Chương 1

Võ Thành Ti, một ti thuộc quyền cai quản của hoàng thượng. Người đứng đầu ti này là Dịch Thiên, năm nay vừa tròn 24 tuổi. Hắn vào Võ Thành Ti từ năm 17 tuổi, đến nay đã phá được mấy ngàn vụ án lớn nhỏ. Được hoàng thượng tin tưởng, sủng ái.

Nhưng con người này chỉ được cái mã. Tuy bên ngoài rất anh tuấn, khiến thiếu nữ mê mệt. Bên trong lại lạnh lùng, tàn ác, biếи ŧɦái.

Chỉ cần là chuyện hắn muốn làm, sẽ không từ thủ đoạn. Người hắn muốn gϊếŧ, bất kể là ai cũng không tha.

Với người khác hắn luôn lạnh lùng, cau có. Nhưng lại dịu dàng trước nhị công chúa Cửu Châu. Tất cả chỉ bởi vì hắn thích vị công chúa cao cao tại thượng này.

Trớ trêu thay cô công chúa này chẳng có chút tình cảm gì với hắn, thậm chí còn có chút ghét bỏ. Nhưng Dịch Thiên không thể ngờ rằng, có một ngày hắn sẽ gặp một nữ nhân khác. Thay đổi cả cuộc đời vô vị của hắn.

Ngày hôm ấy Võ Thành Ti lại nhận được một vụ án. Dịch Thiên lập tức dẫn theo người đến đó ngay.

Người chết này tên Hùng Hoàng, tuy chỉ là một vị quan nhỏ trong kinh thành. Nhưng phụ thân hắn là đại quan nhất phẩm. Hoàng thượng đặc biệt quan tâm đến vụ án này. Vì muốn đẩy nhanh tiến độ tra án, còn phái người từ tam ti đến hỗ trợ.

Dịch Thiên đi đến đâu, người ta liền bàn tán xôn xao đến đó.

- " Dịch Thiên là người đứng đầu Võ Thành Ti, là người tra án giỏi nhất cả cái nước này. Hơn nữa lại là thân tín của bệ hạ, tuổi trẻ tài cao. Lập được bao nhiêu chiến công, được bệ hạ đặc biệt sủng ái."

- " Sao ta lại nghe nói đại lao của hắn trước nay chưa bao giờ thiếu phạm nhân. Hơn nữa những người từ đó ra, về sau không bao giờ dám làm chuyện xấu nữa."

- " Ta còn nghe người ta nói, tên Dịch Thiên đó rất ác độc. Là một tên biếи ŧɦái nổi tiếng đấy."

Đám đông bắt đầu ồn ào " Đáng sợ vậy sao?", " Hắn thực sự đáng sợ vậy sao?"

Sau đó là một giọng nói hét lớn

- " Võ Thành Ti tra án, mọi người đều tránh ra. Bao vây lấy thanh lâu, không cho bất kì ai ra ngoài. Người không phận sự không được vào trong."

Người nói là một bổ đầu, cũng là thân cận của Dịch Thiên. Sau khi đám đông đều dàn sang hai bên. Một bóng dáng cao lớn, anh tuấn xuất hiện.

- " Không thể không nói, cái tên Dịch thiên này tuy mặt lúc nào cũng lạnh lùng. Nhưng nhìn kĩ lại cũng anh tuấn đấy chứ."

Lần này người nói là một nữ tử khoảng 20 tuổi, khuôn mặt này quả thực là xinh đẹp. Chỉ là hơi háo sắc một chút thôi.

Dịch Thiên vốn đã nghe lời này rất nhiều, nhưng từ xưa đến nay đều không quan tâm. Lần này cũng vậy, hắn còn chẳng thèm liếc nhìn đối phương lấy một lần. Cứ thế mà đi thẳng vào bên trong.

Bên trong hiện trường hỗn loạn, mọi người đều đứng tập trung dưới đại sảnh. Một đám người khám nghiệm tử thi, một đám người lục soát quanh hiện trường.

Dịch Thiên ngồi vắt chéo chân trên ghế, ung dung uống một tách trà, nhìn thuộc hạ thẩm vấn những người có mặt tại hiện trường.

Tuy Những người ở đây có rất nhiều nhân vật lớn. Nhưng khi nhìn thấy Dịch Thiên bọn họ đều sợ hãi, có người thậm chí còn đái ra quần.

- " Đại nhân! Chỗ Chúng tôi từ trước đến nay luôn làm ăn lương thiện. Ai ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện chết người thế này. Mai sau sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Liễu Xuân Lâu mất.

Đại nhân! Người nhất định phải tra cho rõ hung thủ, để lấy lại công bằng cho chúng tôi." Người nói giọng õng ẹo này là Liễu Như Hoàn, cũng chính là chủ của Liễu Xuân lâu.

Dịch Thiên nhìn Liễu Như Hoàn bằng ánh mắt đầy sát khí, doạ bà ta sợ đến mức phải lùi lại vài bước. Cũng không dám nói thêm gì nữa.

Sau một lúc làm việc, người của Võ Thành Ti lần lượt đến báo cáo. Tuy bọn họ nói không tra được chứng cứ gì, nhưng Dịch Thiên đã điều tra qua hàng ngàn vụ án. Hắn biết tú bà này chắc chắn giấu không ít chuyện. Càng biết rõ vụ án này không chỉ giản đơn là tranh giành kỹ nữ.