Chương 46

Lúc này đương nhiên Khả Hân ý thức được Tư Kiến muốn bật hai chân nàng ra, mà kế tiếp có thể phát sinh điều gì, nàng cũng có thể đoán được đại khái. Nàng đã không có thời gian để suy nghĩ nhiều, luân thường và lòng trung thành với tôi đã khiến cho nàng lựa chọn. Tuy rằng nàng vẫn chưa ‘tỉnh’, nhưng lại dùng sức giữ chặt chân mình, như vậy đã nói cho Tư Kiến biết ở bên cạnh lúc này nàng đã tỉnh, hy vọng nó biết khó mà rút lui. Nhưng lúc này nó đã sớm biết, sao lại có thể bị hành động này của nàng ‘chỉ dẫn’ cho nước đi?

Khả Hân dùng sức giữ chặt hai chân, Tư Kiến cảm nhận được lực của nàng. Chỉ là lúc này nó đã mất lý trí, bị khống chế bởi du͙© vọиɠ. Hắn dùng sức tách hai chân mẹ nuôi ra, bởi vì nó bắt được mắt cá chân của nàng, trước không nói khí lực nàng không có mạnh bằng nó, phương pháp này không thua gì nguyên lý đòn bẩy, nàng phí sức, nó thì tiết kiệm sức lực, cho nên nó dùng sức vài cái, rốt cục phá tan sức nàng đang dốc hết toàn lực. Đôi chân mảnh khảnh của nàng dần dần tách ra và vẻ mặt của nàng đã chật vật đến cùng cực.

Lúc này hai người đều đã biết rõ lẫn nhau, hành động vừa rồi được coi là ngụy biện, chỉ là trong lòng Khả Hân đang dối trá duy trì phẩm giá cuối cùng của mình, không đến thời khắc cuối cùng, nàng không muốn cho thấy mình đả hoàn toàn tỉnh dậy. Hai chân của nàng bị tách ra dưới sự miễn cưỡng tột độ của nàng, tất cả các bộ vị giữa hai chân từ từ hiện ra dưới ánh mắt Tư Kiến. Mà trong quá trình mở hai chân mẹ nuôi ra, nó có vẻ vô cùng kích động, nàng càng “ngủ”, nó càng có dũng khí và tự tin.

Tư Kiến tách hai chân của Khả Hân ra tới kích thước vừa đủ, đôi môi âʍ ɦộ mập mạp lộ ra dưới ánh mắt nó, sau khi nó tách hai chân mẹ nuôi ra cũng không có dừng lại, ngược lại tiếp tục đẩy hai chân nàng công lên, trở lại vị trí ban đầu cuộn tròn hai chân, khác biệt duy nhất là lần này hai chân nàng lại tách ra. Trong quá trình tách hai chân nàng, nó không còn ôn nhu như trước, ngược lại rõ ràng là dùng sức, tất cả những chuyện này đã không còn là lén lút nữa!

Tư Kiến tách đôi chân mịn màng và thanh tú của mẹ nuôi ra, hai cánh hoa màu đỏ nhạt hấp dẫn, chín mọng và thơm dịu dàng, bãi cỏ tươi tốt càng làm nổi bật làn da non và mịn màng của nàng, trong càng trắng hơn. Có lẽ Khả Hân vẫn giữ một tia hy vọng cuối cùng, hy vọng Tư Kiến vẫn giống như đêm hôm trước, chỉ liếʍ âʍ ɦộ của nàng mấy cái, chỉ cắm ngón tay vào âʍ ɦộ của mình, chỉ nhét tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào âʍ ɦộ.

Lúc này tôi nhìn bộ dáng vợ tôi ở trong video, không thể nghi ngờ là rất tức giận! Vì sao lúc này nàng còn bảo trì trạng thái giả bộ ngủ, cho dù lúc này nàng có tỉnh dậy, nói một tiếng “KHÔNG”, tất cả những chuyện này có lẽ sẽ đình chỉ, chẳng lẽ Tư Kiến mang đến cho nàng một sự kí©h thí©ɧ mãnh liệt, làm cho nàng cảm giác không nỡ? Rất mâu thuẫn?

Sau khi hoàn thành tất cả các tư thế cho Khả Hân, Tư Kiến kề sát mặt mình vào mật huyệt mẹ nuôi, chỉ có điều càng gần, nó mới có thể nhìn rõ trong đêm đen kịt này mật huyệt của nàng. Nó tham lam ngửi ngửi mùi ái dịch phát ra từ mật huyệt, môi âʍ ɦộ được bao phủ bởi chất nhờn lóng lánh, đôi khi môi âʍ ɦộ rung lên và một dòng chất lỏng dâʍ ŧᏂủy̠ từ từ được ép ra.

Ở phần cuối của hai cái đùi đầy đặn trắng như tuyết, một mảng lôиɠ ʍυ đen bóng bao phủ toàn bộ vùng mu của Khả Hân, lôиɠ ʍυ rất rậm rạp và đều, giống như một con bướm đen, tạo thành sự tương phản rõ nét với màu da trắng xung quanh cơ ngọc. Sự tương phản giữa hai bên bổ sung cho nhau và bù đắp lẫn nhau.

Kéo dài xuống dưới, một hộŧ ɭε nhỏ hồng hào và mềm mại lộ ra giữa đám lông, dựng đứng ngay chỗ giao nhau của phần cuối môi âʍ ɦộ xinh xắn của mẹ nuôi, khiến cho người ta không thể bỏ qua sự tồn tại của nó. Hai môi lớn mập mạp được bao phủ bởi những sợi lôиɠ ʍυ đen bóng, bên trong tươi tắn và hồng hào, còn hai môi âʍ ɦộ nhỏ nhút nhát giống như một cái nấm, hơi loè ra, mềm mại đến mức khiến cho người ta phải rung động. Vòng thịt căng mọng, hơi trũng xuống, là cái âʍ ɦộ xinh xắn, là lối vào thiên đường cực lạc, là cửa sinh sản cho con người, là suối nguồn tràn trề mật ngọt.

Dưới suối nước đều đặn tiết ra dòng chất lỏng ái dịch, có một đóa cúc hoa nhỏ không ngừng giãn ra, khép lại, co rút, có màu hơi nâu, đã sớm ngâm mình trong làn nước suối dồi dào, những sợi lông ngắn nối với nhau.

Lần này con sói nhỏ không đánh hơi quá lâu, sau khi ngửi ngửi khoảng mười giây, nó liền trực vồ lấy và dùng miệng bịt lỗ mật huyệt Khả Hân, người đang giả bộ ngủ bất ngờ không kịp đề phòng, không ngờ nó lại khẩu da^ʍ cho nàng sớm như vậy, cho nên phát ra một tiếng ngâm nhẹ.

“Ah…” Tiếng ngâm khẽ này vừa mới phát ra từ miệng Khả Hân, đã bị nàng cưỡng chế giữ lại, sau đó cắn môi cố nén kí©h thí©ɧ mãnh liệt do mật huyệt mập mạp mang đến. Có lẽ nàng cho rằng tiếng ngâm này rất nhẹ, nhưng tôi và Tư Kiến lại nghe rất rõ ràng.

“Shrụp shrụp”… “Ah…” Rốt cục lần này Tư Kiến không cần phải cẩn thận nữa, hắn dùng sức nhấm nháp và mυ"ŧ mật huyệt mẹ nuôi, hai mảnh môi âʍ ɦộ mập mạp không ngừng bị nó hút vào trong miệng nhấm nháp. Trước kia không có cảm nhận được loại cảm giác này Khả Hân nào có thể chịu được loại kí©h thí©ɧ và trêu chọc này, nàng cố đè nén cảm xúc hưởng thụ. Những hành động này của nó không thể nghi ngờ đã ăn mòn một tia thanh tỉnh và lý trí cuối cùng của nàng.



Hai đùi của Khả Hân kẹp chặt vào nhau, cặp mông to của nàng không ngừng lắc lư và hai chân xoắn vào nhau, nàng không thể thoát khỏi sự liếʍ mυ"ŧ của Tư Kiến. Trong cơ thể nàng chưa từng trải qua một cỗ cảm giác giống như nước lũ dâng trào, không cách nào khống chế, cảm thấy trái tim đập càng lúc càng nhanh, không khỏi rên một tiếng. Dịch chảy ra từ lỗ mật huyệt càng lúc càng nhiều, thấm dần lớp lôиɠ ʍυ mềm mại của mẹ nuôi.

Dưới sự liếʍ láp liên tục của Tư Kiến, cánh hoa nhỏ ngọt ngào và đầy thịt bắt đầu cứng lại thậm chí còn kéo dài hơn. Nó dùng ngón tay kéo cánh hoa nhỏ ra một chút, lộ ra cái lỗ nhỏ mọng nước của mẹ nuôi, làn da mềm mại màu đỏ nhạt nơi cái lỗ nhỏ tràn đầy máu, hơi dựng đứng, trông như đóa hoa hồng mới nở. Viên ngọc trai bên trên thò ra khỏi lớp bọc, vòm hồng lấp lánh như một nụ hoa sắp nở.Tư Kiến đảo đầu lưỡi ở miệng mật huyệt Khả Hân, để cho nước suối thơm ngon ứa ra từ người mẹ nuôi chảy trên lưỡi mình, nó đặc quánh và béo ngậy, sau đó đưa đến hạt trân châu, nhúng đầu lưỡi lên. Lưỡi của nó trên mầm hạt đậu nhỏ càng lúc càng nhô ra, che kín toàn bộ lỗ tiểu nhỏ nhớp nháp. Nó hôn ngấu nghiến cánh hoa mỏng manh và thơm ngát của Khả Hân, thè lưỡi thẳng như một dươиɠ ѵậŧ vào lỗ mật huyệt nhỏ hẹp, mọng nước, đầy thịt và quyến rũ của nàng, sau đó đút vào, rút ra, ra vào, lại ra vào…

Khả Hân sao có thể chịu được khıêυ khí©h như vậy, toàn thân thở hổn hển như điện giật, vẻ mặt vừa gợi cảm vừa xuất thần. Nàng từ bỏ đấu tranh và để con trai bú vùиɠ ҡíи của mình và làm điều gì sai trái, cảm nhận tình yêu của con trai dành cho nàng, kɧoáı ©ảʍ ở phần dưới dần dần ập đến, đó là một kɧoáı ©ảʍ khác với việc được đút vào bởi một dươиɠ ѵậŧ, kɧoáı ©ảʍ này khác hẳn, nó cũng làm cho nàng ngây ngất cả người. Thân thể mềm mại đầy đặn không khỏi run lên, loại kɧoáı ©ảʍ này làm cho nàng có điểm muốn rên lên một tiếng kiều mị, nàng vội vàng che cái miệng nhỏ, không ngừng kèm lại tiếng rên.

“Ồ… Tư Kiến… đừng… umm… ah… Tư Kiến… Mẹ không chịu nổi… oh… con… con làm mẹ ngứa quá… mẹ… mẹ không muốn… không…” Cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Khả Hân không thể không uốn éo, và không thể không phát ra tiếng rên gợi cảm từ cổ họng. Thung lũng nhỏ của nàng giờ đã tràn ngập nước, hai cánh cổng đóng kín giờ phút này cũng đang đóng mở ầm ĩ, khát vọng mãnh liệt chưa từng có từ sâu trong trái tim nàng từ từ lan tràn ra bên ngoài, khí thế thật không thể ngăn cản. Người mẹ nuôi cứ thở hổn hển, và sự tỉnh táo của nàng dần trở nên mờ nhạt.

Cái lỗ nhỏ của Khả Hân lần lượt bị đầu lưỡi của Tư Kiến trêu chọc, lúc này nàng run rẩy không ngừng, hai chân thon dài trắng nõn dựng thẳng lên cao, duỗi thẳng và mạnh, nghĩ đến mỗi lần lưỡi của con trai liếʍ nhẹ, hai chân nàng run lên, và trong khi nàng rên, cặp mông trắng nõn vẫn hướng lên trên, nhịp nhàng chào đón sự tấn công của nó.

Có lúc Tư Kiến dùng lưỡi như một dươиɠ ѵậŧ để cày, có lúc lại dùng lưỡi trêu chọc chà chà hộŧ ɭε nhỏ nhô ra của mẹ nuôi, đồng thời ma sát hai miếng thịt đỏ nhạt, mềm mại trơn trượt của người phụ nữ đã có chồng với ngón tay của mình. Nó nhẹ nhàng qua lại hoặc mạnh mẽ đẩy đẩy, mẹ nuôi run lên vì sự dịu dàng, một tay nắm chặt tay nó, hai chân vặn vẹo khó chịu, trong miệng thơm tho phát ra tiếng rên ngây ngất.

Tư Kiến vùi cả mặt vào cặp mông đầy đặn của mẹ nuôi, mυ"ŧ, liếʍ và cắn, nếm mật hoa chảy ra từ âʍ ɦộ của nàng, thỉnh thoảng phát ra những âm thanh “tsk, tsk”, thưởng thức miếng thịt bụ bẩm chỉ thuộc về nó, trong lòng niềm vui sướиɠ và kiêu hãnh vô song dâng lên một cách tự nhiên.

Tiếng rên của Khả Hân càng lúc càng lớn trong sự mê hoặc, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, cặp mông to và mềm mại không thể không di chuyển về phía trước, như thể muốn đạt được kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ và sâu sắc hơn, âʍ ɦộ đã trở thành một mảnh ruộng ướŧ áŧ.

Khả Hân nhỏ giọng cầu xin tha thứ: “Tư Kiến… đừng… đừng mυ"ŧ… làm ơn… ah… đừng… ah… mẹ… mẹ… ngứa… con dừng lại… dừng lại đi…” Toàn thân Khả Hân bắt đầu run lên, hai tay không khỏi ấn vào đầu Tư Kiến, mông hơi vặn vẹo, nói.

“Tsì… ừm… ss… ừm…” Khả Hân rên nhỏ, hộŧ ɭε nhỏ ban đầu được liếʍ trở nên to hơn, và lưỡi của Tư Kiến tiếp tục luồn vào lỗ mật huyệt nhỏ của nàng, trong khi chóp mũi của nó thỉnh thoảng cọ xát với hộŧ ɭε đang cương cứng của mẹ nuôi. Sự kí©h thí©ɧ mạnh mẽ khiến cho cơ thể của nàng càng vặn vẹo hơn, nàng nắm tóc của nó và ấn mạnh vào tiểu huyệt mập mạp của nàng, hy vọng đầu lưỡi của nó tiến sâu hơn, giải quyết cơn ngứa sâu trong cơ thể nàng, tiếng rên bị kìm nén cũng dần trở nên lớn hơn.

Thấy vậy, Tư Kiến dùng lưỡi liếʍ mạnh hơn vào lỗ mật huyệt của mẹ nuôi, trêu chọc hộŧ ɭε của nàng, dưới sự kí©h thí©ɧ mãnh liệt của nó, rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng tuôn ra từ lỗ mật huyệt.

Sau khi mυ"ŧ một hồi, Tư Kiến buông hai chân Khả Hân ra, lúc ban đầu, nàng còn muốn dùng sức hợp nhất hai chân mình, nó có thể cảm nhận được sức mạnh của nàng, hiện tại nó buông hai chân nàng ra, vậy chứng tỏ nó cảm nhận được hai chân nàng đã không còn lực để cự tuyệt.

Quả nhiên, sau khi nó buông hai chân mẹ nuôi ra, chẳng những nàng không có khép hai chân lại như tôi tưởng tượng, ngược lại còn hơi tách ra hai bên một chút, để cho môi âʍ ɦộ mở ra một chút, làm cho môi và đầu lưỡi nó đút càng sâu thêm. Động tác nhỏ này của Khả Hân, nó không cách nào phát hiện, nhưng người nhìn toàn cục qua thiết bị giám sát là tôi, lại phát hiện rõ ràng điểm này!