Chương 32

Tư Kiến ăn ngấu nghiến trên bàn cơm, Khả Hân lơ đãng ăn, cuối cùng thấy đã nửa tiếng trôi qua mà tôi vẫn chưa về, nàng quay lại phòng ngủ cầm điện thoại lên xem, với nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt, với một chút tự giễu trong mắt nàng, nàng đặt điện thoại trở lại tủ đầu giường trong phòng ngủ rồi bước ra khỏi phòng.

Khi Khả Hân vừa bước ra khỏi phòng, lại đi về phía tủ lạnh, cuối cùng, lấy trong tủ lạnh ra một chai rượu đỏ bình thường nàng không thích uống, chai rượu vang đỏ đó là tôi mua cho nàng, đề nghị nàng mỗi ngày uống một chút để có thể làm đẹp và dưỡng nhan, nhưng nàng rất ít khi uống, nàng rất ghét rượu lạnh. Nhưng tối nay tâm tình nàng không tốt, liền lấy rượu ra chuẩn bị uống một hơi mượn rượu giải sầu.

“Mẹ, mẹ uống rượu?” Tư Kiến nhìn Khả Hân rót cho mình một ly rượu đỏ, hơi sửng sốt, không khỏi hỏi.

“Không có gì, mẹ chỉ muốn uống rượu, đáng tiếc tuổi con còn nhỏ, bằng không bồi mẹ uống một ly…” Khả Hân cười nói, trong lòng lại có chút chua xót, nàng rất buồn khi có xung đột với tôi.

“Được, hiện tại cũng có thể…” Tư Kiến nhìn chai rượu đỏ, nóng lòng muốn uống thử.

“Không được, con còn nhỏ, thân thể còn phát triển, chờ con trưởng thành rồi hãy uống…” Khả Hân lắc đầu, lộ ra vẻ nghiêm nghị hiếm thấy, để làm nổi bật tính chân thật và nghiêm túc trong lời nói.

“Ừm, con hiểu rồi, mẹ, mẹ cũng uống ít đi…” Nói xong Tư Kiến cúi đầu tiếp tục ăn. Tôi lại thấy trong mắt nó lóe lên một tia sáng, tuy rằng ngoài miệng nó nói với nàng uống ít một chút, kỳ thật trong nội tâm nó ước gì nàng có thể uống nhiều một chút, dù sao thành ngữ “tửu hậu loạn tính” này cũng không chỉ có người lớn mới biết. Khả Hân vừa mới uống một cốc rượu vang đỏ, bất quá so với bình thường uống gấp ba lần, mặt của nàng sau khi uống rượu đã đỏ lên.

“Tư Kiến, con đi làm bài đi. Lát nữa mẹ sẽ kiểm tra bài học của con…” Khả Hân đứng dậy, mặc dù thân thể không hề run, nhưng bước đi rõ ràng có chút phù phiếm. Nó trả lời và quay trở lại phòng ngủ để làm bài, trong khi nàng dọn dẹp bàn và bát đĩa. Mọi người đều biết rượu đỏ có lực cồn tương đối mạnh, cho nên sau khi thu dọn xong, thân thể nàng đã bắt đầu lắc lư.

“Tư Kiến, con phải làm xong bài. Làm xong thì mau đi ngủ đi. Ngày mai mẹ sẽ kiểm tra bài học của con, đêm nay không được, mẹ đi ngủ trước…” Khả Hân thu dọn đồ đạc xong quay về phòng thay đồ ngủ, động tác của nàng tương đối chậm và nàng không ngừng lắc lắc đầu, có vẻ như càng lúc càng chóng mặt, nàng phải đến phòng của nó để dặn dò nó một tiếng, rồi chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi.

“Vâng…” Sau khi Tư Kiến nghe cũng không có phản ứng gì, chỉ có chút thất vọng, dù sao nó biết tôi đã trở lại, Khả Hân không thể ngủ với nó. Nó tiếp tục làm bài, còn nàng lảo đảo quay trở lại phòng ngủ, nằm thẳng trên giường, chỉ chốc lát sau nặng nề ngủ thϊếp đi, thời gian chính xác là 7: 30 tối.

Trong khi Tư Kiến đang làm bài, nó quay đầu lại nhìn đồng hồ trên tường, nó phán đoán không biết Khả Hân đã ngủ chưa, hay là đêm nay có khả năng tôi về nhà hay không…



Tư Kiến vừa viết bài, vừa quay đầu lại nhìn đồng hồ trên tường, chờ thời gian đạt tới 8: 30 tối, đã đến giờ ngủ bình thường buổi tối. Nó hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười và hưng phấn, có lẽ nó biết đêm nay nam chủ sẽ không trở về, hơn nữa tôi cùng Khả Hân cãi nhau lần này, nó một chút cũng không có nói một câu tốt cho tôi ở trước mặt nàng, có lẽ trong lòng nó không hy vọng chúng tôi hòa thuận với nhau. Tôi có loại suy đoán này hoàn toàn vì mấy ngày nay trong lúc vô ý trong mắt hắn lộ ra tia ganh tị kia.

Tư Kiến nhanh chóng cất bài học của mình, sau đó rón rén ra khỏi phòng ngủ và đi về phòng ngủ của Khả Hân. Sau khi nàng mơ mơ màng màng trở lại phòng ngủ, nàng không có khóa cửa, từ đầu đến cuối, nàng không hề có chút đề phòng nào với Tư Kiến.

Sau khi Tư Kiến đến phòng ngủ của Khả Hân, nó thấy cánh cửa đang khép hờ, trong mắt không khỏi vui mừng, nó dùng ngón tay nhẹ nhàng mở cửa phòng. Cửa phòng theo đó từ từ mở ra không tiếng động, mà nàng mặc bộ đồ ngủ bảo thủ đang nằm yên trên giường, chìm vào giấc ngủ yên bình.

Đứng ở cửa, nó cẩn thận lắng nghe âm thanh, xem hô hấp Khả Hân có đều không. Sau khi xác nhận xong, không khỏi trở nên can đảm hơn, nó bước vào phòng, đứng bên cạnh giường, từ trên cao nhìn xuống nàng. Lúc này nó có thể nhìn rõ mọi thứ trong phòng mà không cần bật đèn, với ánh trăng mờ mờ và mông lung bên ngoài, lúc này nàng nằm ngửa, mặc dù say nhưng tư thế ngủ vẫn rất bảo thủ và duyên dáng.

Tư Kiến cúi đầu hôn lên môi Khả Hân một cái rất nhẹ, sau khi hôn, nó liếʍ môi của mình, mùi rượu đỏ trộn lẫn với mùi thơm môi của nàng. Trải qua mấy đêm, nó biết nàng không dễ bị đánh thức và ngủ rất sâu, vì vậy nó không có nhiều thăm dò, trực tiếp đưa tay nắm lấy bộ ngực đầy sức sống của nàng nhẹ nhàng xoa bóp cách áo ngủ.

Mặc dù Tư Kiến vẫn chưa trưởng thành nhưng thể hình đã rất cao, với đôi tay to không nhỏ hơn tôi bao nhiêu, bàn tay của nó không thể nắm hết được bộ ngực của Khả Hân. Sờ mó một lúc, hình như nó cảm giác không đã nghiện nữa, nó ngừng bóp ngực, sau đó từ từ cởi cúc áo ngủ của nàng ra. Lúc này hình như nó không có gì phải lo lắng, nhưng vì an toàn, nó vẫn chỉ cởi bỏ ba nút áo cuối cùng trên người nàng mà không cởi thêm nữa, tận lực lưu lại cho mình đủ thời gian để phản ứng.

Theo Tư Kiến cởi bỏ từng nút áo ngủ của nàng, khe ngực dần dần lộ ra, khi ba cúc áo được cởi ra, áo ngực của nàng lộ ra hoàn toàn. Sau khi cởi nút áo, nó dùng cả hai tay để mở hai cái cốc ngực ra, để lộ núʍ ѵú và quầng vυ" của nàng. Sau vài đêm, nó lại được nhìn thấy núʍ ѵú và quầng vυ" của Khả Hân, điều này khiến cho nó vô cùng hưng phấn. Quá phấn khích, hai tay nó nhẹ nhàng đắp lên bộ ngực hoàn toàn trần trụi của nàng, rồi lại đặt tay ở trước mũi, say sưa ngửi nhũ hương của nàng, nét mặt đầy sảng khoái và say sưa.

Ánh mắt Tư Kiến nhắm nghiền rồi mở ra, biểu tình say sưa làm nổi bật một cái lều đã được dựng lên ở đũng quần pyjama của nó. Nó trực tiếp cúi đầu ngậm núʍ ѵú và quầng vυ" của Khả Hân vào “cái miệng lớn” của nó, hai má phồng lên và mυ"ŧ lấy mυ"ŧ để, như thể đang bú sữa từ trong ngực nàng. Vừa mυ"ŧ một bên vừa bóp và vuốt ve bên còn lại, nó lưu luyến trên hai bầu vυ" của nàng một lúc lâu. Sau khi nhấm nháp, nó lại tập trung ánh mắt vào phần thần bí nhất phía dưới cơ thể của nàng. Lần trước, nó chỉ sờ được âʍ ɦộ của nàng nhưng không nhìn thấy, lần này là một cơ hội tốt, nó sẽ không bỏ qua.

Tư Kiến đứng bên cạnh giường, lợi dụng chiều cao của mình, nó chỉ cần di chuyển hai chân để thay đổi vị trí cho phù hợp với các bộ phận cơ thể tương ứng của Khả Hân. Nó di chuyển bước chân để vị trí của bàn tay có thể dễ dàng tương ứng với phần dưới cơ thể nàng. Sau khi đứng yên, nó đưa tay tới háng của nàng, lần đầu tiên chạm vào âʍ ɦộ của nàng cách cái quần ngủ. Chạm vào âʍ ɦộ của nàng rất nhẹ, như thể để cảm nhận được đường viền âʍ ɦộ của nàng, mặc dù đang trong giấc ngủ, dưới sự hôn hít và vuốt ve bộ ngực và âʍ ɦộ, hơi thở của nàng không khỏi hơi dồn dập, sắc mặt dường như càng thêm ửng hồng.

Tư Kiến sờ sờ một hồi, cảm thấy Khả Hân không tỉnh, liền rút tay về, sau đó hai tay nắm chặt hai bên quần ngủ của nàng từ từ kéo xuống. Ngồi trước máy tính, tôi không chú ý gì khác, chỉ tập trung vào màn hình trước mặt, hồi hộp nhìn nội dung bên trong xem những gì đã xảy ra trước khi tôi về nhà.

Theo hai tay Tư Kiến từ từ hạ xuống phía dưới, móc cái quần pyjama của Khả Hân và từ từ hạ xuống, xương hông của nàng từ từ lộ ra, sau đó lôиɠ ʍυ ở háng cũng từ từ lộ ra. Quá trình này được nó lột rất nhẹ cũng rất chậm, hơi thở của nó dần dần trở nên dồn dập, sắc mặt hưng phấn, trong mắt dần dần nổi lên lục quang. Mặc dù lúc này cực kỳ hưng phấn và khẩn trương, nhưng nó lại rất ổn trọng, dục tốc bất đạt, lúc này trong nội tâm của nó tràn ngập chờ mong.



Vào lúc này, Khả Hân đột nhiên kẹp chặt hai chân, đầu bắt đầu lắc qua lắc lại, giống như sắp tỉnh dậy. Sự chuyển động nhẹ của nàng khiến cho Tư Kiến khá sợ hãi, nó vội vàng thu tay về, ngồi xổm trên sàn nhà, để cho thân thể cuộn tròn lại, thân ảnh biến mất ở bên giường, tránh khỏi tầm mắt của nàng.

Chỉ là Kha Hân không có tỉnh dậy, nàng chỉ bĩu môi vài cái rồi lảm nhảm vài câu trong giấc ngủ, sau đó xoay người nằm nghiêng. Lúc này toàn thân Tư Kiến khẽ run ngồi xổm trên sàn nhà, không dám nhúc nhích. Tôi có thể cảm nhận được trong lòng của nó giờ phút này đang hoảng sợ.

Vì an toàn, Tư Kiến ngồi xổm trên sàn nhà tròn mười phút, hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua Khả Hân trên giường, phát hiện nàng không có tỉnh dậy, mà chỉ trở mình bình thường mà thôi. Hơn nữa vừa nhìn cũng không đáng lo, nàng trở mình và nằm nghiêng, quay mặt vào trong, lưng và mông hướng ra ngoài giường, cũng chính là vị trí của nó. Khi nó nhìn nàng, nó tình cờ nhìn thấy cặp mông tròn trịa và đầy đặn của nàng.

Tư Kiến nhìn thấy cái mông Khả Hân, trong mắt nó không khỏi sáng lên. Nó từ từ đứng dậy, sau đó dùng hai tay chống xuống mặt giường, ánh mắt nhìn hai má nàng, thấy nàng vẫn ngủ say an tường như cũ, nó không khỏi lấy tay vỗ vỗ ngực, âm thầm hít một hơi thật sâu, nhóc con, dù sao cũng nhát gan. Tôi nghĩ dưới tình huống bình thường, hẳn là nó đã “thu dọn chiến trường” rồi trở về phòng ngủ, dù sao lần trước nàng cũng chỉ động một chút, làm nó sợ đến mức không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Chỉ là lần này tôi đã đánh giá thấp quyết tâm của Tư Kiến, nó âm thầm hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại nội tâm căng thẳng. Chờ sau khi cảm xúc bình tĩnh trở lại, nó lại thăm dò vươn hai tay ra, lúc này ánh mắt không phải là bộ ngực và âʍ ɦộ, mà là mông của Khả Hân. Trên mông của nàng, hai tay vuốt ve cặp mông tròn trịa, nó nhẹ nhàng cảm nhận bờ mông mềm mại không xương của nàng, trên mặt mang theo hưng phấn và say sưa.

Du͙© vọиɠ vốn đã bị hạ xuống không khỏi lại trỗi dậy lần nữa, lá gan của Tư Kiến cũng dần dần lớn lên. Sau khi vuốt ve một hồi, nó đình chỉ hai tay, sau đó móc mép quần pyjama của Khả Hân rồi lại cố gắng kéo xuống. Tư thế nằm nghiêng của nàng làm giảm diện tích tiếp xúc giữa cơ thể nàng và mặt giường, so với vừa rồi nằm ngửa còn dễ cởi hơn. Trải qua hai lần giáo huấn, nó trở nên cẩn thận hơn, một bên nhẹ nhàng cởϊ qυầи ngủ nàng, một bên dùng ánh mắt nhìn chằm chằm hai má nàng, sợ nàng lại tỉnh dậy.

Thời gian trôi qua từng phút, tôi nhìn cái quần ngủ và qυầи ɭóŧ trong video bị Tư Kiến kéo xuống từng chút một, cái eo nhỏ trắng nõn, tiếp theo là cái mông rồi đến háng Khả Hân. Cho đến khi nó cảm nhận được hai tay không thể cử động được, nó mới dừng động tác, mắt vẫn quan sát nàng, không nhìn tay của mình, cho nên khi cảm thấy tay không thể cử động, nó mới từ từ thu hồi ánh mắt, sau đó tập trung ánh mắt lại trên mông của nàng, đó là nơi tay nó đang kéo cái quần ngủ.

Nhìn thấy không có gì phải lo, hai mắt Tư Kiến lồi ra khi thấy thành quả vất vả của mình, trên mặt nó vô cùng kinh ngạc và hưng phấn. Tôi thấy cái quần pyjama và qυầи ɭóŧ của Khả Hân đã bị nó cởi đến gốc đùi, cặp mông tròn trịa và đầy đặn hoàn toàn lộ ra, trắng sáng lấp lánh dưới màn đêm quyến rũ. Mà ở giữa hai cái mông trắng như tuyết kia có một cái rãnh thật sâu, có lẽ là nơi ánh đèn đêm không chiếu vào được, giữa khe đen kịt, nhìn không thấy gì.

Tư Kiến tham lam dùng mắt rà soát cặp mông của Khả Hân, lúc này trong mắt nó chỉ có “tác phẩm nghệ thuật” tự nhiên vô cùng xinh đẹp và thuần khiết này, không thể chứa bất cứ thứ gì khác.

“Chụt…” Tựa hồ như vì Tư Kiến quá hưng phấn trực tiếp nhào tới áp miệng lên mông của Khả Hân hút một ngụm, phát ra tiếng hôn giòn giã. Có lẽ lực quá mạnh, trên mông nàng lưu lại một vết hôn mơ hồ màu đỏ. Nụ hôn mãnh liệt của nó không làm cho nàng tỉnh dậy, nó liếʍ môi, nhấm nháp hương vị còn sót lại trên mông nàng.

Sau đó lại lao người tới, lần này hơn nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không còn là hôn nữa mà dùng lưỡi và môi lướt qua lướt lại trên mông Khả Hân, để lại từng đạo nước bọt trên cặp mông trắng như tuyết. Trong khi hôn, một tay Tư Kiến đưa vào giữa mông của nàng để thăm dò, nhìn vị trí bàn tay của nó, dường như nó đang tìm miệng âʍ đa͙σ của nàng.