Chương 41

Mặt Tư Kiến từ từ tiếp cận mương mông Khả Hân, nhưng nó không nhào tới dùng miệng liếʍ liếʍ và hôn, mà tham lam ngửi ngửi mùi vị phát ra từ rảnh mông. Mùi rãnh mông nàng, tôi cũng đã ngửi qua, không có mùi đặc biệt, mà có mùi ái dịch nữ. Tư Kiến, con sói nhỏ, đang tuyệt vọng đánh hơi ngửi ngửi, lúc này dưới háng của nó đã sớm cương lên, chỉ là không biết giữa đường có xuất tinh hay không. Vừa ngửi ngửi, nó vừa từ từ cởϊ qυầи ra, dươиɠ ѵậŧ khổng lồ của nó lộ ra toàn bộ và triệt để.

Trong video nhà tắm, tôi thấy dươиɠ ѵậŧ của Tư Kiến ở trạng thái mềm, cũng đã to hơn của tôi rồi, mà lần này lộ ra dươиɠ ѵậŧ là trạng thái cương cứng hoàn toàn. Chỉ thấy thân cây đen nhánh, còn có đầu rùa cũng đen, từ háng đến đầu rùa, hình thành một vòng cung vểnh lên, dươиɠ ѵậŧ sau khi cương cứng cong lên trên, một thanh loan đao Mông Cổ mà người thảo nguyên thường dùng. Hơn nữa dươиɠ ѵậŧ của nó so với màu da trên người càng đen hơn, cùng màu da với người da đen, màu đen, giống như được làm bằng than! Lúc này, dươиɠ ѵậŧ chỉ còn cách âʍ ɦộ một gang tay, chất nhầy đã tiết ra từ mã nhãn dươиɠ ѵậŧ to lớn.

Tôi đã đo bằng mắt chiều dài dươиɠ ѵậŧ của nó, nếu tính cả độ cong thì khoảng 20 cm, vượt xa ước tính ban đầu của tôi là 18cm, và thân dươиɠ ѵậŧ rất dày. Tôi cúi đầu nhìn dươиɠ ѵậŧ ở háng của mình và cảm thấy có chút tự ti, tôi nghĩ hầu hết đàn ông Trung Quốc đều sẽ mặc cảm. Cả chiều dài và độ dày đều kém xa so với Tư Kiến.

Phải biết rằng, hiện tại nó còn là một đứa nhỏ, cơ thể còn phát triển thêm và dươиɠ ѵậŧ cũng sẽ phát triển theo cơ thể của nó. Trong tương lai khi nó hoàn toàn trưởng thành thì chiều dài dươиɠ ѵậŧ của nó hoàn toàn cố định, kích thước sẽ khủng khϊếp cỡ nào a. Phải thừa nhận rằng nó đã thừa hưởng dòng máu tốt đẹp của người Châu Phi về mặt này.

Khả Hân quay lưng lại với Tư Kiến, tôi tự hỏi liệu nàng có cảm giác được nó đã cởϊ qυầи pyjama của nó, để lộ ra cái thứ xấu xí và đáng sợ nhất của một người đàn ông hay không. Lúc này, dường như nàng bị khí nóng mà nó thở ra kí©h thí©ɧ ngứa ngáy khó nhịn, nàng không khỏi cắn môi vào mu bàn tay, cách quay lưng lại với nó như vậy có thể khiến cho nàng bớt lo lắng hơn, biểu tình có thể buông lỏng một chút.

“Hừm…” Khả Hân mất kiểm soát phát ra một tiếng rên kiều mị. Tôi có thể cảm giác được tiếng rên kiều diễm đó quá đột ngột, bởi vì sau khi Tư Kiến ngửi ngửi một hồi, nó thè lưỡi liếʍ liếʍ khe mông của nàng. Dựa theo vị trí của nó, phải là mật huyệt của nàng. Lần này, âʍ ɦộ bị liếʍ bởi một người khác phái dưới tình huống còn thức, nàng, vốn động tình phát ra một tiếng kiều ngâm, hơn nữa là thân bất do kỷ phát ra.

Ban đầu tôi vốn tưởng rằng Khả Hân phát ra tiếng kiều ngâm này, Tư Kiến sẽ bị sốc và dừng lại. Có lẽ nó tin tưởng vào giấc ngủ say của nàng, hoặc có thể nó không quan tâm đến những thứ khác vào lúc này, nó không hề dừng lại mà bắt đầu nhấm nháp và liếʍ mông của nàng một cách cẩn thận, không chút cân nhắc.

Mà Khả Hân phát ra tiếng kiều ngâm đầu tiên, liền dùng miệng cắn mu bàn tay, không cho mình phát ra thanh âm thứ hai. Lúc này tình cảnh của hai người thật xấu hổ, nếu nó phát hiện ra nàng giả vờ ngủ, sau này phải đối mặt với con mình như thế nào? Thể diện của mình đặt ở đâu? Giả vờ ngủ, sau này có thể giả vờ như không biết, có lẽ đây là biện pháp lảng tránh duy nhất để duy trì quan hệ mẹ con sau này.

Khả Hân đang cầu nguyện trong lòng, và tôi cũng đang cầu nguyện trong lòng, cầu nguyện cho Tư Kiến dừng lại, sau khi liếʍ dừng lại hoàn toàn. Tôi không muốn… không muốn nhìn thấy tiếp theo một màn vợ tôi thất thân. Lúc này lòng bàn tay tôi đã đổ mồ hôi, tôi muốn tắt video máy tính nhiều lần nhưng tôi lại không cam lòng, đây là vợ tôi, tôi phải biết sự thật. Tôi hít vài hơi, dùng sức xoa xoa má, để cho mình trấn tĩnh lại, đồng thời trong lòng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Tôi tiếp tục xem…

Tư Kiến vùi mặt vào mông Khả Hân, lúc này không thể nhìn thấy mặt nó, mông nàng to hơn mặt nó, miệng nó ở trên mông, lần lượt liếʍ liếʍ cúc huyệt và âʍ ɦộ. Đây là lần đầu tiên nàng được khẩu da^ʍ, không, nó phải là lần thứ hai, lần đầu tiên phải là lần nàng bị nó tấn công sau khi uống rượu say.



Trước đây khi chúng tôi làʍ t̠ìиɦ, chúng tôi không có khẩu da^ʍ cho nhau. Là một thầy giáo, Khả Hân có suy nghĩ tương đối bảo thủ, và tôi cũng vậy vì sức khỏe của mình nên chúng tôi chỉ thực hiện những điều nguyên thủy nhất và cách quan hệ tìиɧ ɖu͙© cơ bản. Cách quan hệ tìиɧ ɖu͙© tương đối khác biệt của Tư Kiến chắc chắn đã mang lại sự kí©h thí©ɧ rất lớn cho nàng.

Lúc này tôi phát hiện thỉnh thoảng nó nuốt nước bọt, có vẻ như nàng đã tiết ra rất nhiều mật dịch và nó đã không lãng phí chút nào, ái dịch đều bị nó hút vào trong miệng, sau đó nuốt chửng.

Sau khi nhấm nháp một hồi, miệng Tư Kiến rời khỏi khe mông của Khả Hân, lúc này chung quanh miệng nó đã ướt nhẹp, như thể nó mới rửa mặt vậy, nó lấy ra một cái khăn mặt từ dưới gối đầu của mình ra. Trước kia nó thường xuyên gặp ác mộng, cái khăn này dùng để lau mồ hôi lúc thức dậy, không nghĩ tới nó vẫn đặt ở dưới gối.

Nhìn thấy Tư Kiến lấy khăn mặt ra, tôi biết kế tiếp nó sẽ làm gì, mà Khả Hân đưa lưng về phía nó căn bản không biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

Tư Kiến cầm khăn mặt trong tay, sau đó di chuyển thân thể lên trên từng chút từng chút, cuối cùng đầu nó ngang bằng với đầu Khả Hân, mà háng nó cũng ngang bằng với mông nàng, dươиɠ ѵậŧ của nó… cũng ngang bằng với mật huyệt của nàng.

Tư Kiến di chuyển háng từng chút từng chút, dươиɠ ѵậŧ cường đại áp sát vào âʍ ɦộ của Khả Hân. Lúc này nó khẩn trương đến cực điểm, chuyện kế tiếp mới là trọng điểm của tìиɧ ɖu͙©, mới xem như là quan hệ tìиɧ ɖu͙© chân chính. Mà nàng tựa hồ như cũng dự cảm được cái gì đó, chỉ là nàng nhìn không thấy nên không thể xác nhận được.

Khi đầu rùa của Tư Kiến ấn vào miệng âʍ đa͙σ của nàng, rốt cục Khả Hân cũng biết nó muốn làm gì. Bởi vì đường nét đầu rùa hoàn toàn bất đồng với đầu lưỡi, đầu lưỡi mềm mại, ướŧ áŧ, mà thứ này tuy rằng cũng ướŧ áŧ, nhưng lại cứng rắn vô cùng, hơn nữa lúc này nhiệt khí nó thở ra không ngừng phà vào gáy nàng, cho dù nàng có ngốc đến đâu cũng biết cái thứ đặt ở miệng âʍ đa͙σ mình là cái gì.

“Ức…” Khả Hân đột nhiên mở mắt ra, trong ánh mắt lộ ra một tia hung quang, hơn nữa trong mắt một ý niệm không khỏi trở nên kiên định hơn, không thể nghi ngờ, Tư Kiến muốn cắm dươиɠ ѵậŧ vào mình làm cho mình hoàn toàn thất thân! Hành động của nó đã chạm vào điểm mấu chốt của nàng, bởi vậy có thể thấy được, lúc này nếu nó đẩy dươиɠ ѵậŧ về phía trước một chút, cho dù nửa cm thôi, nàng sẽ có hành động. Đánh giá qua biểu tình của nàng vào lúc này, nàng sẽ không có sự cân nhắc nào khác.

Mà Tư Kiến ở sau lưng Khả Hân cũng vậy, hắn đặt đầu rùa lên miệng âʍ đa͙σ nàng, lúc này đầu rùa có thể cảm nhận được sự mềm mại và nhiệt độ của môi âʍ ɦộ nàng, chỉ là khuôn mặt của nó vẫn vặn vẹo, giãy giụa và rối rắm không ngừng hiện lên, ánh mắt của nó nhìn dươиɠ ѵậŧ và bộ vị tiếp xúc của nàng, không ngừng do dự.

Tình huống lúc này không thể rõ ràng hơn, nếu như lúc này Tư Kiến cắm vào Khả Hân, bằng vào kích thước cường tráng của nó, nhất định nàng sẽ bị cắm vào và sẽ bị đánh thức, như vậy sau khi thức dậy thì sao? Nó phải đối mặt với cái gì? Dù sao nó cũng là một đứa nhỏ, căn bản không cách nào đoán trước được tâm tư và nội tâm của người lớn, cho nên lúc này nó áp đầu rùa vào lỗ âʍ đa͙σ của nàng, không biết tiến hay lùi.

Cuối cùng, Tư Kiến thở dài, háng của nó không có đẩy về phía trước. Đúng vậy, nó đã bỏ cuộc, không thể chèn vào Khả Hân mà không bị nàng phát giác, đó là không có khả năng. Vào giây phút cuối cùng, sự tỉnh táo còn lại của nó đã khiến cho nó thu lại.



Mà khi nghe được tiếng thở dài rõ ràng sau lưng mình, Khả Hân cũng đoán trước được, nàng cũng không tiếng động thở dài, không đến vạn bất đắc dĩ… trong lòng nàng cũng không muốn vạch trần đứa con trai bảo bối mà mình thật vất mới có được.

Bất quá dường như Tư Kiến cũng không muốn bỏ cuộc như vậy, tuy rằng không thể dùng dươиɠ ѵậŧ cắm vào, nhưng nó có thể tiến hành cái khác! Nó rút dươиɠ ѵậŧ, sau đó dùng ngón trỏ lau lên đầu rùa của mình, dính một ít chất nhầy do đầu rùa tiết ra, sau đó nó dùng ngón trỏ dính chất nhầy từ từ cắm vào trong âʍ đa͙σ Khả Hân, ngón trỏ rất nhỏ, cho nên nàng bị chèn vào.

Nàng mở mắt ra, bất quá cảm nhận được thứ cắm vào thân thể mình, trái tim Khả Hân lại thả lỏng một chút. Hôn âʍ ɦộ cũng đã hôn rồi, không cần quan tâm để nó đút ngón tay cắm vào sờ một chút. Hiện tại nàng chỉ hy vọng đêm nay sớm kết thúc, chỉ là trong lòng nàng không biết là ngón tay Tư Kiến cắm vào âʍ đa͙σ nàng dính đầy chất dịch tuyến tiền liệt do đầu rùa nó tiết ra, nó muốn dùng ngón tay thay thế dươиɠ ѵậŧ của mình, ngoại trừ các mô khác nhau, những gì bị nhiễm bẩn đều giống hệt nhau.

Ngón tay Tư Kiến nhẹ nhàng co giật trong âʍ đa͙σ Khả Hân, động tác không quá lớn, nhưng lông mày của nàng thỉnh thoảng dao động một chút. Tuy rằng ngón tay không tốt bằng dươиɠ ѵậŧ, nhưng vẫn mang đến một cảm giác phấn khích cho nàng đang ở giai đoạn ham muốn tìиɧ ɖu͙© tột độ, hơn nữa ngón tay này còn thuộc về con nuôi của mình, điều đó còn thống khoái hơn so với tự mình thủ da^ʍ!

Mặt khác, Tư Kiến đặt một cái khăn dưới dươиɠ ѵậŧ, một ngón tay của nó không ngừng co giật âʍ đa͙σ Khả Hân, tay kia không ngừng sục dươиɠ ѵậŧ của mình, đây là lần đầu tiên tôi thấy nó thủ da^ʍ. Lúc này nó không còn xa đỉnh cao, nó vẫn còn là thân đồng tử, phỏng chừng vừa nhét vào trong cơ thể nàng, chỉ cần vài nhát là đã đi xa ngàn dặm, vì vậy chỉ sục vài cái là nó xuất tinh.

Vào thời điểm xuất tinh, nó rút ngón tay đang cắm vào âʍ đa͙σ Khả Hân ra, sau đó hai tay nắm lấy cái khăn, bao cả dươиɠ ѵậŧ, sau đó tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn vào khăn. Bìu và tinh hoàn đen sì khổng lồ của nó liên tục co giãn lại, nó bắn ít nhất 7, 8 cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙, nếu trước kia nó thật sự chưa từng thủ da^ʍ, thì những tϊиɧ ɖϊ©h͙ này chắc chắn là tϊиɧ ŧяùиɠ đồng tử của cậu bé.Khi ngón tay của Tư Kiến rời khỏi âʍ đa͙σ của Khả Hân, trong lòng nàng có một chút thả lỏng, nhưng cũng có một chút không nỡ, tựa hồ như lúc này du͙© vọиɠ tìиɧ ɖu͙© của nàng đã đến giai đoạn không lên không xuống, loại tâm lý mâu thuẫn này làm cho nàng cảm thấy rất khó chịu. Chỉ là tâm trạng căng thẳng của nàng không hề thư thái chút nào, bởi vì nàng không biết kế tiếp nó còn muốn làm gì, đến lúc đến giới hạn liệu nó có từ bỏ ý định nhét vào mình hay không?

Qua nửa phút sau, rốt cục Tư Kiến bắn hết cỗ đồng tử tinh đầu tiên trong đời nó. Cái khăn mặt rời khỏi đầu rùa, giữa khăn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng, rất đặc, cũng rất nhiều, có lẽ là tϊиɧ ɖϊ©h͙ tích góp rất lâu, hàm lượng và sức sống của tϊиɧ ŧяùиɠ nhất định rất cao. Nó nhìn những đồng tử tinh này, có vẻ nao nao.

Có một số nam nhân có loại tâm lý này, trước khi thủ da^ʍ thì tràn ngập tò mò, cao trào qua đi lại hối hận, lần đầu tiên của mình vì sao lại bị hủy trong tay mình, để cho đồng tử tinh lãng phí vô ích.

Tại thời điểm này tôi mới nhớ ra ở phương Tây có câu nói: Ông trời sẽ trừng phạt những kẻ làm phung phí tϊиɧ ŧяùиɠ của mình. Vâng, cuối cùng bây giờ tôi đã biết tại sao Tư Kiến không thủ da^ʍ, bởi vì nhiều người Châu Phi và phương Tây tuân theo câu tục ngữ này, nhưng nó đã phạm phải bởi vì nó không chịu đựng được nữa.

Giờ phút này, nó đang cầm cái khăn, bưng kín tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh không muốn thấm vào trong khăn, trên mặt không ngừng hiện lên vẻ hối hận, hắn phải làm sao bây giờ? Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã xuất ra rồi, chẳng lẽ mình cứ cầm cái khăn như vậy sao? Lại không thể để cho chúng rơi rải xuống đất, hoặc xả xuống cống, nên làm cái gì bây giờ? Tư Kiến cầm tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tay không ngừng suy nghĩ…