- Mục Vân đến từ đế đô Mục gia, chính là con trai của tộc trưởng, hôm nay, tiểu tử này có biến hóa như thế, chỉ có thể nói rõ, hắn vẫn luôn giấu tài!
Nghe được tôn nữ nghi hoặc, Tần Thì Vũ khẳng định nói:
- Nếu hôn sự của ngươi và hắn thành, nói không chừng, có thể bằng vào Mạc Vấn đại sư, chữa khỏi quái bệnh của ngươi, cửa hôn sự này, hi vọng Mục tộc trưởng có thể thúc đẩy!
Nghe thấy lời này, Tần Mộng Dao vểnh vểnh miệng lên.
Nàng tự hỏi tướng mạo mỹ mạo, nhưng hôm nay, Mục Vân lại ở trước mặt mọi người từ chối hôn sự, mặc dù phản đối gia tộc xử lý, nhưng đối với nàng cũng là đả kích.
Mà nghĩ đến mình còn có thời gian một năm, sắc mặt Tần Mộng Dao lại trở nên ảm đạm.
Nếu Mục Vân nghe được Tần lão thái gia đánh giá đối với hắn, sợ rằng sẽ cười ra nước mắt.
Giấu tài, cái từ này thật đúng là không thích hợp với hắn.
Chỉ là thời khắc này, Mục Vân lại cười không nổi, ngược lại là một mặt buồn khổ.
Luyện đan sư lục tinh Mạc Vấn này, thực sự quá... Quá đáng ghét!
Từ khi tiến vào tiểu viện của hắn thì luôn há miệng không ngừng, không ngừng hỏi thăm hắn tri thức liên quan tới luyện đan.
Nếu không phải lão gia hỏa này trong đại sảnh để cho mình cáo mượn oai hùm một lần, Mục Vân thật muốn bịt miệng của hắn!
Thật vất vả mặt trời mới lặn về phía tây, nhìn thấy Mạc Vấn còn có dự định lưu lại, Mục Vân tranh thủ thời gian tiễn khách.
Mạc đại sư cuối cùng cũng bất đắc dĩ, vẫn chưa thỏa mãn rời khỏi, Lục Khiếu Thiên cũng bồi một ngày, sợ run tim mất mật một ngày.
Toàn bộ Mục gia, từ trên xuống dưới, càng thở mạnh cũng không dám.
Trước đó, tiểu viện của Mục Vân đều yên tĩnh đến lạnh lẽo, hôm nay, xung quanh lại đứng đầy người.
Chỉ là, sau khi Mạc đại sư rời khỏi, những người kia cũng là dần dần tản ra.
Trăng sáng treo cao, Mục Vân ngồi ở trên giường, hồi tưởng lại gợn sóng một ngày hôm nay, không ngừng cười khổ.
Kiếp trước, thân là Tiên Vương của ngàn vạn đại thế giới, hô phong hoán vũ, không ai có thể ngăn cản, thế nhưng lại bị một đám tiểu nhân tính toán đạo tiêu bỏ mình. Nghĩ đến tràng cảnh hơn mười vị Tiên Vương liên thủ đánh gϊếŧ mình, trong lòng Mục Vân lại càng tức giận.
- Được, nếu thượng thiên đã cho ta một lần nữa sống lại, vậy lần này, ta nhất định phải gϊếŧ trở lại Đại Thiên thế giới, trọng chấn hoàn vũ!
Trong lòng Mục Vân kêu gào.
Một tiếng cọt kẹt nhẹ vang lên, cửa bị đẩy ra.
Mục Lâm Thần từ ngoài phòng đi vào.
- Nghĩa phụ!
Mục Vân cung kính thi lễ một cái, đứng dậy.
- Vân nhi, những năm này, vi phụ hổ thẹn với ngươi, nhưng mà hôm nay, ngươi ngược lại đã làm cho vi phụ lau mắt mà nhìn!
Mục Lâm Thần nói ngay vào điểm chính:
- Vi phụ sẽ không đi hỏi chuyện ngươi đi cùng Mạc đại sư, chỉ là, thông gia với Tần gia, vi phụ hi vọng ngươi có thể đáp ứng!
- Đáp ứng? Vì sao?
Thở dài một hơi, Mục Lâm Thần ngồi xuống.
- Bắc Vân thành bị tứ đại gia tộc chiếm cứ bộ phận tài nguyên cực lớn, tứ đại gia tộc bao gồm Tần gia, Mục gia, Uông gia, Điêu gia. Bây giờ, Uông gia và Điêu gia đã liên thủ với nhau, tạo áp lực đối với Mục gia và Tần gia chúng ta, chúng ta nhất định phải làm ra hành động!
Mục Lâm Thần trầm trọng nói:
- Ngươi cũng biết, hiện tại trong gia tộc, đại trưởng lão và nhị trưởng lão khí diễm phách lối, chuyện này, vi phụ hi vọng ngươi có thể tạm thời đáp ứng!
- Chúng ta mặt ngoài liên thủ với Tần gia, tạm thời làm dịu áp lực trước mắt là được,
ngày sau sẽ giải trừ hôn ước!
Mục Lâm Thần nhìn Mục Vân, trong mắt lại mang theo một tia khẩn cầu.
Mục Vân sững sờ.
Trước đó, trong mắt Mục Vân, nghĩa phụ là không thể phá vỡ, bất kỳ lúc nào cũng đều nhô lên bả vai thẳng tắp.
Hình như vào giờ phút này, biểu lộ của Mục Lâm Thần đã đả động trong lòng Mục Vân từng chút một. Chậm rãi nhẹ gật đầu, Mục Vân đáp:
- Được, ta đáp ứng!
Nghe thấy Mục Vân đáp ứng, Mục Lâm Thần hơi kinh ngạc nhìn Mục Vân một chút.
- Nhưng ta có một điều kiện!
Chỉ là, Mục Lâm Thần còn chưa kịp cao hứng, Mục Vân đã lần nữa mở miệng.