng thời gian một tháng, Mục Vân muốn tăng cao thực lực lớp năm sơ cấp, có thể đánh với lớp cao cấp Điêu Á Đông dẫn đầu, cũng tuyệt đối là chuyện không thể nào!

Dần dần, đám người tản ra, Mục Vân trở lại phòng học.

Giờ phút này, trong phòng học, nhóm học sinh của hắn cũng đang xôn xao bàn tán.

Diệu Tiên Ngữ ngồi ở vị trí trước nhất, nhìn thần sắc của Mục Vân, hoàn toàn không giống như lần thứ nhất mang vẻ kinh thường, mà là tràn ngập sùng bái.



Một bên khác, Tề Minh lại như ngồi trên kim châm, toàn thân không được tự nhiên.

Lần thứ nhất, hắn gây phiền phức cho Mục Vân, chỉ là Mục đạo sư đánh một trận với Cận Đông, thế nhưng lần thứ hai này, lại mâu thuẫn với Điêu Á Đông, thiên tài đạo sư, mà hắn còn là đối chọi gay gắt trước mặt toàn bộ học viên trong học viện.

Tề Minh cảm thấy rất đau đầu.

- Mục đạo sư, ngài thật đúng là có khí phách, ba trận ước hẹn, ngài chọn như thế nào cũng được, hết lần này tới lần khác lại chọn Điêu đạo sư tranh đấu, ngươi thật đúng là có tự tin!

Dưới đài, một đạo âm thanh âm dương quái khí vang lên.

Mặc Dương!

Tiểu tử này, bị Mục Vân liên tiếp giáo huấn mấy lần, vẫn như trước rất bướng bỉnh.

- Lần này, không chỉ có liên quan đến danh dự cá nhân Mục Vân ta, còn liên quan đến lớp năm sơ cấp các ngươi cùng với... Danh dự Tần đạo sư các ngươi!

Đúng!

Hơn ba mươi học sinh trong phòng đột nhiên kịp phản ứng.

Hiện nay, Tần Mộng Dao - Tần Đại mỹ nữ chính là đạo sư lớp bọn hắn, nếu ba trận tranh tài toàn thua, Mục Vân mất mặt là việc nhỏ, Tần đạo sư cũng bị ảnh hưởng đến, đó mới là đại sự!

- Ba trận tranh tài, trận đầu là thực lực cảnh giới, lớp của Điêu đạo sư, có thể là Điêu Á Vân - thiên tài Điêu gia ra sân, hoặc Mặc Hải lớp bọn hắn ra sân, lớp chúng ta không có người nào là đối thủ!

- Trận thứ hai tranh tài là luyện đan, lớp chúng ta có Diệu Tiên Ngữ, nhưng lớp bọn hắn lại là có Uông Vân Kỳ, Uông Vân Kỳ chính là thiên tài Uông gia, là luyện đan sư nhất phẩm, không kém bao nhiêu so với Diệu Tiên Ngữ!

- Lại nói trận thứ ba, so tài luyện khí, Tề Vân kia chính là thiên tài khí sư được học viện công nhận, có thể luyện chế ra phàm khí trung phẩm, lớp chúng ta... Dù nhà Tề Minh là rèn sắt! Căn bản không thể nào so sánh!

Mặc Dương nhếch miệng lên, bất đắc dĩ nói.

Mặc dù hắn nhìn thấy Mục Vân không vừa mắt, nhưng Tần Mộng Dao ở đây, hắn cũng muốn biểu hiện tốt một chút.

- Vậy chúng ta có thể biến chuyện không thể thành có thể, đây mới là giá trị tồn tại của ta!

Mục Vân đột nhiên mở miệng, thần sắc hắn nghiêm túc nói:

- Võ giả một đường, đoạt thiên địa, đoạt vận may, đoạt sinh tử, nếu như ngay cả dũng khí cướp đoạt cũng không có, vậy các ngươi còn tu luyện cái gì?

- Theo lời kể năm xưa, Khổ Hải Thiên Tôn, kinh mạch hắn đều bị phế, bị người đời nhận định là không thể tu luyện, nhưng hắn có nghị lực cường đại, một mình trèo lên Cửu Thiên Thần Lôi Sơn, dẫn lôi nhập thể, mạnh mẽ dùng lôi điện dựng lại kinh mạch, cuối cùng thành Thiên Tôn một đời, bay lượn tự tại trong ba ngàn tiểu thế giới!

- Các ngươi mỗi một người đều là người hoàn hảo, có lý do gì không cố gắng?

Lời Mục Vân vừa nói ra, toàn bộ trong lớp, rơi vào sự im lặng.

Đúng vậy, bọn hắn cũng là dựa vào thực lực thi vào Bắc Vân học viện, dựa vào cái gì bị người khác gọi là phế vật, dựa vào cái gì được gọi là lớp phế vật?



- Chuyện kia... Mục đạo sư, Cửu Thiên Thần Lôi Sơn là địa phương nào?

Đột nhiên, một đạo âm thanh rất không đúng lúc vang lên, toàn bộ học sinh trong lớp toàn bộ nghi ngờ nhìn Mục Vân.

Khổ Hải Thiên Tôn, không phải là người trong truyền thuyết sao? Thật tồn tại sao?

- Mặc Dương!

Mục Vân nhìn Mặc Dương, đột nhiên quát:

- Mặc kệ lớp Điêu Á Đông có Điêu Á Vân, hay Mặc Hải, ngươi, Mặc Dương, trận đầu chính là ngươi ra trận! Ta nhớ hình như Mặc Hải và ngươi đều là con cháu thương hội Mặc gia?

- A?

Nghe thấy lời này, sắc mặt Mặc Dương như ăn phân, rất khó coi.

- Trận thứ hai, sẽ do Diệu Tiên Ngữ ra sân, Diệu Tiên Ngữ, ngươi có lòng tin sao?

- Chỉ cần Mục đạo sư có lòng tin, Tiên Ngữ sẽ có lòng tin, Mục đạo sư nhất định phải dốc lòng dạy bảo ta!

Diệu Tiên Ngữ đứng lên từ vị trí mình ngồi, khom người cúi đầu, ngực nàng lộ ra, không sót một điểm nào.

Ánh mắt Mục Vân đảo nhanh một cái, chậm rãi nói:

- Khụ khụ... Yên tâm, có Mục đạo sư ở đây, không có vấn đề!

- Trận thứ ba... Mặc Dương, vừa rồi ngươi nói nhà Tề Minh là rèn sắt? Vậy thì Tề Minh lên đi!

- Hả?

Tề Minh phịch một tiếng từ trên chỗ ngồi đứng lên, ấp úng nói:

- Mục đạo sư, ta chỉ đánh qua thiết, không có luyện qua khí, mà Tề Vân là thiên tài luyện khí của Tề gia, ta...

- Ngươi cái gì ngươi!

Mục Vân chặn lại nói:

- Chuyện này chính là ngươi gây ra, ta dạy ngươi, một tháng thời gian đã đủ dùng!

Mục Vân bá đạo chọn ra ba người, lập tức quay người rời khỏi lớp học, lưu lại các học sinh xôn xao trong sảnh đường.

- Không nghĩ tới, Mục đạo sư đã từng ngu ngốc, hiện tại lại mắt sáng như đuốc ngoài dự đoán, tuyển người ngược lại rất chuẩn xác!

Vừa ra khỏi phòng học, Tần Mộng Dao mặc chiếc váy ngắn màu lam nhạt, chạy theo sau.
« Chương TrướcChương Tiếp »